Nguyên tác: Ba Năm Thanh Xuân
Số lần đọc/download: 513 / 8
Cập nhật: 2020-03-20 21:00:45 +0700
Chương 2
T
óm tắt chap trc ( Giang là cô bé 12 tuổi bị lạc mẹ, may mắn gặp được cô Sơn 1 người phụ nữ tốt bụng nhận nuôi, nhà cô Sơn có 3 người con 1 chị gái đang theo học đại học, Trường con trai duy nhất của cô Sơn có vẻ không thích khi Giang ở nhà mình còn Nhung con trai duy nhất của cô thì ngược lại )
Chap2
4 năm sau
---tối---
Nhung: Chị Giang ơi
Giang: Hửmmmmm
Nhung: Chị đưa cái này cho anh Trường được không ạ
Giang:Okke
Giang chạy sang phòng Trường,gõ cửa
Trường: Vào đi
Giang (Mở cửa ):Nhung bảo tôi đưa cái này cho cậu
Trường:Để đó
Giang (tò mò): Cái gì thế
Trường:Muốn biết à?
Giang: à không
Giang quay lưng ra cửa định đi thì Trường nắm lai kéo thật mạnh khiến cô ngã vào Trường và 4 mắt nhìn nhau đắm đuối
Giang (vội đứng dậy ) Tôi về phòng đây
Trường: Đi đi, đi cho khuất mắt tôi
Giang: Đuổi à?
Trường: Ừ đuổi đó, đi lẹ
Giang về phòng với vẻ mặt tức dận
Cô Sơn: Cháu sao thế?
Giang: Không sao ạ
Giang vào phòng đóng cửa rồi nằm xuống dười nói với Nhung
Giang: Chị nói thật nhá
Nhung: Dạ
Giang:Anh của em đúng là khác người thật đấy
Nhung: Có chuyện gì à chị
Giang: Đi mà hỏi anh em ý, chị ngủ đây, em ngủ ngon
Nhung: vâng,chị cũng vậy
----sáng----
Hôm nay là ngày nhận lớp của học sinh cấp 3
Cô Sơn: Trường hôm nay con đưa Giang đến trường luôn nhé
Trường: Why?
Giang: Thôi cô con có thể đi xe buýt mà
Cô Sơn: Tiền đâu mà đi miết vậy?
Giang: Cấp 2 con vẫn đi xe buýt đấy chứ cô
Cô Sơn: Đó là con với thằng Trường ko học chung trường, chứ bây giờ học chung rồi
Trường: Con không chở đâu
Cô Sơn (tức giận ): Giờ có chở không?
Trường: Dạ chở
--trên đường đi--
Trường dừng xe lại, rồi nói
Trường: Xuống
Giang: Xuống thì xuống
Giang bước xuống xe tự đi bộ đến trường
---đến trường---
Giang vào trường được 10 phút thì cô cảm thấy hơi đói nên ra ngoài mua ít đồ ăn thì gặp Trường
Giang: Đi xe máy mà trễ 10 phút
Trường: Tại tôi quên đường
Giang: Đừng xạo ông bác, cả 2 năm nay đi đá bóng đi đi lại lại ở đâu suốt mà quên đường á, ai tin cậu vậy?
Trường: Cô không tin thì thôi, mà sao cô sao đứng đây?
Giang: Tôi...tôi..
Trường: Chờ tôi thì nói chờ tôi đi còn ấp a ấp úng
Giang: Tôi đi mau đồ ăn mà
Trường đi được vài bước thì lùi lại
Trường:Có phải cô cố ý xuống xe để tôi đi lạc đúng không
Giang: Nè là cậu bảo tôi xuống trước mà
Trường: Cô có thể không xuống mà
Giang: Cậu đuổi mà không xuống thì như hôm qua à
Trường: Tôi cấm cô nhắc lại chuyện đó nhá
Giang: ừ thì không nhắc
Trường: Bạn tôi đến rồi đi đi
Giang: Lại đuổi nữa
Trường: Đừng lấy vs tôi cô muốn...
Giang: Cậu bảo không nhắc rồi mà
Trường: Rồi không nhắc, đi đi
Giang đi thì Toàn đến
[ Toàn là bạn đá bóng chung với Trường ]
Toàn: úi lâu ngày không gặp, có người yêu rồi ha
Trường: Người yêu cái qq
Toàn: Chứ ai mới nói chuyện đó
Trường: Trẻ mồ côi
Giang liền lập tức chạy đến tát thật mạnh vào mặt Trường
Trường: Cô điên à?tôi đã bảo đi rồi mà
Giang: Nhưng làm sao tôi có thể bỏ ngoài ta khi nghe cậu súc phạm tôi như vậy được
Giang vừa khóc vừa bỏ đi
Toàn: Rồi xong, con gái nhà người ta khóc rồi đấy
Trường: Có nhà đâu mà con nhà người ta
Toàn: Hừ, chơi với nhau lâu rồi nhưng t chưa biết nhà mày
Trường: Biết làm gì?
Toàn: Hôm nào rảnh vào chơi
Trường: Không cho chơi
Toàn: Không thì thôi