Số lần đọc/download: 466 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:13:50 +0700
Chương 1.3
“A
nh chính là Tần Hạo Đông?” Cuối cùng, cô ấy cũng mở miệng, thanh âm trong trẻo dễ nghe chỉ một lần làm cho người khác ấn tượng thật sâu.
“Đúng vậy a, tôi chính là Tần Hạo Đông.” Hắn cười, đôi mắt hoa đào hơi hơi híp lại. “ Chắc hẳn cô chính là thư ký sau này? Chào cô, lần đầu tiên gặp mặt.”
Hạ Mạn Nghê nhìn thấy nụ cười này, tâm tình chợt nhảy dựng, liên tục ngoảnh mặt đi chỗ khác.
“Đến sân bay đón cô nhưng không thấy, hành lý của cô đâu?” Trên thực tế, hắn ở sân bay đợi cô hơn một giờ, nếu không phải là đám nhân viên thông báo với hắn là cô đã đến công ty, hắn còn phải làm kẻ ngu tiếp tục đợi ở phi trường đấy.
“Ở dưới lầu. Máy bay chuyển đến trước rồi, cho nên tôi trực tiếp bắt taxi tới đây.” Hạ Mạn Nghê liếc hắn một cái. “Tôi nghĩ là anh sẽ cho xe tới đón tôi”
Đường đường là tổng giám đốc lại tự mình đến phi trường? Rất rảnh rỗi sao?
Hắn đi về phía cô, không giải thích nhiều, cười rất lịch sự lại vừa dịu dàng với cô. “Tôi đưa cô về nhà trước, vừa mới đến, không cần vội vã đi làm, ân?”
“Không cần.” Cô lùi lại một bước.
“Cái gì?” Tần Hạo Đông cau mày, không hiểu ý của cô lắm.
“Tôi nói không cần, tôi đang tính trực tiếp ra sân bay, bay trở về New York, rất xin lỗi không có cách nào giúp anh, hẹn gặp lại.” Nói xong, Hạn Mạn Nghê giống như gặp quỷ nhanh chóng bước qua hắn bỏ đi.
A, người phụ nữ này coi hắn là mầm bệnh sao?
Lại vừa nhìn thấy hắn đã nói phải bay về New York ngay lập tức? Đến tột cùng là hắn trêu trọc cô ở chỗ nào nha?
“Đợi chút….” Tần Hạo Đông ngăn cản Hạ Mạn Nghê trước khi cô bước vào thang máy.
Hạ Mạn Nghê làm bộ như không nhìn thấy, còn liều chết nhấn nút thang máy.
“Money, chúng ta có phải nên nói rõ một chút?”
Hạ Mạn Nghê quay lại trừng một cái. “Mời phát âm chuẩn một chút, tôi là Mạn Nghê, Hạ Mạn Nghê. Không phải là Money! Còn nữa, xin mời gọi tôi là Hạ tiểu thư, tôi với anh không quen đến mức đó!”
“Được, Hạ tiểu thư, tôi nghĩ chúng ta nên nói rõ một chút, coi như là cô đối với tôi có hiểu lầm, tôi cũng cần biết vì sao chứ?”
Đinh! Thang máy vừa tới.
Hạ Mạn Nghê một bước đi vào, hoàn toàn không muốn cùng người đàn ông này tiếp tục nói chuyện, Tần Hạo Đông cũng bước vào theo.
“Này, anh không cần đi theo tôi.” Cô tức giận thở hổn hển trừng hắn. “Tôi với anh không có chuyện gì để nói! Xin mời trở về, sau khi về đến New York, tự tôi sẽ chọn một người thích hợp làm thư ký cho anh, chờ điện thoại của tôi. Tốt lắm, bây giờ anh có thể đi ra ngoài chứ?”
Thế này liền xua đuổi hắn?
Tần Hạo Đông cười ấm áp. “Cô vì sao không làm thư ký cho tôi?”
Hạ Mạn Nghê kinh ngạc, trên khuôn mặt trắng nõn bỗng dưng xuất hiện một chút sắc hồng quỷ dị.
“Cô biết tôi?”
“Không biết.” Cô mở to mắt.
Hắn đi đến trước mặt cô. “Tôi trước kia có đắc tội với cô?”
“Không có.” Cô hơi bước sang bên cạnh, không muốn nhìn hắn.
Hắn trực tiếp vươn tay, đầu ngón tay giữ lấy cằm của cô, xoay mặt cô đối diện với mặt mình.
“Tôi từng vứt bỏ cô hoặc là một người bạn của cô? Hay là, trên phương diện làm ăn tôi đã từng làm tổn thương cô hoặc người nhà cùng bạn bè cô?” Tần Hạo Đông trầm giọng hỏi, không nhanh không chậm, nghe qua giống như là đang tự kiểm điểm bản thân mình, trong tiếng nói lại mang theo nụ cười thản nhiên cùng đùa cợt. “Nói cho tôi biết, là cái gì? Như vậy, tôi mới nghĩ ra cùng cô nói lời xin lỗi cho thỏa đáng a.”
Hạ Mạn Nghê nhíu đôi lông mày trang nhã xinh đẹp, đối với người đàn ông này, tùy tiện tiếp xúc cũng làm cô thấy không thoải mái. “Mời bỏ tay anh ra! Tôi với anh không quen biết, cũng không phải loại quan hệ kia, không cần cho rằng mỗi người đàn bà đều có thể dùng cách đó để dụ dỗ, tôi không thích như vậy!”
Tần Hạo Đông cau mày, có điểm tự tìm mất mặt sờ sờ lỗ mũi. “Vậy cô thích như thế nào?”
“Cái gì?” Cô choáng váng, không nghĩ đến hắn sẽ hỏi như vậy.
“Tôi hỏi cô, cô thích đàn ông dùng cách nào để đối đãi với cô? Chỉ cần cô nói, tôi đều có thể phối hợp.” Tần Hạo Đông khẽ mỉm cười, hoàn toàn không bị cơn giận dữ của cô hù dọa, ngược lại nghiêm túc hỏi cô.
Thế này, đủ săn sóc, đủ đối xử tử tế với người phụ nữ này rồi chứ? Chỉ vì hắn đã nghe qua người giới thiệu và sự phân công của cấp trên, nên mới giữ lại thể diện cho người phụ nữ này, nếu không, một người phụ nữ vừa đứng trước mặt hắn đã bỏ đi, rồi lại tùy tiện gầm lên với hắn, thì hắn đã sớm xoay người đi.
Nếu là người phụ nữ đáng yêu, thức thời, hiểu chuyện thì bây giờ nên thu hồi lại móng vuốt của mình, nên cảm thấy đây là vinh hạnh to lớn mới đúng.
Hạ Mạn Nghê không dám tin, lại trợn mắt nhìn hắn hồi lâu.
Người đàn ông này….. Là đang quyễn rũ cô sao? Ngay lần gặp mặt đầu tiên?