Thất bại thực sự duy nhất chính là không dám khởi sự.

Harold Blake Walker

 
 
 
 
 
Tác giả: Try Họa
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 71 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 581 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 21:43:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3: Cung Yến
uệ Quốc là quốc gia hùng mạnh nổi tiếng với binh lính hùng hậu, địa hình hiểm trở dễ thủ khó công. Quốc gia này hầu như khí hậu mát quanh năm, mùa đông có tuyết, dưới sự cai trị của hoàng gia, quốc khố ngày càng tràn đầy, dân chúng an cư lạc nghiệp.
Tiên đế Tuệ Quốc là một vị vua anh minh, ông có 4 hoàng tử và 19 vị công chúa. Trong đó tam hoàng tử tức hoàng đế hiện giờ và lục công chúa là con của hoàng hậu. Mẹ của Tịnh Huyên không phải người hoàng thất, nàng vốn là con của Định quốc công nguyên lão tam triều, vì cứu mạng hoàng hậu và thái tử nên được tiên đế phong làm quận chúa.
Một tháng sau khi tìm hiểu và làm quen dần với môi trường sống mới, văn hóa, phong tục, tập quán, Tịnh Huyên cũng quen dần với cuộc sống ở đây. Cũng như hôm nay là ngày 15 của tháng thứ 6,theo phong quy định hoàng đế Tuệ Quốc sẽ thiết yến chiêu đãi triều thần và gia quyến. Tất nhiên, người đứng đầu nắm giữ binh quyền như cha nàng Đại tướng quân Mạc Vĩnh Khang làm sao vắng mặt được...mà gia quyến tức là nàng cũng phải đi.
Tịnh Huyên dù kiếp trước hay kiếp này cũng chỉ thích trang điểm nhẹ nhàng. Tối nay nàng mặc một bộ y phục màu lam nhạt, tay áo rộng viền trắng, thân áo được thêu bạch hạc cưỡi mây, thắt lưng trắng điểm xuyết thêm một dây nhuyễn ngọc xanh biếc. Tóc vấn lên một nửa được cố định bằng trâm lông vũ trắng nhấn hồng bảo thạch. Vì khí hậu về đêm của Tuệ Quốc khá lạnh, nên nàng khoác bên ngoài một chiếc áo choàng dày màu xanh đậm, cổ lông mao ấm áp được cố định bằng lụa tô màu trắng thắt nơ.
Dung mạo của Tịnh Huyên rất đẹp, thanh thuần, tinh khiết thật sự rất hợp với màu lam nhạt. Một tháng nay mặc dù đối diện với sự thay đổi ít nhiều của nàng, nhưng khi thấy nàng bước ra, cả nhà bốn người phủ đại tướng quân vẫn không khỏi choáng ngợp
-"Huyên nhi hôm nay thật đẹp "
-"Tam muội giống mẹ tất nhiên phải xinh đẹp rồi " Mạc Huy cười không ngớt lên tiếng
-"Ai...nhị ca thật không muốn để đám nam nhân bên ngoài thấy muội nha, hay để nhị ca đưa thuốc làm tam muội xấu bớt đi nhỉ? " Mạc Viễn vuốt vuốt cằm giả vờ suy tư nhìn Tịnh Huyên nói
-"Ăn nói linh tinh, đi thôi " Mạc Viễn Khang uy nghiêm nhắc nhở
Cả nhà 5 người vui vẻ lên xe ngựa đến hoàng cung. Đi tầm nửa giờ, xem dừng lại trước Đông Môn. Tịnh Huyên cùng mọi người xuống xe thì đã thấy 5 cổ kiệu chờ sẳn, kiệu này đưa thẳng bọn họ đến đại điện Trùng Khánh.
Khi gia đình Tịnh Huyên đến điện Trùng Khánh thì trong điện cũng đã khá đông người. Mọi người khi thấy Mạc đại tướng quân thì không khỏi vây quanh chào hỏi, nàng cũng theo sau cha mẹ, gật đầu chào hỏi những người khác cho có lệ. Một lúc sau thì theo tướng quân phu nhân lại chỗ ngồi của mình. Quan sát một lượt xung quanh, nữ nhân gia quyến ăn mặc thật lộng lẫy nha, xanh xanh đỏ đỏ nhìn hoa hết cả mắt. Nhìn cảnh này làm nàng nhớ đấy mấy buổi vũ hội do công ty nàng tài trợ...thật nhìn một đám oanh oanh yến yến tìm kiếm chỗ dựa mà không khỏi buồn cười.
Trong khi nhìn quanh mọi thứ, thì Tịnh Huyên cũng phát hiện có không ít ánh mắt đang nhìn nàng, có khinh miệt, có chế giễu, có tò mò...đủ loại ánh mắt hồ nháo xung quanh. Tịnh Huyên chỉ lắc đầu cười cười, rồi lại thưởng thức điểm tâm trên bàn..."uhm...ngon...khá giống mochi nha ". Đang nhâm nhi điểm tâm thì nàng nghe một giọng the thé cất lên
-"Hoàng Thượng giá lâm "
Tịnh Huyên theo mọi người trong điện hành lễ. Trên ột giọng nói trầm thấp mang đầy nho nhã vang lên
