Số lần đọc/download: 833 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 02:26:44 +0700
Chương 2
" Đ
ình Ân thân yêu, cậu rốt cục cũng trở lại rồi, mình rất nhớ cậu nha." Đinh Nhã Lâm nói, thiếu chút nữa là khóc như mưa.
"Làm sao vậy?" Ẩn giấu trong cái đầu có mái tóc ngắn kia là một tính cách vô cùng tinh nghịch, Nhã Lâm là bạn học của cô, cũng chính là người bạn thân thiết nhất.
"Cậu xem."
Nhìn theo hướng người bạn tốt chỉ, là một bà lão ngồi trên xe lăn, Lí Đình Ân khẽ nghi ngờ."Bà Lỗ? Sao bà vẫn còn ở đây? Khoá hồi phục của bà chưa kết thúc sao?"
Bình thường khoá hồi phục kéo dài trong một giờ, nhưng mà trước khi cô tới khoa phụ sản thì bà Lỗ đã ở đây rồi, giờ đã hơn ba mươi phút, sao bà Lỗ vẫn còn ở lại, bà Lỗ là một người bệnh của đồng sự, nhưng vì đồng sự xin phép nên mời Nhã Lâm tới giúp cô ấy.
" Chưa kết thúc căn bản là vì còn chưa có bắt đầu!" Đinh Nhã Lâm bất đắc dĩ lắc đầu."Bà ấy vẫn một mực muốn hỏi phải mấy lần làm khoá hồi phục nữa mới có thể xuất viện, tính tình đã không tốt lại còn nói muốn đòi mạng, chả trách mọi người nói bà ấy là người bệnh khó tính nhất khoa hồi phục từ trước tới nay."
Hơn bảy mươi tuổi rồi mà bà Lỗ bị tai nạn xe cộ làm gãy cái xương cổ thứ hai, phải mổ và đợi hồi phục, nhưng bà lão này hình như chẳng có tính nhẫn nại gì cả, lại còn bị lãng tai và trí nhớ không tốt lắm làm cho những chuyên gia phụ trách trị liệu thực sự đau đầu.
"Giờ ở đâu?"
"Vừa mới thay người trông bà ấy, cậu chớ nói cho bà ấy là còn phải đợi mười phút nữa, bà ấy mà tức giận thì người chăm nom bà ấy cũng không biết phải làm gì đâu."
"Thật không?" Khó trách thoạt nhìn thấy bà lão có vẻ mất hứng.
"Mình thật sự không có cách nào với bà ấy, cũng không biết nên đối xử với một bà lão thì như thế nào, Đình Ân, mình biết quan hệ của cậu với bà lão và trẻ em rất tốt, hay là cậu giúp tớ ứng phó với bà Lỗ đi? Nếu được tớ sẽ mời cậu uống nước."
"Được, tớ biết rồi."
Lí Đình Ân đi tới trước quầy, cầm tờ giấy viết bỏ vào trong túi áo, rồi mới tươi cười ngọt ngào đi về hướng bà Lỗ." Bà Lỗ, chào."
Bà lão nhìn cô, mím môi.
"Bà Lỗ, không để ý tới cháu nữa sao, cháu biết bà có vấn đề muốn được hỏi rõ ràng, hay là chúng ta tới bên ngoài sân nghỉ ngơi một chút đã, tí nữa hẵng vào, được không?" Tiếng nói dễ nghe, dỗ ngọt bà lão.
Thấy bà lão không phản đối, cô bước tới bên cạnh người thân đang trông nom bà Lỗ xin phép, rồi mới giúp bà đẩy xe ra khỏi phòng phục hồi.
Ngồi trong phòng hội nghị, ở tầng cao nhất của bệnh viện, Mạnh Phàm Tu nhìn văn kiện trên tay, nghe nhân viên các bộ phận báo cáo, tham dự hội nghị ngoài phó viện trưởng, phó trưởng khoa, còn có một đoàn nhân viên khác.
Anh, tổng giám đốc cũng là người đưa ra kế sách thành lập một bệnh viện ở miền Nam, giờ bệnh viện đó đã xây dựng xong, nhưng mà vẫn còn nhiều vấn đề trục trặc trong đó, hơn thế có rất nhiều dụng cụ y học tinh vi phải đặt hàng ở nước ngoài, nên bệnh viện ở miền nam dự định chính thức bắt đầu hoạt động sau nửa năm nữa.