If you only read the books that everyone else is reading, you can only think what everyone else is thinking.

Haruki Murakami, Norwegian Wood

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 10 - chưa đầy đủ
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 618 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:20:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5
áu giờ mười lăm, đã đến giờ rồi. Bạch Sấu Hồng để sách vào túi, cười nhẹ với các cô kia tỏ lòng biết ơn, rồi đứng dậy đi ra cửa lớn.
“Rầm” một tiếng, cửa thang máy chậm rãi mở ra, Tiết Trấn Kỳ liếc mắt nhìn thấy bóng trắng đang đi ra cửa, vội vàng ngăn cản quát: “Cô đứng lại đó cho tôi!” (Vô—–Ảnh—–Các—–https://qttp.wordpress /)
Bạch Sấu Hồng nghe tiếng, dừng bước chân quay người lại, thấy anh vội vàng chạy tới, trào phúng nói: “Không thể ngờ muốn gặp các anh, còn phải chờ hai giờ, đúng là quá phô trương!”
Nếu không phải bang chủ nói không cho kẻ nào đụng đến cô, anh thật muốn đánh chết cô, lần sau cô tuyệt không dám kiêu ngạo như thế. Tiết Trấn Kỳ thầm nghĩ.
“Mẹ kiếp, chúng tôi căn bản không biết cô ở đây! Đáng chết, vì sao cô không gọi điện thoại đến? Cô có biết chúng tôi chờ cô không, mọi người chờ đến phát điên rồi.” (Vô—–Ảnh—–Các—1–https://qttp.wordpress /)
“Vương Đại có đưa danh thiếp cho tôi, tôi tưởng các anh không muốn gặp tôi chứ!” Cô mang dao mang gậy nói.
Cửa thang máy lại mở ra, Đồng Thiệu Vĩ bước ra khỏi cửa thang máy, vội đến chỗ họ.
Bạch Sấu Hồng cười lạnh lùng, “Muốn đi, lại đến tận hai người, tôi thật đúng là vinh hạnh.”
Đồng Thiệu Vĩ thức thời không tiếp lời, biết cô bị ép đến, tâm tình nói vậy là cực đoan ác liệt, anh cũng không muốn trách móc ai.
“Mẹ kiếp! Sao cậu biết cô ta ở đây?” Tiết Trấn Kỳ không vui hỏi. Nghĩ rằng nếu là Đồng Thiệu Vĩ sớm biết, anh phải đánh anh ta đến cha mẹ cũng không nhận ra.
Đổng Thiệu Vĩ chỉ vào hai người khác ngoài cửa thang máy, là La Hạo Đông và quản lí bị đánh. (Vô—–Ảnh—–Các—2–https://qttp.wordpress /)
Vừa rồi Đồng Thiệu Vĩ vừa vặn đi ngang qua thang máy, nghe thấy bọn họ đang đoán vì sao Tiết Trấn Kỳ lại chạy như lửa đốt ở mông, anh mới biết được Bạch Sấu Hồng đang chờ bên dưới, thừa dịp chờ thang máy, anh lập tức báo cho Hắc Lạc Kiệt chuyện này cũng thuận tiện dạy dỗ La Hạo Đông.
Các cô nhìn về phía ngồi người đứng sững sờ ở ngoài thang máy, không khỏi hít vào, hai người bọn họ đều đứng trong top 10 người đẹp trai nhất công ty! Làm sao có thể chật vật thành như vậy?
“Tôi muốn gặp em trai tôi.” Bạch Sấu Hồng gọn gàng dứt khoát nói.
“Việc này cô phải nói với bang chủ.” Đồng Thiệu Vĩ ra tư thế mới, muốn đưa cô lên lầu đi gặp Hắc Lạc Kiệt. (Vô—–Ảnh—–Các-3—-https://qttp.wordpress /)
Cửa thang máy lại mở ra, La Hạo Đông không kịp phản ứng đã bị cận vệ của Hắc Lạc Kiệt đá mạnh sang bên.
Các cô kia rốt cuộc nhịn không được thét chói tai thành tiếng, tổng giám đốc tự nhiên lại xuất hiện ở đại sảnh!
“Yên lặng!” Tiết Trấn Kỳ phản cảm nhìn các cô, tức giận quát.