-"Các khanh bình thân. Ban tọa "
-"Tạ ơn hoàng thường "
Sau khi mọi người ổn định chỗ ngồi thì vị hoàng đế trên cao kia hạ lệnh khai tiệc. Mạc Tịnh Huyên liếc mắt đánh giá người ngồi trên cao. Đó là một nam nhân cao lớn có thể gần 1m9 nha, gương mặt trắng góc cạnh, mũi cao thẳng tắp, mày kiếm, mắt đen sâu thẳm làm người ta nhìn vào có cảm giác tĩnh lặng mông lung. Nam nhân đó một thân hắc bào, thân áo thêu kim long lấp lánh, đai lưng bạch ngọc trong suốt, đầu đội kim quang. Khí chất uy nghi nhưng không kém phần nho nhã, đây là _Chu Hạo Đế Cổ Thần Phong.
Cổ Thần Phong năm nay 20 tuổi, là tam hoàng tử do hoàng hậu sinh ra. Hắn 10 tuổi được sắc phong Thái tử, 14 tuổi cầm quân đánh giặc, 15 tuổi làm chấn động khắp nơi khi chỉ cầm 5 vạn đại quân xóa sổ Tần Ca quốc, và làm Oa quốc thần phục. Mặc dù bên ngoài hắn luôn cười nói nho nhã, nhưng thật sự theo nhiều người nhận xét là thâm sâu khó lường. Có gia thế, có tài, có sắc! Ông trời cũng quá ưu ái nam nhân này rồi... Tịnh Huyên cảm thán.
-"Nghe nói tháng trước ái nữ của Mạc khanh gia gặp nạn? "
-"Tạ ơn hoàng thượng quan tâm, nữ nhi trong họa được phúc, bây giờ rất khỏe mạnh "
Mạc Viễn Khang chắp tay thành quyền, trên gương mặt cương nghị thấp thoáng vui mừng nói. Lại nghe một giọng nói ngọt ngào nhưng không giấu được sự mỉa mai vang lên
-"Thế bệnh bẩm sinh của tam tiểu thư cũng hết rồi sao? Thật chúc mừng Mạc đại tướng quân nha "
Lúc này Mạc Tịnh Huyên mới nheo đôi mắt hạnh nhìn về phía nữ tử mới vừa lên tiếng kia. Nàng ta một thân áo tím lộng lẫy, da trắng, môi đỏ mộng, mày đen được vẽ uyển chuyển, đôi mắt đầy vẻ phong tình. Tóc búi cao cài trâm mẫu đơn rực rỡ. Phục sức trên người cho thấy nữ nhân này trong hậu cung địa vị không tầm thường. Hoàng hậu? Quý phi sao? Nàng vừa định lên tiếng thì đã nghe giọng nói đầy lười biếng của nhị ca vang lên
-"Lịch quý phi thật có lòng. Bệnh bẩm sinh của muội muội là vì Tuệ Quốc, nên chắc lần này lành bệnh là do sự phù hộ của Tiên đế chăng?
Lịch quý phi Lịch Cơ nghe vậy mặt biến sắc. Tuệ quốc ai không biết trước đây lúc tướng quân phu nhân mặc dù mang thai, nhưng vẫn lao mình đỡ đao cho hoàng hậu và thái tử, vì động thai khí rồi sinh non Mạc Tinh Huyên. Mạc Viễn nói vậy coi như nhắc khéo nàng rồi. Lịch thừa tướng Lịch Tá Thân thấy thế thì cười xòa lên tiếng gỡ rối cho nữ nhi
-"Đúng vậy, Lịch quý phi chắc vì mang thai nên mau quên, Mạc tam tiểu thư thật sự là vì hoàng gia mà chịu tội... nay lành bệnh thì thật là có phúc khí "
Mọi người nghe ra ý tứ trong lời nói của Lịch thừa tướng không khỏi hít một hơi. Tịnh Huyên và Mạc Viễn chỉ cụp mắt cười cười, vợ chồng Mạc đại tướng quân thì không quan tâm, Mạc Huy thì cũng nghe cho có. Trong điện có người nhanh nhảu đứng lên chúc mừng Chu Hạo Đế. Rồi lần lượt quan lại trong điện cũng hùa theo chia vui. Phải biết nha, tính đến thời điểm này mặc dù có rất nhiều phi tần, nhưng Chu Hạo Đế vẫn chưa có người con nào. Lịch quý phi nay mang long thai, thế hậu vị gần như la của nàng rồi. Chu Hạo Đế nghe vậy thì nhướng mi, đôi mắt đen tĩnh lặng như nước hồ thu nhìn về Lịch Cơ mỉm cười, Lịch Cơ thấy vậy thì cúi đầu e thẹn. Tịnh Huyên quan sát vị hoàng đế kia một hồi...dù rất ngắn ngủi, nhưng nàng phát hiện một thứ lóe lên trong mắt Chu Hạo Đế rồi vụt tắt _Là sát ý!
Nghĩ vậy thôi chứ nàng cũng không quan tâm, chuyện nhà người ta mà. Tịnh Huyên nâng tách trà lên miệng khẽ nhấp, che đi nụ cười nhạt trên môi. Khi nâng mắt lên thì phát hiện Chu Hạo Đế nhìn mình nhếch môi tựa tiếu phi tiếu rồi nhanh chóng nhìn sang chỗ khác. Hắn nhìn nàng cười? Đột nhiên Tịnh Huyên cảm thấy nụ cười của gã nam nhân này...thật đểu!
Mây Khói Ngang Mi Mây Khói Ngang Mi - Try Họa