Số lần đọc/download: 905 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 00:47:42 +0700
Chương 4
V
ài ngày sau tại một khách sạn xa hoa, khách khứa tụ tập ở đây đều là các vị quan to giàu có, chỉ vì một buổi đấu giá từ thiện, là ai có mặt mũi lớn như vậy?
Nguyên lai là phu nhân chủ tịch Kình Vũ Kim Khống – Hoàng Ngàn Doanh.
Những năm gần đây, nàng cũng chồng là Từ Niệm Lăng không còn quản lý công việc nữa, toàn quyền đều giao cho con trai nuôi xử lý, bất quá có đôi khi vẫn lộ diện, liên lạc một chút với các bằng hữu có cảm tình tốt, mọi người đều là muốn lấy lòng đối phương, xã giao là chủ yếu.
Từ Hoài Lăng mấy hôm nay bị cảm, ở nhà tĩnh dưỡng không thể tham dự, nàng một mình đi thì cảm thấy buồn tự nhiên liền muốn tìm Từ Bồi Nghị đến đi cùng.
Quan hệ mẫu tử giữa bọn họ thực khách sáo, không có biện pháp, một đứa nhỏ mười hai tuổi mới nhận nuôi như thế nào có thể quen thân như người một nhà được.
Lúc ấy Từ Bồi Nghị là một bộ dáng tiểu đại nhân, bọn họ nhìn trúng hắn cá tính trầm ổn, sự thật chứng minh ánh mắt bọn họ độc đáo, đứa nhỏ này quả thật không chịu thua kém, học ở trường trở thành người có thành tích tốt nhất, khi tiếp quản công ty còn thực sự là có năng lực rất cao, vợ chồng bọn họ liền quyết định để lại toàn cơ ngơi cho hắn.
Về phần Từ Bồi Nghị tuyể chọn đối tượng, một cô gái xuất thân từ nhà nông, trừ bỏ đơn thuần nhu thuận không có chỗ nào là xuất sắc, ngay từ đầu bọn họ đã cảm thấy thất vọng, như thế nào không tìm một danh môn thiên kim tiểu thư?
Nhưng cẩn thận nghĩ lại cũng không sai, so với Nhan Tư Gia trước kia tốt hơn nhiều, sẽ không làm mưa làm gió, bọn họ tuy rằng đã về hưu nhưng là vẫn còn sĩ diện.
Từ Bồi Nghị kỳ thật không nghĩ đến sẽ đi, nhưng mẫu thân trước đó đã gọi điện thông báo, hắn không thể không đi theo cổ vũ, trọng yếu chính là hắn sẽ chi tiền giúp mẫu thân tăng thêm chí khí.
Hà Tĩnh Đình cũng đi theo đến đây, nàng trước đó đã phiền não suy nghĩ rất lâu, quần áo, giầy, kiểu tóc cùng trang sức đều phải thử đi thử lại, đây là lần đầu tiên nàng theo hắn tham gia hoạt động công khai, sau này nàng là phu nhân tổng giảm đốc sớm muộn gì cũng sẽ phải quen với việc này, nhưng nàng nghĩ sẽ cần một khóa huấn luyện dài kỳ để có thể quen với việc này.
Tiến vào hội trường, tiêu điểm chủ ý của mọi người không phải là các món đồ đấu giá ngước lại là các mỹ nữ, nữ nhân nhà giàu cùng nữ cường nhân, tất cả các loại danh hiệu ột Nhan Tư Gia, bên cạnh nàng có rất nhiều người vây chung quanh, đều là những người đàn ông có tiền có địa vị.
Nhan Tư Gia nguyên bản không có trong danh sách khách mời, nhưng nàng đã nghĩ các biện pháp để lấy được giấy mời, người của nàng ở đây rất nhiều, làm việc này đối với nàng mà nói chính là tỏ chút lòng thành..
Tóm lại nàng sẽ không buông tha, thứ nàng đã từng có được sẽ không đem cho người khác, nàng muốn cướp trở về.
Không hề chuẩn bị đến tình huống sẽ gặp tình nhân cũ ở đây, Từ Bồi Nghị toàn thân cứng ngắc, hắn biết rõ những người ở nơi này đều đang chờ xem kịch vui, hắn phải biết giữ chừng mực, càng không thể quên sự tồn tại của vị hôn thê, nếu hắn đi nhầm bước sẽ khiến nàng bị thương tổn sâu vô cùng.
Chính là hắn không hiểu, Nhan Tư Gia rốt cuộc có dụng ý gì?
Nước mắt lần trước của nàng là thực tâm sao?
Vì sao ba năm qua đều không có tin tức gì, đến khi hắn sắp kết hôn thì lại đưa ra cách hành động lien tiếp.
Chính là không thể phủ nhận, trái tim hắn vẫn vì nàng mà dao động, nàng chính là có cái loại ma pháp này, có thể dùng ánh mắt mà hòa tan cả một tảng đá.
Hà Tĩnh Đình cũng chú ý tới, Nhan Tư Gia so với trên ti vi còn mê người hơn, trừ bỏ dáng người yểu điệu, ngũ quan hoàn mỹ, còn có loại khí chất cùng mị lực thu hút người khác, nàng hoàn toàn giống như một nữ vương, những người phụ nữ đứng trước mặt nàng đều chỉ giống như nữ phó làm nền mà thôi.
“Thật sự đẹp quá……” Hà Tĩnh Đình nhịn không được tán thưởng, đều là phụ nữ, như thế nào lại khác biệt nhau nhiều như vậy?
Nghĩ đến Từ Bồi Nghị từng cùng loại mỳ nữ này kết giao, nàng thực sự khó có thể lý giải, hắn như thế nào lại có thể buông tha từ bỏ được?
“Em đang nói cái gì?” Từ Bồi Nghị tay khoác ở thắt kưng của nàng, tới gần bên tai nàng hỏi.
Nàng bị tiếng nói khêu gợi của hắn làm cho hoảng sợ, lỗ tai đều căng lên.” Ách….Em nói, bức tranh kia thực đẹp quá.”
“Đợi lát nữa khi đấu giá bức tranh kia, anh sẽ mua nó cho em.”
“Thật sự? Được, em sẽ chờ.” Nàng biết hắn thay nàng suy nghĩ, trong lúc giao tiếp với khách khứa ở đây cũng đã làm cho nàng thích ứng với loại văn hóa xã giao này.
Nàng bình thường quan sát thói quen vẻ mặt của hắn, liếc mắt một cái liền phát hiện ra tâm tình của hắn đang bất an, chắc bởi vì Nhan Tư Gia tiểu thư đi?
Kỳ thật nàng có thể lí giải, mặc kệ đàn ông hay phụ nữ khi nhìn thấy một tuyệt sắc giai nhân như thế khó tránh khỏi có điểm thần hồn điên đảo.
Bất quá nàng tin tưởng vị hôn phu của mình sẽ có đủ tự chủ, trong cuộc sống hôn nhân quan trọng nhất không phải là tín nhiệm lẫn nhau sao?
Nàng vẫn như vậy tin tưởng hắn.
Nhìn đến người yêu ngày xưa, Nhan Tư Gia tự nhiên hào phóng tiếp đón:” Từ tổng giám đố, Hà tiểu thư, xin chào hai người.”
Trên hiện trường mọi con mắt đều nhìn chằm chằm bọn họ, đáng tiếc không cho phép giới truyền thông tiến vào, nếu không liền có trò chơi thú vị, người sáng suốt vừa nhìn thấy đều biết, ba người bên trong không chỉ có trùng hợp gặp nhau chình là có điểm không bình thường nha!
“Khụ! Vị này là Nhan Tư Gia tiểu thư, vị này là Hà Tĩnh Đình tiểu thư.” Từ Bồi Nghị không thể không vì các nàng mà giới thiệu, sớm biết Nhan Tư Gia sẽ đến hắn sẽ không mang Hà Tĩnh Đình đến tham dự, thà rằng làm ẫu thân nhắc đi nhắc lại vài câu cùng không muốn nhìn thấy bức tranh trước mặt này.
“Tôi nghe nói hai người đã đính hôn, chúc mừng.” Nhan Tư Gia vốn đã quen với tác phong xã giao này, ngoài cười nhưng trong không cười nói.