“Lại đây!” Tiếng trầm thấp như sấm xoay quanh đại sảnh yên tĩnh.
Hắc Lạc Kiệt đợi ba ngày, đây là cực hạn của anh! Nếu sau mười hai giờ tối hôm nay cô vẫn không đến, anh gặp mặt ép cô về.
Bạch Sấu Hồng tâm không cam tình không nguyện đi qua, vệ sĩ thật thức thời rời khỏi thang máy, khi cửa thang máy đóng lại, mọi người đều thấy rõ ràng, Hắc Lạc Kiệt không hề có hứng thú với phụ nữ, lại dùng một tay kéo cô vào trong ngực mà hôn.
******
Hắc Lạc Kiệt kéo tay Bạch Sấu Hồng đi vào văn phòng, lập tức đuổi toàn bộ nhân viên vốn bị anh bắt ở lại làm việc đi ra ngoài.
Mọi người đều bất ngờ nhìn anh lại nắm tay một cô gái, tò mò và giật mình khiến ọi người đều rất vui vẻ, nhưng không ai dám ở lại tìm hiểu tin tức.
Hay là vì người phụ nữ này mà tổng giám đốc gần đây rất lạ? (Vô—–Ảnh—–Các—-4-https://qttp.wordpress /)
Một đám người vội vàng đi tìm hai vị phó tổng giám đốc, muốn tìm hiểu tin tức mới nhất.
Bạch Sấu Hồng bình tĩnh nhìn anh, không muốn thừa nhận vừa rồi nụ hôn nóng cháy kia làm cô có điểm tâm hoảng ý loạn.
Người đàn ông trước mắt này khiến cô khó hiểu, người đàn ông có quyền thế như thế vì sao phải dây dưa với cô?
Hắc Lạc Kiệt buông tay cô ra, ngồi xuống ghế da, thanh thản nói: “Anh đã sớm nói em sẽ tình nguyện đến, nhìn xem, chỉ cần là anh muốn, tuyệt đối phải nhận được.”
Cô cười trào phúng, “Nếu không phải anh lợi dụng em trai uy hiếp tôi, thì dù cho có chết, tôi cũng sẽ không bước vào nơi này nửa bước.” (Vô—–Ảnh—–Các-5—-https://qttp.wordpress /)
“Chỉ cần có thể có được em, dù hại bất kỳ ai đối với tôi cũng chẳng khác gì.” Lời vô tình của như dao đâm về phía cô..
“Bao gồm ba mẹ và em trai tôi sao?” Cô tức giận nhìn anh.
“Đúng vậy, anh nói rồi, anh sẽ dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để có em.”
“Đểu cáng!” Cô nghiến răng nghiến lợi quát.
“Lại đây, giờ là em xin anh, không phải sao? Cười tươi một cái rồi đến chỗ anh nào”
“Nằm mơ đi!”
“Đừng quên, mạng em trai yêu quý còn ở trên tay anh.” Anh nắm chắc thắng lợi cười nói.
Bạch Sấu Hồng nghi ngờ nhìn anh, “Anh chắc chắn sẽ bỏ qua cho em trai tôi?”
“Vậy phải xem em thế nào.”
“Anh muốn tôi làm như thế nào?” (Vô—–Ảnh—–Các—6–https://qttp.wordpress /)
Khóe miệng Hắc Lạc Kiệt nhếch lên nụ cười quỷ dị, “Chắc em biết anh muốn gì chứ, sau một đêm vui vẻ kia, em nên biết anh muốn em biết bao nhiêu.”
“Nếu là vì tính cách, anh có thể đi tìm người phụ nữ khác, tôi nghĩ sẽ có rất nhiều người phụ nữ tình nguyện ở cùng anh, vì sao phải phí nhiều công ép tôi đến như thế?” Cô thật sự không hiểu tâm tư của anh, anh có tiền có thế như thế, vì sao phải bức bách thường dân như cô?
“Anh rất vui, đừng quên, hiện tại là em xin anh.”
“Bao lâu? Muốn bao lâu anh mới bằng lòng để tôi đi?”
“Em nói đi?” Anh nhướng mày, trước là anh đuổi phụ nữ, lúc này đây tự nhiên đổi thành anh bị đuổi, cô ghét anh đến thế ư? (Vô—–Ảnh—–Các7https://qttp.wordpress /)
Cô thở sâu, không đếm xỉa nói: “Thời gian một tháng, vậy là đủ để anh chán ghét rồi.”
