Medicine for the soul.

Inscription over the door of the Library at Thebes

 
 
 
 
 
Tác giả: Anne Frank
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Phạm Thu Hông
Upload bìa: Phạm Thu Hông
Số chương: 14
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2643 / 178
Cập nhật: 2015-07-09 06:10:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Phần 1
hứ Bảy, ngày 13 tháng 6, 1942
Đó là ngày thứ sáu, ngày 12 tháng 6. Mình dậy sớm lúc 6 giờ, vì đó là ngày sinh nhật của mình. Mình thường không được phép dậy vào giờ đó. Vì thế mình phải đợi cho đến 7 giờ kém 15 phút. Sau đó mình đi xuống phòng ăn, con mèo Mouschi đã đón mình ở nơi đó. Vào lúc 7 giờ mình đến gặp mẹ và bố, rồi đến phòng khách nhận những món quà.Món quà dễ thương nhất dành cho mình, đó là cuốn nhật ký! Có một bó hoa hồng ở trên bàn, và suốt ngày hôm đó có nhiều hoa và quà tặng nữa được gửi đến cho mình. Bố và mẹ cho mình một cái áo choàng, một món đồ chơi, và một chai nước trái cây, có mùi vị giống như mùi rượu.
Ở trường, mình đem một số bánh mời các bạn, và mình được quyền chọn trò chơi trong giờ thể thao của lớp. Về sau tất cả các bạn bè tập hợp lại thành một vòng tròn xung quanh mình nhảy múa và hát bài hát "happy birthday ".
Thứ Bảy, ngày 20 tháng 6, 1942
Mình viết nhật ký, thật là điều kỳ lạ! Dĩ nhiên mình viết về những đều trước đây, nhưng ai là người sẽ quan tâm đến sự suy nghĩ của cô nữ sinh 13 tuổi? Cái đó có quan trọng không? Mình muốn viết thì mình cứ viết, và mình muốn bày tỏ rất nhiều điều nằm sâu trong trái tim mình.
Mình cần nhật ký bời vì mình không có bạn. bạn sẽ không tin rằng mình hoàn toàn cô đơn trong thế giới!
Không hẳn thế! Mình có bố mẹ yêu thương, một người chị 16 tuổi, một ngôi nhà ấm cúng và khoảng ba mươi người có thể gọi là bạn. Có một số con trai cũng quan tâm đến mình! Nhưng mình chẳng có được một người bạn thật sự hiểu biết mình. Do vậy, cuốn nhật ký này có thể là người bạn mới của mình.Hãy khởi đầu với câu chuyện của đời mình.
Bố mình- người bố tốt nhất trên thế gian này - 36 tuổi khi ông cưới Mẹ mình, lúc đó bà chỉ có 25 tuổi. Chị mình Margot sinh ra tại Frankfurt -am-Main-Đức-vào năm 1926. Sau đó mình được sinh ra vào ngày 12 tháng 6, 1929. Vì là người Do Thai, chúng tôi chuyển đến Hà Lan và năm 1933. Bố mình là quản đốc của một công ty có tên là OPTEKA, công ty sản xuất một số mặt hàng phục vụ cho việc sản xuất mứt.
Sau năm 1940, mọi việc không suôn sẽ nữa. Trước hết, chiến tranh bùng nổ, và sau đó bọn Đức tràn vào Hà Lan. Tự do của chúng tôi không còn nữa. Theo các điều luật mới của Đức, người Do Thái phải đeo ngôi sao vàng. Người Do Thái phải đi khắp mọi nơi. Họ chỉ có thể mua sắm tại các cửa hàng của người Do Thái, họ phải ở trong nhà lúc 8 giờ vào mổi tối. Họ cũng không được ngồi trong chính khu vườn của họ sau thời đểm đó. Người Do Thái không được đi đến rạp hát hoặc rạp chiếu bóng. Người Do Thái không được thăm viếng người Thiên Chúa Giáo và con cái của họ phải đi đến trường Do Thái.
Chủ Nhật, ngày 21 tháng 6, 1942
Mọi người ở trường đang đợi và nghe chuyện gì sẽ xảy ra sau đó. Ai sẽ lên lớp, ai sẽ ở lại? Tất cả chúng tôi cố đoán! Mình nghĩ đến đám bạn gái của mình và mình sẽ bình tĩnh, phải kiên nhẫn chờ đợi để biết được kết quả.
Hầu hết các thầy cô đều thích mình ngoại trừ ông giáo già Kessing, ông không ưa mình, bởi vì mình thường nói chuyện quá nhiều! Ông bắt mình làm thêm bài tập và viết phạt "Một người nói chuyện quá nhiều".
Thứ Tư, ngày 24 tháng 6, 1942
Trời quá nóng! Hôm nay mình phải đi bộ từ trường đến nhà nha sĩ trong giờ ăn trưa. Mình ao ước được đi xe buýt hay xe lửa nhưng lẽ dĩ nhiên người Do Thái chúng tôi không được phép như thế. Đường đi bộ quá xa khiến mình gần như ngủ gục lúc xế trưa. Ông nha sĩ tử tế, ông cho mình cái gì đo để uống.
Mình ước chi không phải đi học. Nhưng ngày hôm qua, đã có một điều vui vui xảy đến. Mình sung sướng bởi vì đã gần tới ngày nghỉ hè; hơn một tuần nữa sự đau khổ của chúng mình sẽ qua đi.
Nhưng ngày hôm qua có chuyện khá buồn cười xảy ra. Một cậu con trai tên Hello Sibergerg rủ mình cùng đi tới trường với anh ta. Hello được 16 tuổi, và anh ta kể rất nhiều chuyện buồn cười. Sáng nay anh ta lại đến chờ mình.
Thứ Tư, ngày 1 tháng 7, 1942.
Cho đến hôm nay mình vẩn không có thời giờ để viết. Hello và mình giờ đã hiểu biết nhau nhiểu. Gia đình của anh ở Bỉ. Anh đến Hà Lan một mình, và đang sống với bà ngoại. Anh có bạn gái tên là Urusla. Giờ đây khi anh gặp mình, anh ấy không thích cô ta nữa.Mình cũng biết Urusla - cô ấy rất ngọt ngào nhưng dễ chán.
Tối Chủ Nhật, Hello đến trễ, anh nói với mình rằng bà anh hkông thích anh gặp mình. Nhưng vào mỗi buổi tối thứ Tư, bà anh nghĩ rằng anh đi học nghề mộc. Thật ra không phải, do vậy anh hoàn toan tự do để đến gặp mình! Và anh đã nói với mình anh muốn đến thăm mình cả những ngày Thứ 7 và Chủ Nhật.
- Nếu bà không muốn anh gặp em, anh không nên lén lút làm thế.
- Trong chiến tranh và trong tình yêu mọi điều đều được phép.
Hôm qua Hello đến nhà gặp Bố và Mẹ mình. Chúng tôi có một buổi dự tiệc trà trọng thể và sau đó ra ngoài cùng nhau đi dạo. mãi đến 8 giờ 10 phút anh mới đưa mình về. Bố rất giận bởi vì sau 8 giờ đi ra ngoài rất nguy hiểm. Mình hứa sau này mình sẽ trở về nhà lúc 8 giờ thiếu 10.
Nhật Kí Anne Frank Nhật Kí Anne Frank - Anne Frank Nhật Kí Anne Frank