“Cảm ơn cô.” Đến gần liền thấy, Hà Tĩnh Đình lại càng không khỏi cảm thán, nếu người phụ nữ này cùng nàng tranh đoạt Từ Bồi Nghị, thực hiển nhiên thắng bại đã phân, nàng có thể trực tiếp xuống đài.
“A
bức tranh kia thật đẹp, hy vọng hôm nay tôi có thể mang được nó về nhà.” Nhan Tư Gia vừa chú ý tầm mắt của bọn họ, những lời nàng nói này tiện thể có thể nhắn nhủ, nàng tin tưởng Từ Bồi Nghị sẽ biết.
“Cảm ơn cô đã tham gia hoạt động của mẹ tôi.” Từ Bồi Nghị che dấu cảm xúc trả lời, chỉ có Hà Tĩnh Đình nhìn ra được ánh mắt của hắn đang nhìn vào cái gì, ai, hiểu rõ người đàn ông bên cạnh cũng là một điểm không tốt, nàng khả năng phải học cách giữ im lặng, nhìn hiểu nhưng lại không được hiểu.
Nhan Tư Gia còn muốn nói thêm nhưng khóe mắt lại nhìn thấy Hoàng Ngàn Doanh đang đi tới, nàng cùng vị lão phu nhân này không có tiếp xúc nhiều mà cũng chẳng có hảo cảm gì vì không muốn bị hỏi là như thế nào lại có giấy mời đến đây bởi vậy nàng cười cười nói:” Không quấy rầy hai người nữa, bye
”
“Hẹn gặp lại.” Hà Tĩnh Đình cảm thấy chính mình mới là người nên ly khai, Từ Bồi Nghị cùng Nhan Tư Gia nhìn kiểu gì cũng đều rất xứng đôi, có thêm nàng vào mới là dư thừa bối cảnh.
Vừa đi tới gần, Hoàng Ngàn Doanh liền mở miệng nói với con trai cùng con dâu tương lai:” Mẹ không có phát thiệp mời cho Nhan tiểu thư.” Nàng cũng không phải người hồ đồ, như thế nào lại muốn bọn họ lâm vào trường hợp xấu hổ này?
Từ Bồi cũng hiểu biết, tất cả đều là do Nhan Tư Gia cố ý an bài:” Không quan hệ, nhiều người thì càng náo nhiệt.”
“Chờ một chút khi hội đấu giá bắt đầu, mẹ sắp xếp cho hai con đứng vị trí thứ năm, sẽ không chạm mặt nữa.” Hoàng Ngàn Doanh không nghĩ sẽ khiến cho người ngoài có thêm chuyện để nói, hoạt động đêm nay là vì mượn sức quan hệ cũng không phải là miễn phí làm cho người ta chế giễu.
“Được, cảm ơn mẹ.” Từ Bồi Nghị hiểu được dụng ý của mẫu thân, hắn luôn luôn thận trọng từ lời nói cho đến việc làm, sẽ gây ra náo loạn, vì không muốn cho cha mẹ nuôi phải phiền lòng, từ khi bước chân vào Từ gia cho đến nay hắn đã cố gắng làm tốt tất cả mọi việc trở nên thật xuất chúng hơn người.
“Mẹ, người thực vất vả.” Hà Tĩnh Đình cảm thấy rất khó xử, bà tổ chức hoạt động như thế này đã muốn mệt chết lại còn phải lo lắng chu toàn cho bọn họ.
“Con không cần khách sáo như vậy, đều là người một nhà cả.” Hoàng Ngàn Doanh đối với con dâu tương lai kỳ thật cũng không có bao nhiêu thương yêu, nhưng đêm nay nhìn thấy nữ nhân họ Nhan kia dám chạy đến chỗ mình náo loạn, thua trận không thua người, như thế nào cũng phải giữ lại bằng được Hà Tĩnh Đình.
“Cảm ơn mẹ.” Hà Tĩnh Đình rất cảm động, mặc dù Từ Bồi Nghị đối với bọn họ là không chung huyết thống nhưng lại giống như cùng một khuôn mẫu đi ra, làm cho người ta có một loại cảm giác khó có thể tiếp cận.
Hội đấu giá sắp bắt đầu, Hoàng Ngàn Doanh lên đọc bài diễn văn, Từ Bồi Nghị nắm tay vị hôn thê ngồi vào đúng vị trí chuẩn bị tham gia hội đấu giá.
Cả buổi tối, nàng ngồi cùng Từ Bồi Nghị nhìn được rất nhiều vật phẩm quý giá, hoa văn tinh xảo, duy nhất chỉ có một bức họa là làm nàng có hứng thú, nhưng lại bị Nhan Tư Gia bất chấp giá cả mua đi, Hà Tĩnh Đình không muốn cùng nàng tranh giành dù sao cũng chỉ là một bức họa mà thôi.
Trừ điểm này ra nàng cũng phát giác được một điều, tối nay Từ Bồi Nghị đối với nàng phá lệ ân cần, trừ bỏ cầm tay nàng còn có thỉnh thoảng sờ sờ nàng một chút giống như biểu hiện cho ai đó xem, là cho Nhan tiểu thư xem sao?
Xem ra nàng nên cảm tạ người ta một chút, nếu không có bạn gái cũ xuất hiện, nàng làm sao lại có thể được vị hôn phu ưu ái như vậy?
Chính là loại lãng mᮠchua xót này, nàng không nghĩ muốn thêm nữa…..
Khi hội đấu giá kết thúc, Từ Bồi Nghị đưa vị hôn thê về nhà, mưa rơi dần dần phủ kín trên lớp kính xe, hắn hy vọng trời mưa lớn một chút, tốt nhất là có thêm gió mạnh cùng sấm chớp, hắn có loại cảm giác khác thường, áp lực đè nén từ trước đến nay có thể sẽ bùng nổ, hắn đối với chính mình luôn luôn hà khắc nhưng cũng sẽ có thời điểm không thể khống chế được.
Hắn không nghĩ sẽ về nhà, lái xe đi lòng vòng, trên đường phát hiện ra một câu lạc bộ, nơi này chỉ chiêu đãi hội viên, người bình thường không thể vào được, đối vời giới truyền thông lại càng không thể vào vì bảo vệ sự riêng tư của khách quý.
Hắn nhớ tới chuyện ba năm trước đây, hắn nhớ rất rõ ràng, ngày đó hắn phát hiện Nhan Tư Gia phản bội hắn, hắn đem chính mình chuốc say không biết gì cũng là ở quán này, sau đó thì hắn cũng không lần nào quay lại đây nữa, nhưng vì sao đêm nay hắn không tự chủ được lại đi vào đây?
“Từ tổng tài khỏe, thật sự đã lâu không thấy ngài, chúng mừng ngài đã đính hôn! Xin hỏi vẫn vẫn ngồi ở vị trí cũ sao?” Chủ quán liếc nhìn một cái liền nhận ra hắn, hết sức trung thành hoan nghênh vị khách quý này, không cần phải đưa ra thẻ hội viên, nói giỡn đi ai lại đem kim chủ hướng cửa mà đi?
“Ân.” Từ Bồi Nghị hạ tầm mắt, nghe được lời chúc mừng của chủ quán có điểm chột dạ, khó có thể đối mặt, không nghĩ đối tượng trong lời chúc là chính mình?
Bước tới vị trí quen thuộc, sau khi ngồi xuống lập tức có đồ uống cùng điểm tâm tinh xảo được đưa lên, nhìn lại thực đơn, Từ Bồi Nghị tùy ý xem chọn rượu Whiskey năm xưa vẫn thường dùng, đúng vậy, hắn không nghĩ khi về sẽ tự mình lái xe, đợi lát nữa kêu chủ quán gọi taxi giúp hắn.
Rất nhanh, chất lỏng màu hổ phách cùng đá và ly đã được để ở trước mặt hắn, rượu vữa vào yết hầu nhiệt năng như lửa cháy lan rộng, hắn cũng không biết nguyên nhân tại sao đêm nay lại đi uống rượu, hắn chỉ biết phải làm cho chính mình say, nếu không nội tâm đan xen mâu thuẫn cùng cảm xúc sắp làm cho hắn không thể bảo trì bình tĩnh được.
