Trên mỗi ngọn núi đều có những lối đi mà khi đứng dưới thung lũng, bạn không thể nhìn thấy được.

James Rogers

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1239 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1301 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 02:09:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 1 - Chương
ứa Tiên Chí - TG: Thuyết Mộng Thần
Tự chương
Khí trời đã sớm vào đông, nhưng ven hồ ở trung tâm công viên vẫn có không ít đôi tình lữ, khoác áo ấm dựa sát bên nhau cùng dạo bước.
- Anh là người tốt!
Từ miệng người con gái nhẹ nhàng thốt ra bốn từ, khiến trong lòng Ngô Sơn thầm cười khổ.
Người con gái kia dường như tưởng Ngô Sơn hiểu lầm, lập tức sửa lời:
- Em nói thật, anh thực sự là người tốt. Chúng ta quen nhau lâu như vậy, em biết!
Ngô Sơn dựa vào lan can ven hồ, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời u ám, tựa như hỏi, lại tựa như tự nói với mình:
- Làm người tốt không phải tốt sao?
- Đương nhiên tốt, chẳng qua có đôi khi anh lại quá tốt! Em hi vọng anh chỉ đối tốt với mình em, vì em mà đừng đi làm những việc linh tinh khác, được không? Bằng không chúng ta chỉ có thể chia tay!
Ngô Sơn do dự một chút, cuối cùng cũng cúi đầu yếu ớt nói:
- Vậy cũng được!
Trên gương mặt căng thẳng của người con gái rốt cuộc cũng lộ ra vẻ tươi cười, đang muốn lên tiếng, đột nhiên một trận âm thanh cầu cứu từ xa truyền đến.
- Cứu mạng! Có người rơi xuống nước!
Người con gái nhìn chằm chằm Ngô Sơn, trong lòng Ngô Sơn đau khổ than “Trời ơi, ông chơi ta hả?” Bất đắc dĩ nhún nhún vai nhìn người con gái, lùi về sau vài bước, sau đó xoay người nhanh chóng chạy đến bên hồ.
- Chờ anh!
Hai từ này cuồn cuộn dâng lên trong lòng Ngô Sơn, nhưng cuối cùng cũng không nói ra miệng được.
Người con gái nhìn Ngô Sơn chạy đi, biểu tình có chút bất đắc dĩ, nhìn thấy Ngô Sơn cởi giầy cùng áo khoác nhảy vào làn nước hồ lạnh lẽo, trong mắt tuy hiện lên một chút tán thưởng, nhưng cuối cùng vẫn kiên quyết bỏ đi.
Kỹ năng bơi lội của Ngô Sơn cũng không tệ, mang theo nhiệt tình cứu người, ở trong hồ nước lạnh lẽo không mất bao lâu đã cứu lên được đứa bé đầu tiên, ven hồ một trận hoan hô, sau đó lại là đứa thứ hai. Lúc này Ngô Sơn đã rơi vào tình trạng kiệt sức.
- Còn một người, vẫn còn một người, cầu xin anh, hãy cứu hắn đi!
Một cô bé liều mạng cầu xin, đôi môi Ngô Sơn tím tái, vô lực phẩy phẩy tay, ra hiệu rằng mình đã hết sức. Nhưng cô bé này vẫn chỉ một vực cầu xin.
Ngô Sơn ngẩng đầu nhìn lên, ở ven hồ, thân ảnh kia đã không còn, khẽ cắn môi, lại một lần nữa lặn vào trong nước, nhưng đứa trẻ cuối cùng hắn tìm khắp nơi đều không thấy, không thể buông tha, phải tiếp tục tìm, phải tìm…
Thân thể đã tê dại, ý thức dần mất đi.
Vẫn còn loáng thoáng nhớ được, có người nói với bản thân rằng, hãy cứ làm người tốt! Như vậy sẽ khiến ngươi vui vẻ!
Ngô Sơn cảm thấy thân thể trở nên rất nặng, vô cùng nặng, không ngừng chìm dần xuống đáy hồ, hồ nhân tạo vốn không thể sâu như thế, nhưng vì sao mãi vẫn không tới đáy…
- Vô duyên đại từ, đồng thể đại bi, công đức vô lượng, lập địa thành phật!
Phảng phất, như có một thanh âm to lớn không gì sánh được vang vọng quanh tai Ngô Sơn, Ngô Sơn rốt cục cũng mất đi một chút ý thức cuối cùng.
-
“vô duyên đại từ”: là dùng lòng từ bi đối xử với những người không có duyên với mình.
“đồng thể đại bi”: cũng tức là thấy người chết chìm như chính mình bị chết chìm, thấy người đói như chính mình bị đói.
Hứa Tiên Chí Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần