Trong chừng mực nào đó, chúng ta đôi khi phải chấp nhận những điều không như ý. Nhưng tuyệt đối không được từ bỏ niềm hy vọng.

Martin Luther King, Jr

 
 
 
 
 
Tác giả: Bánh''ss Bò''s
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: Ba Năm Thanh Xuân
Dịch giả: Nguyên
Biên tập: Bánh'ss Bò'ss
Upload bìa: Nguyễn Hữu Sỹ
Số chương: 5 - chưa đầy đủ
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 513 / 9
Cập nhật: 2020-03-20 21:00:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1
iữa đêm khuya có 1 cô bé vừa chạy vừa khóc ở 1 con đường rồi tiếng khóc nhỏ dần đi ở 1 góc phố
~~ sáng hôm sau ~~
1 người phụ nữ đi đường thấy cô bé nằm ở 1 góc liền lại lay nhẹ người cô bé
Người phụ nữ ( NPN ): Con ơi, bé gì đấy ơi
Cô bé thức dậy và hoảng hốt
Cô bé: Cô là ai?
NPN: Đừng sợ,cô là người đi đường thấy con nằm đây nên cô hỏi thôi,sao con lại nằm đây
Cô bé: Con bị lạc mất mẹ rồi
NPN: thế con nhớ mặt mẹ con không
Cô bé ( lắc đầu ) [đợi rồi sẽ biết tại sao cô bé không nhớ mặt mẹ ]
NPN: Thế con lạc mẹ khi nào
Cô bé: Sáng hôm qua ạ
NPN: ừmmmmmmm...thế này đi con về tạm nhà cô nghỉ ngơi rồi ngài mai cô dẫn con đi lên phường tìm mẹ được không
Cô bé: Vâng
---trên xe---
NPN: à nhìn con mặc đồ sơ xài quá cô ghé vào chợ mua cho con 1 ít nhé
Cô bé: Không sao đâu cô con có thể về nhà cô ngay bây giờ không ạ con mệt quá
NPN: Được thôi
---về nhà---
( Cô Sơn người phụ nữ tốt bụng )
(Giang cô bé thất lạc mẹ từ lúc 12 tuổi )
(Trường con trai duy nhất của cô Sơn )
( Nhung em gái Trường)
(Chú Chiến chồng cô Sơn )
Cô Sơn: Mẹ về rồi
Trường và Nhung chạy ra phụ mẹ xách đồ vào thì Trường bỗng nhiên đứng sững người lại ( chỉ tay về phía Giang ) Ai đây?
Cô Sơn: À cô bé thật tội nghiệp, bị lạc mất mẹ từ hôm qua nên mẹ đưa về nhà mình nghỉ ngơi
Nhung: Tội thật đấy
Trường: Mẹ đem về rồi lỡ người ta thấy người ta nói nhà mình bắt cóc bây giờ
Chú Chiến đang ngồi đọc báo nghe vậy nói
Chú Chiến: Trường, con ăn nói cho cẩn thận síu
Trường: Con đã rất cẩn thận
Chú Chiến ( Nổi nóng ) Thế mà gọi là cẩn thận à?
Trường mặt hậm hực bước vào phòng
Chú Chiến ( Quay sang Giang ) Xin lỗi con nhé, nó có ăn nói như vậy với con thì con đừng để tâm nhé
Giang: Dạ
Chú Chiến: Mà con tên gì?
Giang: Giang ạ
Chú Chiến: à
Cô Sơn: Bây giờ cô sẽ dọn phòng cho cháu nhé
Chú Chiến: Nhà mk hết phòng rồi mà em
Cô Sơn: giờ sao ta?
Chú Chiến: Phòng con Tâm
(Tâm là con cả trong gđ nha )
Cô Sơn: Không được phòng nó để cho nó
Chú Chiến: Còn lâu nó mới về mà
Cô Sơn: Rồi nó về nó làm trời làm đất lên à
Trường đi ra
Trường: Chị Tâm bảo mai chị ấy về
Cô Sơn: Trời ạ, sao lại về lúc này chứ, học thì lo học đi còn về với đi liên tục
Trường: Về thăm nhà mà cũng bị cằng nhằn
Trường lại vào phòng đóng cửa lại
Cô Sơn: Cái thằng này
Chú Chiến: Khoang đã Nhung
Nhung: Dạ
Chú Chiến: Con có thể cho Giang ở cùng phòng được không
Cô Sơn:Ý kiến hay đấy, đi mà Nhung
Nhung; Mặc dù con không thích lắm nhưng nếu bố mẹ vui thì con sẽ làm và con nghĩ sẽ rất thú vị
Cô Sơn: Trời ơi mẹ yêu con gái nhất trên đời
Nhung: Nhưng con sẽ ko ngủ chung dường
Cô Sơn: Được, mẹ sẽ đi mua
Chú Chiến: Anh đi cùng em
Cô Sơn: Được
Sau khi Cô Sơn và Chú Chiến ra ngoài Nhung kéo Giang vào phòng, đưa cho Giang 1 bộ quần áo
Nhung: Chị mặc vào đi, có mỗi 1 bộ mặc từ qua đến giờ sẽ khó chịu lắm đấy
Giang: Chị á?
Nhung: Chứ ai?Mà chưa biết tuổi của nhau xưng hô thế có kì ko nhỉ?
Giang: Em bao nhiêu?
Nhung: 10 tuổi
Giang: Chị 12 rồi
Nhung: Thế là chị bằng tuổi anh của em
Giang: Cái anh khó tính đấy à?
Nhung: Vân g, anh ấy nói gì chị cứ bỏ ngoài tai đi nhá
Giang: Ừ
Nhung: Chị mắc vào đi
Giang vào trong thay đồ rồi bước ra
Nhung; Woa...... vừa in luôn
Giang: Hihi. Mà em tên Nhung à
Nhung: Nnguyễn Trang Nhung
Giang: à chị là Ngô Mai Nhuệ Giang
Ba Năm Thanh Xuân Ba Năm Thanh Xuân - Bánh''ss Bò''s Ba Năm Thanh Xuân