“Tùy em.” Anh muốn cô tuyệt đối không chỉ một tháng, nhưng anh sẽ từ từ làm cô thay đổi tâm ý.
“Được, quyết định như thế, một tháng sau anh sẽ cho tôi tự do!” Bạch Sấu Hồng nhìn thẳng vào mắt anh, muốn nhìn ra thành ý trong mắt anh.
Hắc Lạc Kiệt gật gật đầu, “Có thể, giờ em nên tỏ thành ý của em, chủ động quyến rũ anh.”
“Quyến rũ anh?” Cô khó hiểu thấp giọng hỏi, ánh mắt nghi hoặc nhìn anh. (Vô—–Ảnh—–Các—-8-https://qttp.wordpress /)
“Em có chuyện xin anh không phải sao? Em phải để anh biết giá trị của em có đáng một triệu không.” Anh giống như thợ săn chờ đợi con người vào lưới, hai mắt nồng cháy nhìn chằm chằm cô, khóe miệng cười quỷ dị.
Cô để anh đợi ba ngày, tính nhẫn nại của anh tý nữa thì hỏng, hiện thời là lúc anh đòi bồi thường thiệt hại.
Anh sẽ để cô biết, chờ đợi giày vò người ta đến thế nào!
Thấy cô luống cuống nắm chặt hai tay, hai chân không nhúc nhích như mọc rễ, Hắc Lạc Kiệt trào phúng nói: “Dũng khí kia trốn đâu hết rồi?”
“Tôi… Tôi…”
“Nhớ đến mạng của em trai em xem nào.” Anh thờ ơ nói một câu.
“Anh không phải quân tử!” Đối mặt với sự uy hiếp của anh, Bạch Sấu Hồng tức giận lên án.
Hai mắt lóe ánh sáng hứng thú, anh cuồng ngạo nói: “Từ trước đến nay anh cũng chẳng nhận mình là quân tử.”
“Chẳng lẽ anh không thể buông tha cho tôi ư?” Bị ức hiếp là cô, cô cũng không dám so đo, vì sao anh còn muốn ép cô? (Vô—–Ảnh—–Các-9—-https://qttp.wordpress /)
“Anh không trói em, em có thể đi.”
“Anh đồng ý buông tha cho tôi?!” Cô kinh ngạc nhìn anh.
Cô không thể tin được anh dùng thủ đoạn bỉ ổi ép cô đến, giờ phút này anh lại thả cô đi, chẳng lẽ ông trời thật sự thương cô sao?
Sau khi lo lắng một lúc lâu, cô quyết định phải tin tưởng anh. Nhưng khi cô xoay người bước ra bước đầu tiên, phía sau liền truyền đến giọng lạnh lùng của anh——
“Em có thể đi, nhưng em trai em chỉ có một đường chết.”
“Anh gạt người!” Cô liền quay đầu nhìn anh, hai má vì tức giận mà đỏ bừng. (Vô—–Ảnh—–Các—10–https://qttp.wordpress /)
“Anh nào có gạt người? Anh chẳng lấy dây thừng trói em, chẳng qua là trói chặt em trai em thôi. Em có thể đi, nhưng ngày mai em phải nhặt xác em trai em.”
Bạch Sấu Hồng nắm chặt hai tay, cố nén lửa giận ngập tràn, “Rốt cuộc anh muốn thế nào?”
“Căn cứ vào điều kiện vừa nói, em phải hiểu bản thân mình nên làm cái gì. Nhanh lên đừng để anh thay đổi chủ ý, nếu không em đừng có trách anh lật lọng.”
Khuôn mặt đỏ ửng vì anh ám chỉ trở nên càng đỏ thêm, cô cố lấy dũng khí đi đến trước mặt anh, bàn tay nhỏ bé chậm rãi chạm vào gáy anh, cảm nhận được làn da nóng rực của anh, cô có điểm luống cuống vội rút tay về, rơi đến quần áo trước ngực, nhẹ nhàng chạm vào. (Vô—–Ảnh—–Các11—–https://qttp.wordpress /)
Một lát sau, Hắc Lạc Kiệt không hài lòng nhìn tay cô dừng trên quần áo anh, trầm giọng nói: “Cởi quần áo của anh.”
Cô thoáng chần chờ một chút, thấy anh nhìn mình, lúc này mới nâng tay run rẩy khẽ cởi áo khoác của anh, rồi chậm rãi cởi bỏ cúc áo sơ mi của anh. Chỉ chốc lát sau, lồng ngực trần trụi của anh ánh vào mắt cô, cô e lệ dừng động tác lại.
Anh không vui nhìn cô, “Lấy lòng anh!”
“Tôi… Tôi không biết nên làm thế nào?” Cô khó xử nhìn anh.
“Ân ái ba ngày trước em đã quên nhanh thế rồi à?” Thấy rõ lửa giận trong mắt cô, Hắc Lạc Kiệt cười đắc ý, “Học động tác của anh ngày đó, mau!” (Vô—–Ảnh—–Các–12—https://qttp.wordpress /)
“Tôi…” Nghe anh đề cập đến chuyện kia, sắc mặt của cô trắng bệch một trận. Không muốn nhắc đến cơn ác mộng đó, sao có thể nhớ kỹ? Huống hồ cô là bị ép uống thuốc mà!
Không biết là khuôn mặt trắng bệch của cô khiến cho anh mềm lòng, hay dục vọng làm anh hỏng rồi, anh ra lệnh nói: “Cởi quần áo của em!”
Bạch Sấu Hồng kinh ngạc nhìn anh, ánh mắt anh tràn ngập dục hỏa khiến hai chân cô như nhũn ra, cổ họng khô khốc. Cô có thể không nghe lệnh anh được không! Cô bất lực xem xét anh, hi vọng anh đột nhiên mở lòng từ bi buông tha cho cô, cũng buông tha cho người nhà của cô, tốt nhất từ đây không lại gặp nhau.
“Đừng để anh nói lần thứ hai!” Hắc Lạc Kiệt vô cùng bất mãn khi cô luôn không tuân lệnh anh. (Vô—–Ảnh—–Các–13—https://qttp.wordpress /)
Bạch Sấu Hồng chậm rãi cởi áo, hai mắt vô tội xem xét anh, khi đón nhận ánh mắt sắp phát hỏa của anh, cô đành phải run run cởi váy dài.
Giờ phút này cô chỉ mặc quần áo lót màu xanh, hai tay che trước ngực.
“Tiếp tục! Anh bảo dừng lại à?” Tốc độ thong thả của cô thật làm người ta phát cuồng, anh sắp không nhịn được tra tấn của dục vọng rồi.
Vườn hoa mong nhớ ba ngày, hiện thời ngay trước mặt anh, chờ anh nhấm nháp.
Nhưng, đáng chết, anh lại muốn tra tấn cô nhiều hơn một chút.
Anh cố nhu cầu như lửa dưới bụng, hai mắt như chim ưng nhìn chằm chằm cô, nhìn cô đỏ mặt khi cởi đồ lót ra, bộ ngực sữa trong suốt tuyết trắng kia không hề che dấu ánh vào mắt anh, nụ hoa phấn hồng tựa hồ dụ hoặc anh đi hái.
Dưới cái nhìn chăm chú của anh, cô e lệ cởi áo ra, rồi khom người cởi quần xuống.
E lệ và xấu hổ tràn ngập trái tim cô, hai tay cô che bộ vị quan trọng, lại bị ánh mắt nghiêm khắc của anh ngăn cản, đành phải buông tay xuống đứng như nữ thần khỏa thân dưới ánh mặt trời. (Vô—–Ảnh—–Các-14—-https://qttp.wordpress /)
Nhìn đến khu cấm thần bí của cô, Hắc Lạc Kiệt kém chút nữa nhịn không được đi đến cưỡng bức cô.
Nếu không phải vì tra tấn cô, anh cũng không cần cưỡng chế dục vọng lửa nóng.
Anh nhắm chặt mắt lại, không dám lại nhìn thẳng thân thể mềm mại của cô, sợ ý muốn tra tấn cô bị anh ném ra sau đầu, trực tiếp giữ lấy cô, thỏa mãn nhu cầu mãnh liệt ở hạ thân anh.
“Lại đây, ngồi trên đùi anh.”
Thấy hai mắt anh nhắm nghiền, Bạch Sấu Hồng mới có dũng khí theo lời ngồi trên đùi anh.