“Thêm một Whiskey nữa.” Hắn gọi phục vụ nói.
“Được, lập tức có ngay.” Người ở quầy phục vụ đáp lại.
Lại thêm nhiều chai rượu Whiskey nữatrên bàn, nhưng trước mắt không phải là bồi bàn mà là Nhan Tư Gia!
Nàng một đường lái xe đi theo hắn, bởi vậy nên biết được hành tung của hắn, vừa vặn nàng cùng là hội viên của câu lạc bộ này, trước chào hỏi chủ quán rồi bỏ một chút tiền liền thuận lợi biết được nơi Từ Bồi Nghị ngồi, đến đây quả không uổng công sức.
Chủ quán là người thông minh, mặc kệ là người sắp kết hôn, hoặc là nam nhân đã có vợ con đều cần có hồng nhan tri kỉ an ủi, những trường hợp này đã xảy ra ở câu lạc bộ của hắn rất nhiều.
Huống chí nhìn vẻ mặt cùng bộ dáng của Từ tổng kia không phải là dấu hiệu của tịch mịch khó nhịn sao?
“Em! Em tới đây làm cái gì?” Từ Bồi Nghĩ toàn thân một trận lay động, cảm giác say đều tỉnh ba phần, nhìn nàng vừa giống thiên sứ lại giống ác ma, hắn thực hận chính mình vẫn vì nàng mà bị ảnh hưởng, chẳng lẽ hắn không thể thoát khỏi bóng ma của nàng hay sao?
“Giúp anh đem rượu đến a.” Nàng cười ngọt ngào, ngồi vào bên cạnh hắn thay hắn rót rượu, thần thái tự nhiên, giống như bọn họ vẫn ở cùng nhau như trước kia.
Từ Bồi Nghị không có say đến mức tin tưởng cái cớ này của nàng, nàng hiển nhiên là cố ý an bài, cũng tốt, thừa dịp cơ hội này nói trắng ra:” Em nói đi, rốt cuộc là em muốn như thế nào?”
“Em nghĩ là muốn anh, chính là như vậy mà thôi.” Nàng cũng không có vòng vo, trực tiếp nói cho hắn biết.
Ông trời!
Hắn đáy lòng thở dài, đôi mắt của nàng, tiếng nói của nàng, khắc nơi đều đang khiêu chiến lý tính của hắn, ở trên tình trường nàng vĩnh viễn là kẻ đi xâm lược, nam nhân chỉ có thể trơ mắt nhìn trái tim bị nàng chiếm lĩnh, hắn đã từng một lần thua hoàn toàn, chẳng lẽ lại muốn để lịch sử tái diện lại một lần nữa sao?
Tiếp nhận chén rượu, hắn uống một hơi cạn sạch, cư nhiên chỉ có thể đưa ra một cái lý do bạc nhược:” Anh đã đính hôn rồi.”
Nàng khẽ tựa vào trên vai hắn, điều chỉnh tư thế cho phù hợp, nàng nũng nịu hỏi:” Trước khi anh kết hôn, có thể cho em một chút kỉ niệm cũng không được sao?”
Mùi nước hoa của nàng truyền đến, thẳng thấu nội tâm của hắn, nhưng hắn vẫn lắc đầu nói:” Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng…..” Vì sao ngữ khí của hắn suy yếu, hắn không thể đẩy nàng ra, hắn đáng chết!
Thế sự không có gì là tuyệt đối càng đừng nói đến cái gì mà không có khả năng, Nhan Tư Gia nhìn ra được hắn căn bản là đang chuếnh choáng say không có khả năng kháng cự được, chỉ là miệng cứng rắn mà thôi.” Đừng nói nữa, uống thêm một chén, chỉ cần đêm nay là tốt rồi, không cần rời em đi.”
Là thôi miên hay là ma pháp?
Ở nàng sóng mắt như tình như nước, hắn uống một ly lại một ly, rốt cục lý trý cũng say, ác cảm cũng đã biến mất, rục rịch dục vọng đánh gãy xiềng xích….
Buổi sáng ngày hôm sau, Từ Bồi Nghị tỉnh dậy đầu đau kịch liệt, trừ bỏ tối hôm qua uống nhiều rượu còn có hắn hiện tại đang ở trong vị trí khốn cảnh, hắn cư nhiên nằm ở trên giường Nhan Tư Gia, hơn nữa hai người đều không mặc gì cả!
Hắn trong lòng chấn động, từ hỏi rốt cuộc đã làm cái gì?
Nhưng hắn không nghĩ ra, cái gì cũng không nhớ!
Nhận thấy được người bên gối động, Nhan Tư Gia híp mắt ngồi dậy, mặt dày nói:” Sớm a….”
“Đây là có chuyện gì?” Hắn cả người rét run.
Nàng thở dài:” Em vốn nghĩ là đưa anh về nhà, nhưng em không biết mật mã cửa nhà anh, anh uống say như vậy, em chỉ có thể mang anh về nhà em nghỉ ngơi, kết quả…..Khả năng đều do chúng ta rất xúc động đi…..”
“Thực xin lỗi, anh không nên……..” Hắn cư nhiên mượn rượu giả điên, còn làm ra cái loại việc bỉ ổi này.
“Không sao cả, em sẽ không làm cho anh khó xử.” Nàng thân thủ đẩy trán hắn một cái, cười đến ôn nhu mà bất đắc dĩ:” Anh sắp kết hôn, em có thể yêu cầu cái gì?”
“Tư Gia, anh…..” Yết hầu của hắn như có gì chặn lại, gắt gao nói không lên lời.
“Đừng để ở trong lòng, chúng ta cũng không phải lần đầu tiên, coi như là một kỷ niệm đi, em cảm thấy như vậy là thỏa mãn rồi. Vị hôn thê của anh thực thanh thuần, thực đáng yêu, anh phải biết quý trọng nàng.” Nàng thực hiểu biết, tại thời điểm này không có bái nháo kêu khóc chỉ có biểu hiện thực rộng lượng, như vậy mới có thể khiến chon nam nhân cảm thấy vướng bận trong lòng.
Nàng nói càng nhẹ nhàng, hắn lại càng cảm thấy tự trách mình, cho dù nàng có ý định dụ hoặc, đầu sỏ gây nên vẫn là hắn:” Nhưng là em……”
Nàng cúi đầu vẻ mặt ưu thương:” Nều anh nguyện ý, em có thể làm thiếp, nhưng em nghĩ anh sẽ không làm vậy, bởi vì anh là người chính trực, anh không thể tha thứ cho những kẻ phá hoại gia đình, lại có thể nào làm cho chính mình thành kẻ bắt cá hai tay?”
Nàng nói đúng, hắn tuyệt đối không làm được, hắn không mong muốn có nhiều, chỉ cần một chọi một là được rồi, không có tình yêu cũng không sao, quan trọng nhât là gia đình hài hòa, Hà Tĩnh Đình hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của hắn, bọn họ cũng sắp cùng nhau bước trên tấm thảm đỏ, hắn không thể và cùng không nguyện ý buông tha hết tất thảy.
Chính là vì cái gì, hắn đã làm kết hoạch rất chu toàn nhưng lại muốn chính mình hủy bỏ tất cả sao?
Ngàn vạn sai đều là lỗi của hắn, cho dù Nhan Tư Gia có cố ý, an bài vẫn là do ý chí của hắn không kiên trì mới tạo nên cục diện này.
“Thực xin lỗi, anh……anh đi về trước.” Hắn xuống giường mặc quần áo, biểu hiện một người nhu nhược, trên thực tế cũng là do hắn không thể đối mặt được với nàng.
“Hẹn gặp lại, chúc hai người tân hôn vui vẻ.” Nàng mái tóc rối tung, nằm trên giường, thân thể mềm mại, tiếng nói khêu gợi, trên đời này có nam nhân nào có thể cự tuyệt được?
Hơn nữa sâu trong mắt nàng mơ hồ ngấn lệ, làm cho sâu trong trái tim hắn bị đả động.
Nếu ba năm trước đây nàng cũng như vậy, hắn cũng sẽ không quyết đoán buông tha như vậy, cuối cùng nhìn biểu tình của nàng như là lưu luyến không rời, còn muốn nói bỏ đi, hắn thật sự có thể rời đi sao?
Hai chân bỗng nhiên dường như mọc rễ không thể đi, lý trí cùng tình cảm sâu trong trái tim đang giằng co.
Linh~~Linh
~~Di động tự nhiên vang lên, hắn tiếp điện thoại, là vị hôn thê của hắn, nói với hắn bằng một thanh âm dịu dàng.” Bồi Nghị, ẹ anh gọi điện cho em, kêu chúng ta tối nay đến nhà họ ăn cơm, mẹ nói gọi di động cho anh nhưng anh không bắt máy, muốn em nói cho anh một chút.”
“Được, anh đã biết, tối gặp.” Hắn nghe thấy chính mình dùng thanh âm bình thường nói, nguyên lai hắn cũng có thể hành động tốt như vậy, lúc trước hắn chỉ trích Nhan Tư Gia phản bội, mà nay hắn lại làm một chuyện tàn nhẫn như vậy.
Nhan Tư Gia không cần hỏi cũng biết là ai gọi đến, vì thể nàng mệnh lệnh cho chính mình phải mỉm cười:” Bồi Nghị, em hy vọng anh hạnh phúc, đã quên em, đã quên hết tất cả những việc đã xảy ra.”
Hiệu quả lập tức hiện ra, nàng nhìn hắn với vẻ mặt thật đau lòng, mắt mơ hồ ngấn nước, cây nàng trồng cần cù vun tưới, một ngày nào đó sẽ khỏe mạnh cao lớn lên, nàng chỉ cần chờ tới ngày thu hoạch là được rồi.
“Em bảo trọng.” Hắn cúi đầu, xoay người rời đi thật nhanh, vô luận sau lưng có bao nhiêu phong cảnh đẹp cũng không bằng tương lai đang chờ hắn cở phía trước, hắn quyết định, hắn phải bước về phía trước tuyệt đối không thể quay đầu!
Hôn lễ quyết định sẽ tổ chức vào ngày một tháng sáu, Hà Tĩnh Đình quyết định mời hai vị phù dâu, đương nhiên chính là hai người bằng hữu tốt của nàng là Lâm Ấu Chân và Giang Tú Vi, ba năm qua các nàng không chỉ là đồng sự mà còn là chị em tốt, không tìm các nàng còn tìm ai nữa?
Ngày hai mươi tám tháng năm là ngày cuối cùng nàng ở bộ phận kế toán, nàng tự tay làm rất nhiều điểm tâm, mời mọi người ăn lần cuối cùng.
Thời gian cơm trưa, mọi người vây quanh trên bàn toàn thức ăn, vừa ăn vừa chúc mừng nữ nhân vật chính, Lưu chủ nhiệm không thể không cảm khái nói:” Tôi nói Tĩnh Đính a~~ ngay từ đầu cô là người có vẻ rất bình thường, trừ bỏ làm cơm hộp có vẻ ngon cũng không hiểu được cô có cái ưu điểm gì, nhưng là làm việc lâu dài với nhau, tôi hiện tại muốn nói, cô thực là người rất tài giỏi, chúng ta ở ngành này đến ba năm, cô là người qua các kì thi khảo sát nhiều nhất mà cũng tốt nhất, thật không đơn giản!”
“Cảm ơn chủ nhiệm…..” Hà Tĩnh Đình nhịn xuống nghẹo ngào, đối với công việc này nàng đã dùng hết khả năng và tâm của mình, như vậy nói muốn bỏ cũng thật khó.
“Đáng lẽ tôi chờ mong cô công việc có thể ngày càng đi lên, bất quá cô đã sắp được làm phu nhân tổng giám đốc, tương lai chính là phu nhân chủ tịch, thành tựu này đng là Sở Hướng Vô Địch.” Lưu chủ nhiệm lại một phen xua đi không khí sầu não, mọi người đều nở nụ cười.
Liên hoa giữa trưa còn chưa đủ đã nghiền, đêm đó bọn họ tổ chức một bữa tiệc đưa tiệc thật vui vẻ, đặt một phòng lớn nhất ở KTV, trừ bỏ đồ ăn ngon cùng bia, còn muốn hát thất nhiều ca khúc vui vẻ, như là “xuất giá”, “tiểu vợ chồng”, “khúc quân hành hạnh phúc”, “chuyện lãng mạn buổi tối”, không khí giống như đều biến thành ngọt ngào, không nghĩ tới còn có kinh hỉ cao trào, buổi tối chin giờ, Từ Bồi Nghị xuất hiện!
“Nghe nói đây là tiệc nhà gái tổ chức, tôi có thể tham gia không?” Hắn mới từ công ty tới đây, đã đứng ở quay tiếp tân được một lúc, ôm một loại tâm tình muốn bồi thường tới đón vị hôn thê về nhà, cũng thuận tiện tham dự tiệc xã giao cùng nàng, nàng cố gắng dung nhập thế giới của hắn, hắn lại có thể nào không bỏ thêm ít sức lực cùng nàng?
“Hoan nghênh
” Mọi người cùng nhau kêu to, toàn bộ nữ nhân viên ở bộ phận kế toán đều điên rồi, nam như viên cũng vậy.
“Đến! Chú rể cùng cô dâu, hát tình ca đi!” Microphone được đưa đến trướ mặt hai người.
“Tôi không biết hát, mọi người hát là được rồi.” Tử Bồi Nghị nhẹ nhàng cự tuyệt, mọi người cũng không dám mời thêm nữa, tổng giám đốc dù sao cũng là tổng giám đốc, luôn phát ra một loại cảm giác không thể tới gần.
Nhưng nhìn hắn ngồi bên cạnh Hà Tĩnh Đình, nắm tay nàng, nghe mọi người ca hát, hình ảnh đó thật đúng làm ngưới ta siêu hâm mộ, siêu cảm động!
Vui vẻ đến tận mười hai giờ mới giải tán, có người đề nghị tiếp tục đi quán uống rượu, nhưng là nam nữ nhân vật chính đều không thể phụng bồi, một người công tác trường kỳ bận rộn, một người tối hôm qua làm nhiều điểm tâm quá mệt mỏi, mọi người đành phải chúc mừng rồi tạm biệt họ.
Một đường đi thằng tới bãi đỗ xe, Hà Tĩnh Đình khỏe miệng đều là giơ lên, không nghĩ tới Từ Bồi Nghị lại thể hiện như vậy, tới đón nàng còn cùng mọi người liên hoan, nàng thật sự rất vui vẻ, rất thỏa mãn.
Trên đường lái xe, hắn vẫn là không nói nhiều lắm, lẳng lặng nhìn về phía trước, vẻ mặt có chút đăm chiêu, nàng lặng lẽ ở bên cạnh thưởng thức hắn, nàng vĩnh viễn cũng không nhìn chán khuôn mặt này, cho dù hắn rất ít quay đầu lại, nhưng cứ như vậy mà có thể tiếp tục nhìn hắn là đã đủ rồi.
Từ Bồi Nghị vẫn lo lắng chuyện phát sinh những ngày trước, trong khoảng thoài gian này Nhan Tư Gia hoàn toàn chặt đứt tin tức, hắn nghĩ rằng nàng hẳn là đã quyết định buông tay, đến lúc này hắn có thể thuận lợi kết hôn, có được gia đình yên ổn, chính là ở tận trong đáy lòng hằn vẫn không ngừng để ý cùng với cảm xúc hỗn loạn, hỗn hợp áy này cùng đau lòng, chỉ sợ trong một thời gian ngắn khó có thể xóa bỏ hết.
“Đã đến nhà em rồi.” Tắt máy ngừng xe, hắn quay sang nhìn nàng, đây mới chính là nữ nhân hắn cả đời gần gũi, trăm ngàn lần đừng có quên.
“Cảm ơn.” Nàng nhìn hằn mỉm cười, trong mắt nhu tình khó nén.
Giống như thường lui tới, hắn cúi đầu hôn nàng, nhưng nụ hôn này kéo giài đến mười giây, cơ hồ là gấp ba bình thường!
Nàng thiếu chút nữa hóa thạch, nhìn không được trợn to mắt xác nhận, Từ Bội Nghị trước mặt thật sự là Từ Bồi Nghị sao?