Người cô tới gần, anh thở gấp nói: “Chạm vào anh!”
“Ở đâu?” Trần trụi ngồi trên đùi anh, trong lòng cô bị xấu hổ lấp đầy, nghẹn giọng hỏi. (Vô—–Ảnh—–Các–15—https://qttp.wordpress /)
Bị giọng nói nghẹn ngào của cô làm bừng tỉnh, anh nhìn hốc mắt đỏ của cô, trong lòng hiện lên không nỡ nói: “Khóc cái gì?”
“Anh ức hiếp tôi!” Nước mắt trong suốt chảy xuống, trái tim anh giống như bị kim đâm đến phát đau.
“Anh còn chưa đi vào, sao lại ức hiếp em chứ?”
Lời nói mờ ám đâm vào đáy lòng cô, lệ rơi không ngừng như vỡ đê. Hắc Lạc Kiệt nhẹ kéo cô vào lòng, hơi thở ấm áp lướt qua tai cô, “Đừng khóc mà.”
“Tôi không biết nên làm thế nào? Anh lại lấy một viên thuốc kích thích cho tôi, tôi sẽ biết nên làm thế nào, nên ức hiếp anh thế nào!” Cô nghẹn ngào lên án tội của anh ngày đó. (Vô—–Ảnh—–Các–16—https://qttp.wordpress /)
Anh cười thấp thành tiếng, ôm cô để cô nằm lên sofa, nhanh cởi tất cả quần áo trên người, trần trụi đứng trước mặt cô.
Cô khẽ khép hai mắt lại, anh đè lên thân thể mềm mại của cô, hai thân thể trần trụi dây dưa cùng một chỗ, nụ hôn nóng rực như mưa rơi lên cổ cô.
“Đây vẫn còn dấu vết chúng ta yêu nhau lần trước.” Anh nhẹ vỗ về dấu hôn đã mờ trên người cô, khóe miệng mỉm cười đắc ý, cúi đầu tạo ấn ký lên người cô.
“Đừng! Người khác sẽ thấy.” Bạch Sấu Hồng muốn đẩy anh ra, không muốn để anh lưu lại vết hôn ghê tởm trên người mình! Đặc biệt là cổ.
Mấy ngày nay, vì vết hôn trên cổ, cô phải né tránh, sợ người khác chú ý tới.
“Anh muốn người khác nhìn thấy.” Anh cố ý tăng thêm sức.
“Người khác sẽ hiểu lầm.” (Vô—–Ảnh—–Các—-17-https://qttp.wordpress /)
“Hiểu lầm cái gì?” Anh ngẩng đầu nhìn vào hai mắt thẹn thùng của cô.
“Người khác sẽ tưởng tôi và anh có gì đó.”
“Chúng ta vốn có cái đó.” Anh đáp đến đương nhiên.
“Nhưng…” Cô chỉ không muốn có dấu vết gì của anh, đây chẳng những sẽ làm người ta hiểu lầm, cũng sẽ làm cô khó có thể quên chuyện đã xảy ra với mình.
“Nếu như bị nhân viên của anh thấy, bọn họ sẽ nghĩ là chúng ta làm chuyện đó.”
“Để bọn họ nghĩ thế càng tốt.” Hắc Lạc Kiệt khẽ hôn lên mặt cô, một lát sau, môi anh từ từ đi xuống bộ ngực sữa của cô đùa chơi, hai tay thì thăm dò trên người cô. (Vô—–Ảnh—–Các—18–https://qttp.wordpress /)
“Đây là việc riêng của chúng ta, không cần phải để cho người khác biết.” Dưới kỹ xảo khiêu khích của anh, cả người cô mềm nhũn vô lực, nụ hôn như lửa của anh đốt lên dục hỏa của cô.
“Dù không có dấu hôn, bọn họ liền nghĩ là chúng ta trong sạch sao?” Anh cố ý tạo dấu hôn lên cổ tuyết trắng của cô. Anh không thích cô để ý đến cách nhìn của người khác như thế.
Cô lại không muốn để mọi người biết có quan hệ với anh, vậy anh liền cố tình muốn để người ta biết.
Anh tà ác nói “Thật ra em căn bản không cần lo lắng suy nghĩ của họ.”
“Ý gì …thế?” Cô bị sóng triều xa lạ chơi đùa đến thần trí có chút mê loạn. (Vô—–Ảnh—–Các-19—-https://qttp.wordpress /)
Hơi thở nóng rực của anh lướt bên tai cô, “Bọn họ sớm đã biết quan hệ của anh với em.”
“Hả?” Cô ngước hai mắt nhìn đôi mặt ngập tràn dục vọng của anh.
“Em là người phụ nữ của anh!” Hắc Lạc Kiệt như hứa hẹn nói.
“Bạn gái à?”
Anh không hài lòng cách nói của cô, ngón tay cố ý dùng sức ra vào, làm cô rên rỉ và giãy giụa, nhưng thân mình hai người chạm nhau làm anh thở gấp nói: “Chỗ này không thịnh hành thứ bạn gái.” (Vô—–Ảnh—–Các–20—https://qttp.wordpress /) “Chẳng lẽ các người không theo đuổi con gái à?”
Lời của cô khiến cho anh cười thấp, anh cúi đầu hôn cô, cướp lấy ngọt ngào thuộc về cô. Dùng sức mút lưỡi cô, cho đến khi cô hít thở không thông, mới buông môi cô ra, nhẹ hôn lên đôi môi đỏ sưng, nhẹ giọng hỏi: “Anh không theo đuổi con gái, biết vì sao không?”
Bạch Sấu Hồng như bùn nhão nằm trong lòng anh, thần trí hoảng hốt, nghe thấy câu hỏi của anh, lại không thể trả lời, chỉ mê man nhìn anh.
“Anh không theo đuổi phụ nữ, bởi vì anh trực tiếp công thành chiếm đất, thẳng đảo Hoàng Long.” Khi chữ “Long” này ra khỏi miệng, Hắc Lạc Kiệt dùng sức thắt lưng tiến quân thần tốc, làm cô kịch liêt thở dốc.
Hai tay thô to của anh dùng sức giữ eo cô, bắt đầu cuồng dã đi vào, cảm giác tốt đẹp khiến cho anh không ngừng ra vào cấm khu trên người cô. (Vô—–Ảnh—–Các–21—https://qttp.wordpress /) “Ôm anh!” Anh gấp rút ra lệnh.
Cô theo lời kẹp chặt hai chân, cảm giác như lửa đánh úp cô, anh tiến lên lần nữa khiến cô cảm thấy càng ngày càng nóng, cô thử đẩy anh ra, nhưng khi bàn tay nhỏ bé chạm vào ngực anh, anh đột nhiên làm động tác nhanh hơn, tựa hồ muốn dẫn cô bay lên mây, cô nhịn không được thở dốc.
Anh hôn nhẹ vành tai cô, tốc độ tiến vào dần chậm lại.
“Nói, có thích không?” Anh vừa hỏi vừa đẩy nhanh tốc độ vào cấm khu của cô, ép cô thừa nhận.
Cô rõ ràng cảm nhận được lửa nóng của anh di chuyển ở sâu trong mình, loại cảm giác này làm cô lại run run. “Đừng… đừng chuyển động, tôi không chịu nổi…”
“Còn không trả lời anh có thích hay không.” Anh giống như cố ý, lại tăng tốc dùng sức.
“A!” Hai tay cô ôm chặt cổ anh, chịu không nổi nhu cầu ép người của anh, cô dùng sức cắn đầu vai anh.
“Thích không?” Anh thở dốc hỏi. Trời ơi! Cô thật chặt, nóng quá! Dục vọng muốn phóng túng bị anh cưỡng chế, anh muốn yêu cô thật nhiều. “Không nói, anh sẽ bắt em nói!” (Vô—–Ảnh—–Các-22—-https://qttp.wordpress /)
Cô thở gấp liên tục chịu không nổi loại kích tình lửa nóng này, anh tiến lên càng ngày càng mạnh, dục vọng của cô đã đến đỉnh, lại nói không nên lời anh muốn, ngượng ngùng hôn lên miệng anh, không muốn nghe anh ép hỏi.
Động tác của cô khiến cho anh không ép nổi dục vọng của bản thân, mạnh mẽ tiến lên vài lần, dục vọng của anh đã đến thiên đường, bắn mầm móng vào cơ thể cô.
Bang Chủ Đoạt Yêu Bang Chủ Đoạt Yêu - Tần Phương Ngọc