Hắn nhẹ nhàng buông nàng ra, biểu tình không có gì biến hóa, thản nhiên nói:” Sau khi kết hôn em nghĩ chúng ta sẽ sinh bao nhiêu tiểu hài tử?”
Nàng trước thở hổn hển, hơi chân chờ nói:” Ách…..ba đứa có thể hay không nhiều lắm?”
“Thực tốt, anh cũng nghĩ như vậy.” Hắn lại bị cảm động, nữ nhân bây giờ nguyện ý sinh ba tiểu hài từ không nhiều.” Trong khoảng thời gian này thực cảm ơn em, chủ trì chuẩn bị hôn thể nhất định thực vất vả.”
Đêm nay kinh hách thật sự là đến liên tiếp, nàng sửng sốt nói:” Anh không cần khách khí như vậy.”
“Ngủ ngon.” Hắn xoa xoa đầu nàng, mỉm cười làm cho nàng choáng váng, ai, hắn thực hiểu được như thế nào thu phục được lòng của nàng.
“ngủ ngon.” Sau khi tạm biệt vị hôn phu, Hà Tĩnh Đình xoay người đi về phía cửa phòng, thầm cảm thấy chính mình thật hạnh phúc, có được quan hệ tốt với người nhà của hắn, có lời chúc phúc của bằng hữu nàng, còn có người chồng sắp cùng nàng đi hết cuộc đời, cho dù không có tình yêu kịch liệt, nhưng là cứ nhẹ nhàng chảy như nước mà dài lâu cũng tốt.
Từ Bồi Nghị lái xe về nhà, tâm tình ổn định rất nhiều, đúng vậy, đây là đường hắn phải đi, ai cũng không thể ngăn cẠhắn được.
Vừa tiến vào cửa nhà, di động liền vang lên, cư nhiên là điện thoại của Nhan Tư Gia, hắn muốn bắt máy sao?
Di động vang lên âm thanh thứ mười ba, hắn rốt cục cũng bắt, hắn nói chính mình phải kiên định, mặc kệ đối phương nói như thế nào, hắn phải có lập trường kiên định.
“Bồi Nghị, thực xin lỗi….Em không có ý muốn làm phiền anh.” Nhan Tư Gia âm thanh nản lòng, quả thực nhanh muốn khóc.
“Có chuyện gì?” Hắn sử dụng hết tài năng trấn định bảo trì nói.
“Em giống như mang thai…..” Điện ảnh cùng tiểu thuyết đều diễn như vậy, một đêm gió xuân, liền trúng độc đắc.
“Cái gì?” Đầu hắn trống rỗng vài giây, đường đi đột nhiên bị gián đoạn.
“Hiện tại cũng không biết nên làm gì bây giờ? Em nghĩ mình muốn sinh…..”
“Em xác định?” Vận mệnh như thế nào lại có thể trêu người?
Còn ba ngày nữa là hắn kết hôn, hiện tại người mang thai không phải là vị hôn thê hắn mà là bạn gái cũ!
“Ngày đó sau khi chúng ta ở cùng một chỗ….Thời gian nguyệt sự của em đến giờ còn chưa đến, gần đây thường cảm thấy buồn nôn, nhưng em không dám đi khoa phụ sản, sợ truyền thông phát hiện, em nhờ trợ lý mua thật nhiều que thử thai về, mới xác định là mang thai….” Kỳ thật ngày đó buổi tối hắn ngủ cùng người chêt giống nhau, nàng có thể làm chính là thoát quần áo hai người, dùng ít xạ hương nước hoa, xây dựng ra hơi thở hoan ái mơ hồ.
Hắn tính thời gian, ít nhất cũng đã hai tháng, thai nhi cũng đã có trái tim, cũng có thể nhìn rõ tay chân, ánh mắt, mũi cùng miệng, hắn trong tay hiện tại vừa vặn có bách khoa toàn thư nói về chuyện mang thai, đó là bạn tốt Lưu Trọng Dương tặng lễ vật trước hôn lễ.
Cắn răng, hắn làm ra cái quyết định.” Được, anh đã biết.”
“Anh nói, em nên làm cái gì bây giờ?” Kỳ thật nàng cũng không xác định hắn dẽ làm như thế nào?
Không phải nam nhân cũng đều muốn có tiểu hài tử, nhất là loại kinh hỉ ngoài ý muốn này, vạn nhất hắn đem trách nhiệm phủi hết không còn một mảnh, còn nói sẽ xét nghiệm AND, nàng liền không có cách ứng phó.
“Đứa nhỏ vô tội, nên sinh, anh sẽ làm cho nó có cha.” Thật lâu sau hắn đưa ra quyết định, tuyệt đối phải để cho con hắn vui vẻ mà trưởng thành.
Mặc kệ phạm vào sai lầm gì, không thể cứ thế mà để nó sai.
Nhan Tư Gia thiếu chút nữa cao giọng hoan hô, nhưng nàng cố gắng đè nén, nghẹn ngèo nói:” Nhưng là…..anh cũng sắp kết hôn, em không thể như vậy hại anh…..”
“Hôn lễ hủy bỏ, chờ thêm một thời gian nữa bình tĩnh trở lại, chúng ta sẽ kết hôn.” Đứa nhò phải có cả ba và mẹ, phải có một gia đình đầy đủ, tất cả lấy đứa nhỏ làm trọng, những chuyện khác hắn đều có thể buông tha…..
“Thật sự?” Nàng không nghĩ tới sự tình sẽ thuận lợi như vậy, sớm biết như thế, nàng thế nào cũng phải đem chính mình có thai, mẫu bằng tử quý* (mẹ nhờ con), tiện tay một chút liền thuận lợi bắt giữ.
Hiện tại tuy rằng không có “mang thai thật”, nhưng là nghe nói mang thai hai, ba tháng thực dễ dàng sinh non, đến lúc đó diễn lại là được.
“Em chờ tin tức của anh, trước hết cứ như vậy.”
“Được, anh không cần quá miễn cưỡng, em cũng không muốn anh phải khó xử.” Hợp thời ôn nhu săn sóc là trọng yếu nhất, nàng không quên, nữ nhân chỉ cần có tài năng làm được là toàn thắng a.
Ngắt điện thoại, Từ Bồi Nghị cả người ngã lên trên ghế sô pha, cả người không thể nhúc nhích, trơ mắt nhìn cấu trúc trần nhà – một tiểu vũ trụ, từng mảnh từng mảnh một tựa như đang rơi từ từ trên người hắn, rốt cục bao phủ hắn.
Nhưng mà hắn biết, có đau cũng không phải giờ phút này, có khổ cũng sẽ không là hắn, mà là nữ nhân vẫn luôn thương hắn, chờ đợi hắn.
Ông trời ở trên cao, xin nói cho hắn biết, hắn nên làm như thế nào để có thể gây lên tổn thương ở mức thấp nhất?
Ngày ba mươi tháng năm, sau khi ăn xong bữa tối đơn giản, Hà Tĩnh Đình tiếp tục thu thập các thứ, gian phòng thuê đã ba năm sắp phải trả lại cho chủ nhà, công việc dọn phòng tuy không thú vị nhưng nàng lại thấy tự đắc mà ngâm nga đoạn nhạc:”Ngày mai em muốn gả cho anh
ngày mai em muốn gả cho anh
nếu không mỗi ngày trôi qua khoảng cách cùng những phiền nhiễu sẽ khiến em sinh ra nhiều mộng tưởng…..”
Đúng vậy, bắt đầu từ ngày mai, Từ Bồi Nghị sẽ không phải đưa nàng về nhà của nàng nữa bởi vì bọn họ sẽ cùng ở một nhà, ha ha!
Nghĩ đến liền thấy vui vẻ.
Nguyên bản sẽ cùng Giang Tú Vi và Lâm Ấu Chân vượt qua đêm độc thân cuối cùng, nhưng trong phòng không có chỗ nào thích hợp để tụ hội, nơi nơi đều là hộp giấy, vật dụng chưa phân loại, bởi vậy dự định chờ sau khi nàng đi hưởng tuần trăng mật về sẽ chuẩn bị thật nhiểu quà lưu niệm cùng một đống ảnh chụp ở nhà mới của nàng tổ chức tiệc tân gia!
Trời ạ, hạnh phúc như vậy không biết có hay không đến ông trời cũng sẽ cảm thấy đố kị với nàng?
Nàng bống nhiên có điểm sợ hãi.
Buổi tối tám giờ, chuông cửa bỗng nhiên kêu, nàng nghĩ không biết sẽ là ai?
Mở cửa liền thấy, đúng là Từ Bồi Nghị!
“Bồi Nghị, sao anh lại tới đây?” Nàng kinh ngạc cùng vui sướng, hai ngày nay hắn đều làm việc đến tối muộn, nàng cũng bận rộn đóng gói hành lý cùng chuẩn bị hôn lễ, hai người chỉ liên lạc qua điện thoại, dù sao cũng sẽ kết hôn, sau này mỗi ngày đều có thể gặp mặt.
Từ trước đến nay hắn chưa bao giờ đột nhiên tới nhà nàng chơi, nếu có cũng là gọi điện thoại thông báo với nàng trước, tối nay không biết bị ngọn gió nào thổi tới?
Từ Bồi Nghị không trả lời, trực tiếp đi vào trong phòng, sắc mặt trầm trọng, muốn nói gì đó nhưng lại không thể mở miệng.
Nàng không hiểu được hắn đã xảy ra chuyện gì, bình thường hắn luôn thong dong bình tĩnh, chỉ có công việc mới ảnh hưởng đến tâm tình của hắn, hay là công ty xảy ra vấn đề lớn?
“Muốn hay không uống gì đó trước? Trà xanh được không?” Vô luận như thế nào, trước tiên uống cốc trà cho thoải mái, cho dù trời có sập xuống thì cũng có hai người cùng nhau đối mặt, kiếp này vô luận giàu hay nghèo nàng cũng sẽ không rời bỏ hắn.
“Ân.” Hắn rốt cục cũng mở miệng, thanh âm hơi khàn khàn, ngày hôm qua hắn đã suy nghĩ sẽ nói như thế nào, nhưng hôm nay đứng dưới lầu nhà nàng chần chờ hồi lâu, thủy chung cũng không thể lấy được dũng khí, hắn chưa bao giờ cảm thấy nhát gan như vậy, cho dù công ty có phá sản hắn đều có thể dũng cảm đối mặt, nhưng hiện tại đối diện với nàng so với việc phá sản còn khó hơn nhiều.
Nàng bưng lên hai chén trà xanh thơm ngát, hắn uống một ít cảm giác có thêm chút dũng khí, thực châm chọc, ngay tại thời điểm hắn chuẩn bị hủy bỏ tất cả cư nhiên vẫn là nàng cho hắn thêm can đảm.
“Tĩnh Đình, em tỉnh táo lại và nghe anh nói.”
“Em rất tỉnh táo a, anh làm sao vậy?” Hắn thoạt nhìn sắc mặt trở nên trắng, tựa hồ như sắp té xỉu, khiến nàng cảm thấy lo lắng cho hắn!
“Anh biết, ngày mai chúng ta sẽ kết hôn, tất cả đều chuẩn bị thỏa đáng, nhưng là….. nhưng là…..” Hắn nói không được, hắn thậm chí không thể nhìn thẳng vào mắt nàng, cặp mắt trong suốt mà nhu tình kia càng đối lập với sự ích kỷ vô tình của hắn.
“Có phải hay không công ty xảy ra vấn đề gì? Nếu thực sự nghiêm trọng, chúng ta không cần tiệc cưới tổ chức xa hoa như vậy nữa, đem tất cả hủy bỏ, chỉ cần đi công chứng kết hôn là được rồi, em không cần phải có những nghi thức khác.” Cùng lắm thì bọn họ cùng nhau quay về Chương Hóa làm ruộng, ba mẹ có ruộng đất trên danh nghĩa đăng ký tên của nàng, trước kia đã nói muốn cấp cho nàng làm của hồi môn.
“Công ty không có vấn đề gì cả, hoàn toàn là….. là vấn đề của anh.” Sự tri kỷ của nàng chỉ làm hắn càng cảm thấy khó chịu, trên đời này bây giờ làm gì có nữ nhân nào không phải vì tiền mà đến với hắn, tuyệt đối chỉ có một mình Hà Tĩnh Đình là người nói những lời này, nhưng hắn lại khiến người yêu thương hắn nhất lại là người chịu thương tổn nhiều nhất…..
“Chẳng lẽ sức khỏe của anh có vấn đề gì sao? Anh không cần phải sợ, em cái gì cũng chấp nhận hết, em sẽ chăm sóc cho anh.” Cho dù hắn có mắc bệnh nan y nàng cũng sẽ không bỏ rơi hắn, vợ chồng chính là chim liền cánh, nếu hắn không thể bay nàng sẽ làm đôi cánh cho hắn.
Xin đừng khăng khăng một mực với hắn như vậy, hắn không đáng! “Cơ thể của anh rất khỏe mạnh cũng rất tốt, chính là …… Anh không thể kết hôn với em được.”
Nàng nháy mắt mấy cái, ngây dại vài giây, không rõ ý tứ của hắn.”Vì cái gì?”
“Anh nghĩ em cũng cảm giác được, kỳ thật anh không có yêu em.” Hắn đã nói ra, hắn chưa từng nói thích nàng hoặc yêu nàng, ngược lại hắn lại nói không thương nàng trước, sự thật bao giờ cũng rất đáng buồn.
Nàng sớm nhìn thấu trái tim hắn, cũng không cảm thấy kinh ngạc, chính là không muốn nghe từ chính mồm hằn nói ra, khó tránh khỏi vẫn là cảm thấy rất đau lòng. “Vợ chồng trong lúc chung sống tất yếu cũng phải có tình yêu, có thể có chân tình cũng là tốt lắm, anh không phải đã nói ở cùng với em giống như được về nhà của chính mình? Nhà của chúng ta cuộc sống nhất định sẽ rất hạnh phúc.”
Hắn cũng tin tưởng như vậy, nhưng hắn đã mất đi tư cách đó, đều là một tay hắn tạo nên bi kịch này.”Anh nếu không thương em, sẽ không để em sau này phải hối hận, còn có…..Tư Gia nàng mang thai, anh phải phụ trách.”
Mang thai….
Mang thai?!
Hà Tĩnh Đình trong đầu nổ ầm ầm, đối với vị hôn thê là nàng hắn chưa bao giờ ôm qua, nhưng lại đi thân mật với người bạn gái cũ đã từng phản bội hắn, là thời điểm nào đã phát sinh chuyện này?
Gần đây hắn luôn đối với nàng tỏ ra ôn nhu săn sóc, là vì hắn cảm thấy thẹn trong lòng sao?
Hắn từng nói nàng đối với hắn thật sự tốt lắm, nhưng hiển nhiên vẫn là chưa đủ, nàng đối với hắn không hề có lực hấp dẫn, căn bản không thể khiến hắn đối đãi như một nữ nhân chân chính, ngay cả việc cạnh tranh công bằng cũng không có.
Trong phòng bỗng nhiên trầm tĩnh hẳn, ngay cả tiếng hô hấp cũng có thể nghe rõ ràng, ngay đến ánh mắt cũng không dám nhìn đối phương, còn có thể nói được cái gì?
Cứ như vậy trong nháy mắt, nàng nghĩ chính mình sẽ té xỉu, nhưng đáng tiếc vẫn là không thể, nếu té xỉu, não chấn động, mất đi trí nhớ, hẳn là sẽ vui vẻ hơn bây giờ.
Qua hồi lâu, nàng rốt cục hỏi:” Anh muốn để nàng sinh đứa bé? Anh muốn cùng nàng kết hôn?”
“Anh không thể không làm như vậy, vì đứa nhỏ.”
Nguyên lai đứa nhỏ là điều trọng yếu nhất.
Có lẽ do bị đả kích quá lớn, có lẽ bị dồn đến đường cùng, nàng còn có thể nghĩ ra được cái ý tưởng vớ vẩn.”Nếu đứa nhỏ để em nuôi lớn chăm sóc, chúng ta vẫn có thể kết hôn sao?”
“Tư Gia sẽ không có khả năng nhận loại an bài này.” Hắn hiều được cá tính của Nhan Tư Gia, chỉ có nàng đi lấy của người khác như thế nào lại có khả năng chắp tay cho người ta?
Cho dù hắn nói như vậy, nàng vẫn không thể nhìn thẳng vào kết cục này.” Nhưng là, mọi người đều sẽ đến tham dự hôn lễ của chúng ta, ngay tại buổi tối ngày mai, khách sạn cùng tiệc cưới đều đã chuẩn bị tốt hết, ba mẹ em còn đi may quần áo mới, đồng sự đều chúc phúc chúng ta…..”
Hắn cúi đầu, không dám đối diện với ánh mắt mịt mờ của nàng, nàng giống như một bé gái đi lạc đường, đột nhiên không có điểm tựa vào, cả người đều hoảng, rối loạn.
“Anh nguyện ý bồi thường mọi tổn thất, thực có lỗi, anh không thể kết hôn với em.” Hắn chỉ có thể bỏ tiền ra, bởi vì ngoài tiền hắn không thể cung cấp được cái gì khác.
“Anh cảm thấy…..Dùng tiền có thể giải quyết được sao?” Hắn nói được thật đơn giản, tuổi thanh xuân sẽ có giá bao nhiêu? Là vô giá?
“Thực xin lỗi, anh biết dù có mất bao nhiêu tiền cũng không bù lại được, nhưng là….. Anh vẫn phải lựa chọn, đứa nhỏ là vô tội, nó phải có cả ba và mẹ, phải có một gia đình đầy đủ.” Hắn tuyệt đối không thể lại tạo ra một cô nhi khác, một gia đình đứa nhỏ mồ côi cha cũng không được, phải có cả hai.
Rốt cục cũng hiểu được, nàng nhìn ra được khát vọng sâu trong lòng hắn, hắn nghĩ muốn bù lại khoảng thời gian của chính mình không cha mẹ trước kia, giống như một loại tâm lý trị liệu, nếu đứa nhỏ của hắn không hạnh phúc, hắn so với ai khác đều sẽ thống khổ, bởi vì hắn đã trải qua một tuổi thơ tịch mịch.
“Anh từng là cô nhi, tâm tình của anh em hiểu, chính là nhân vật nữ chính nhất định không thể là em, đúng không?” Nàng rất muốn trở lại quãng thời gian trước đây trên tầng thượng cao nhất, ngắm phong cảnh từ trên cao cùng thác nước chảy, lại nhìn hắn ăn cơm hộp do nàng làm, kỳ thật nàng không cầu gì quá xa vời, nàng chỉ cần một chút hạnh phúc nho nhỏ mà thôi.
Nếu hắn không có yêu nàng, nếu hắn không cùng nàng ra ngoài ăn cơm, nếu hắn không có dắt tay nàng, tất cả đều có thể sẽ trở lên tốt đẹp hơn.
“Thật có lỗi, anh thật sự có lỗi!” Hắn đứng lên, cúi đầu thật sâu.
Tổng giám đốc đối với nàng cúi đầu, ba năm trước đây khi nàng tham gia phỏng vấn, cũng mơ mộng một ngày nào đó sẽ có một màn như vậy, nhưng mà nàng có muốn hắn giải thích làm gì đâu?
Nàng thủy chung vẫn luôn muốn một ngày rồi sẽ chiếm được trái tim của hắn, nhưng cuối cùng cũng không thể thực hiện được điều đã nói, cũng chỉ hy vọng thường nhìn thấy hắn cười, như vậy cũng đủ khiến nàng càng yêu hắn nhiều hơn, nhưng là hắn không ngừng đối với nàng giải thích, mặt mày nhăn như vậy, đây không phải điều nàng cần.
“Anh chưa từng có yêu em sao?” Nàng nghe thấy chính mình hỏi một vấn đề ngu xuẩn, một vấn đề đã sớm biết đáp án.
Hắn không thể ngẩng đầu, ưu thương của nàng rõ ràng như vậy, hắn không đành lòng xem.” Anh…. Đem em trở thành người nhà, trở thành anh em.”
“Khó trách anh không bao giờ nghĩ muốn em, anh đối với em cũng không phải đối với một nữ nhân chân chính, mà cô ấy mới là người anh cần.” Nếu hắn có thể nhiệt tình thêm một chút, có lẽ người mang thai sẽ là nàng, sẽ không có bên thứ ba thừa dịp chen ngang vào.
Nghĩ đến đây nàng thấy chính mình cũng tỉnh táo được vài phần, kỳ thật nàng cũng có một phần trách nhiệm, nếu không hắn như thế nào lại gây lên chuyện bên ngoài như vậy.
Hắn không nói gì, nàng nói trúng bí mật nội tâm của hắn rồi, hắn với nàng ở cùng một chỗ cảm giác thực thả lỏng, thực thoải mái, nhưng lại thiếu chất xúc tác khiến lửa cháy, hắn thậm chí không biết nên ra tay từ đâu, nếu có chỉ sợ hôn sự sau này cũng chỉ vì đứa nhỏ mà làm.
Nhìn biểu tình cam chịu của hắn, nàng hoàn toàn tỉnh mộng, nàng thở sâu nói:” Em sẽ thông báo cho khách sạn cùng quan khách, tối mai hôn lễ hủy bỏ.”
Nàng quyết định buông tay, kỳ thật nàng cũng không còn sức lực mà chiến đấu nữa, hắn muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, như vậy ít giữ lại một cái kết thúc hòa bình đi.
“Không, việc này hắn nên để anh làm.” Có thế nào cũng không nên để nàng đối mặt, đều là lỗi của hắn!
Nàng lắc đầu.” Tất cả mọi việc đều là em liên lạc, trừ bỏ em, chẳng ai biết nên làm thế nào để hủy bỏ.”
Câu trả lời của nàng làm cho hắn càng thêm đau lòng, hắn đem tất cả mọi việc cho nàng xử lý, nhưng cũng chính hắn phá hủy hoàn toàn, hắn chưa từng nghĩ tới mình có thể tàn khốc như vậy, xuất thân là cô nhi từng làm cho hắn nghĩ đến toàn bộ thế giới đều nợ hắn, mà nay lại sáng tỏ một việc, hắn nợ nàng mới chính là toàn bộ thế giới.
“Có chuyện em xin anh, hai người không cần kết hôn quá sớm, cho em một chút thời gian thích ứng, được không?”
Lúc trước thời điểm cùng hắn công khai, giới truyền thông đeo đuổi không ngừng nghỉ, mà nay có một tin tức lớn như vậy, bọn họ như thế nào lại không đào đến chỗ sâu nhất?
Người nhà nàng nhất định sẽ chịu liên lụy, nàng phải tận lực bảo hộ bọn họ.
“Anh hiểu, ít nhất nửa năm sau anh mới có động tác.” Hắn không có khả năng lập tức công bố chuyện với Nhan Tư Gia, cho dù là vì đứa nhỏ, hắn cũng không nên lại làm cho Hà Tĩnh Đình chịu thương tổn nhiều hơn.
“Cảm ơn anh.” Nàng nhắm mắt lại sau đó mở mắt ra, hắn còn đang ở trước mắt, không có thay đổi, nhưng là xa xôi không thể với tới được.
Hắn cho tới bây giờ cũng không thuộc về nàng, lại như thế nào có thể mất đi được đây?
Đều là do nàng rất đơn thuần, yêu như vậy chỉ có trong mộng tưởng, vương tử thì chỉ có cùng công chúa mới xứng đôi, những nữ tử bình thường như nàng chỉ có thể ở dưới đài khom lưng cúi chào.
Hắn nhìn ra được nàng cắn môi run rẩy, vẫn là cố nén cảm xúc, hắn nhịn không được nói:” Tĩnh Đình, em có thể đánh mắng anh, em không cần phải nhẫn nãi như vậy, anh xin em!”
Nàng không có dư khí lực cũng không nguyện ý làm như vậy, nàng cũng không hận hắn, chính là thật đáng tiếc, mộng đẹp cơ hồ sắp thành sự thật nhưng lại tỉnh trong một khắc khó khăn nhất, còn tàn cục muốn thu thập, về phần bi thống thương cảm không cần phải gấp gáp, sau này còn có cả một đống thời gian cứ từ từ mà thể nghiệm đi.
“Bồi Nghị…… Em chúc anh hạnh phúc, bình an, khỏe mạnh, vui vẻ.”
Hắn cơ hồ á khẩu không trả lời được, nàng như thế nào còn có thể đối với hắn tốt như vậy?
Tình yêu của nàng rốt cục sâu đậm đến đâu?
Có lẽ hắn chưa từng chân chính hiểu nàng, ở trước mặt nàng hắn có vẻ thật nhỏ bé.” Cảm ơn….. Em cũng phải bảo trọng chính mình.”
“Em sẽ làm như vậy, nếu không còn chuyện gì, anh có thể đi về trước không? Em nghĩ muốn nghỉ ngơi.” Nước mắt của nàng không muốn cho hắn thấy, sẽ chỉ làm cho hắn cảm thấy áy náy, nàng không tính sẽ làm vậy để tra tấn hắn.
“Nếu thân thể em không thoải mái, tùy thời nói cho anh biết.” Nàng vốn rất gầy, hắn sợ nàng không chịu nổi đả kích, vạn nhất ngã bệnh thì làm sao bây giờ?
“Cho dù em sinh bệnh, anh cũng không thể tới chiếu cố em, anh không thể làm ẹ của đứa bé thương tâm, em một người khổ sở, ít nhất cũng làm cho ba người vui vẻ.” Nàng nhìn được sự quan tâm trong mắt hắn, ít nhất hắn đối với nàng còn có quan tâm, bọn họ không cần cãi nhau, không cần cừu hận, cho dù thời điểm tách ra, cũng sẽ không quên tâm tình quý trọng lẫn nhau, như vậy là tốt rồi.
“Tĩnh Đình, anh…. Anh…..” Hắn nghẹn ngào, cư nhiên là hắn muốn khóc, cư nhiên là hắn hốc mắt phiếm hồng, hắn vạn vạn lần cũng không nghĩ tới, nàng có thể thương hắn nhiều như vậy!
Trên đời này rốt cuộc cũng không tìm thấy người thứ hai như nàng!
Nàng mỉm cười suy yếu, nhưng vẫn là mỉm cười.” Em yêu anh, em sẽ vì anh làm một việc cuối cùng, chính là từ nay về sau sẽ không liên lạc với anh nữa.”
“Thực xin lỗi…..” Hắn rốt cuộc khắc chế không được, vươn tay đem nàng gắt gao ôm, tại đây, một thân hình mảnh khảnh nhưng lại cất giấu một tình yêu ấm áp lớn cỡ nào, hắn thật may mắn mới có thể gặp được nàng, thật đáng tiếc khi phải rời khỏi nàng.
Nếu có kiếp sau, hắn nguyện làm nô bộc cả đời của nàng, tùy nàng đến trừng phạt hắn, trả thù hắn, như vậy hắn mới cảm thấy có chút nhẹ lòng.
Nàng nhắm mắt lại, cảm thụ cái ôm nhiệt liệt của hắn, đây là lần đầu tiên hắn kích động ôm nàng như vậy, từ trước đến nay nàng khát vọng nhưng không với được, lại ở thời điểm này mà xảy ra, nàng bỗng nhiên có điểm mềm nhũn, nguyên lai bị đôi tay cường lực bao vây lại tốt đẹp như vậy, tim hắn đập mạnh như vậy, nhanh như vậy, tất cả đều là vì nàng.
Thời gian a, có thể vì nàng mà tạm dừng một lát hay không? Nàng muốn tinh tế cảm thụ, để nhớ thật lâu, ngày sau mới có sức lực để trở về như cũ.
“Có thể…. Hôn em được không? Có thể một lần nói anh yêu em được không?” Nếu nàng còn có một hy vọng xa vời, chính là hưởng thụ cảm giác một lần nhận được tình yêu.
“Anh yêu em! Anh yêu em! Anh yêu em!” Hắn từ sâu trong trái tim điên cuồng gào thét lên, cúi đầu hôn nàng thật sâu, cơ hồ hôn được chính nước mắt của mình.
Nàng nhắm hai mắt lại thở dài, a, giờ phút này nàng hạnh phúc cỡ nào, hắn đang nói yêu nàng, còn nói những ba lần, cho dù là nói dối, nàng cùng sẽ cho là nói thật.
Có được đoạn thời gian ngắn nhưng lại rất đẹp này, cho dù sinh mệnh từ nay về sau mịt mùng như đêm tối, nhưng cũng là đã từng có một tinh quang sáng lạn.
Nàng hẳn là thỏa mãn, một nữ nhân chưa từng nhận được tình yêu, có thể may mắn cỡ nào trong thời khắc cuối cùng nhận được sự cảm kích hoài niệm của nam nhân, nàng tin tưởng hắn sẽ nhớ rõ ràng, nghĩ sẽ phải rời bỏ hắn nàng liền cảm thấy tiếc nuối.
Đủ, người bình thường như nàng, có thể trở thành sự tiếc nuối duy nhất trong sinh mệnh hắn, đã là vinh hạnh cao nhất.
“Cảm ơn anh, hẹn gặp lại.” Nàng nhẹ nhàng đẩy ra khỏi cái ôm ấp của hắn, khiến cho thời khắc dừng lại này thật hoàn mỹ, không có chửi mắng, không có công kích, bọn họ chia tay thật nhẹ nhàng ôn nhu làm sao.
“Đáp ứng anh, em phải sống thật tốt, thật tốt……” Hắn phải không ngừng hít sâu, mới có thể nhịn xuống không ình rơi nước mắt.
“Ân! Anh không cần lo lắng, anh cũng phải sống thật tốt.” Nàng lại đối với hắn mỉm cười, chỉ nguyện hắn nhớ kỹ những gì tốt đẹp nhất của nàng.
Từ Bồi Nghị tìm không ra lời để nói, mở miệng sợ sẽ khóc, cuối cùng lại chỉ có thể nhìn nàng thật sâu, cúi đầu xoay người rời đi.
Đây là lần đầu tiên, hắn không nghĩ muốn rời đi nhưng lại không thể rời đi, thời điểm nói yêu nàng vừa rồi, hắn cảm thấy chính mình thật sự yêu thương nàng, môi nàng run run, ánh mắt của nàng chứa sương mù, làm trái tim hắn như thế nào lại không vướng bận nàng?
Ngày sau cho dù hắn cùng Nhan Tư Gia kết hôn sinh con, chỉ sợ vẫn là luôn nhớ đến vị hôn thê cũ cùng với đêm chia tay này.
Nhưng mà hắn đã hoàn toàn thương tổn một nữ nhân, sẽ không thể lại cô phụ một nữ nhân cùng đứa nhỏ khác, hắn phải lựa chọn một con đường đi, cho dù có bao nhiêu tàn nhẫn.
Ngoài cửa, tiếng bước chân rời xa, hơn nữa sẽ không quay trở lại, Hà Tĩnh Đình đi đến cửa sổ đợi vài phút liền nhìn thấy hắn cúi đầu đi ra khỏi khu nhà trọ, tấm lưng kia có khả năng là món quà cuối cùng dành cho nàng, từ đầu đến cuối hắn cũng không quay đầu lại một lần, chưa từng phát hiện ở nơi này còn có sự chờ đợi của nàng.
Hắn ngồi trên xe, không bao lâu thì lái đi xa, nàng vẫn nhìn, vẫn nhìn, cho đến khi không nhìn thấy gì nữa, sau đó nàng ngâm nga, bài hát mà nàng thuộc nhất, cũng là bài hát mà nàng thấy phù hợp với nàng nhất—
“Tôi nhìn thấy được trái tim của anh, tất cả những gì trải qua giữa anh và tôi cũng chỉ như một bộ phim điện ảnh đã kết thúc…. Anh không thương tôi, cứ việc như thế, anh vẫn là bỏ rơi tôi đi….. Mang theo cả trái tim của tôi….”
Nước mắt chảy ra, nàng rốt cục cũng làm cho chính mình khóc, không có người phát hiện, sẽ không khiến cho ai cảm thấy phức tạp, khó ch