Nguyên tác: Ba Năm Thanh Xuân
Số lần đọc/download: 513 / 8
Cập nhật: 2020-03-20 21:00:45 +0700
Chương 1
G
iữa đêm khuya có 1 cô bé vừa chạy vừa khóc ở 1 con đường rồi tiếng khóc nhỏ dần đi ở 1 góc phố
~~ sáng hôm sau ~~
1 người phụ nữ đi đường thấy cô bé nằm ở 1 góc liền lại lay nhẹ người cô bé
Người phụ nữ ( NPN ): Con ơi, bé gì đấy ơi
Cô bé thức dậy và hoảng hốt
Cô bé: Cô là ai?
NPN: Đừng sợ,cô là người đi đường thấy con nằm đây nên cô hỏi thôi,sao con lại nằm đây
Cô bé: Con bị lạc mất mẹ rồi
NPN: thế con nhớ mặt mẹ con không
Cô bé ( lắc đầu ) [đợi rồi sẽ biết tại sao cô bé không nhớ mặt mẹ ]
NPN: Thế con lạc mẹ khi nào
Cô bé: Sáng hôm qua ạ
NPN: ừmmmmmmm...thế này đi con về tạm nhà cô nghỉ ngơi rồi ngài mai cô dẫn con đi lên phường tìm mẹ được không
Cô bé: Vâng
---trên xe---
NPN: à nhìn con mặc đồ sơ xài quá cô ghé vào chợ mua cho con 1 ít nhé
Cô bé: Không sao đâu cô con có thể về nhà cô ngay bây giờ không ạ con mệt quá
NPN: Được thôi
---về nhà---
( Cô Sơn người phụ nữ tốt bụng )
(Giang cô bé thất lạc mẹ từ lúc 12 tuổi )
(Trường con trai duy nhất của cô Sơn )
( Nhung em gái Trường)
(Chú Chiến chồng cô Sơn )
Cô Sơn: Mẹ về rồi
Trường và Nhung chạy ra phụ mẹ xách đồ vào thì Trường bỗng nhiên đứng sững người lại ( chỉ tay về phía Giang ) Ai đây?
Cô Sơn: À cô bé thật tội nghiệp, bị lạc mất mẹ từ hôm qua nên mẹ đưa về nhà mình nghỉ ngơi
Nhung: Tội thật đấy
Trường: Mẹ đem về rồi lỡ người ta thấy người ta nói nhà mình bắt cóc bây giờ
Chú Chiến đang ngồi đọc báo nghe vậy nói
Chú Chiến: Trường, con ăn nói cho cẩn thận síu
Trường: Con đã rất cẩn thận
Chú Chiến ( Nổi nóng ) Thế mà gọi là cẩn thận à?
Trường mặt hậm hực bước vào phòng
Chú Chiến ( Quay sang Giang ) Xin lỗi con nhé, nó có ăn nói như vậy với con thì con đừng để tâm nhé
Giang: Dạ
Chú Chiến: Mà con tên gì?
Giang: Giang ạ
Chú Chiến: à
Cô Sơn: Bây giờ cô sẽ dọn phòng cho cháu nhé
Chú Chiến: Nhà mk hết phòng rồi mà em
Cô Sơn: giờ sao ta?
Chú Chiến: Phòng con Tâm
(Tâm là con cả trong gđ nha )
Cô Sơn: Không được phòng nó để cho nó
Chú Chiến: Còn lâu nó mới về mà
Cô Sơn: Rồi nó về nó làm trời làm đất lên à
Trường đi ra
Trường: Chị Tâm bảo mai chị ấy về
Cô Sơn: Trời ạ, sao lại về lúc này chứ, học thì lo học đi còn về với đi liên tục
Trường: Về thăm nhà mà cũng bị cằng nhằn
Trường lại vào phòng đóng cửa lại
Cô Sơn: Cái thằng này
Chú Chiến: Khoang đã Nhung
Nhung: Dạ
Chú Chiến: Con có thể cho Giang ở cùng phòng được không
Cô Sơn:Ý kiến hay đấy, đi mà Nhung
Nhung; Mặc dù con không thích lắm nhưng nếu bố mẹ vui thì con sẽ làm và con nghĩ sẽ rất thú vị
Cô Sơn: Trời ơi mẹ yêu con gái nhất trên đời
Nhung: Nhưng con sẽ ko ngủ chung dường
Cô Sơn: Được, mẹ sẽ đi mua
Chú Chiến: Anh đi cùng em
Cô Sơn: Được
Sau khi Cô Sơn và Chú Chiến ra ngoài Nhung kéo Giang vào phòng, đưa cho Giang 1 bộ quần áo
Nhung: Chị mặc vào đi, có mỗi 1 bộ mặc từ qua đến giờ sẽ khó chịu lắm đấy
Giang: Chị á?
Nhung: Chứ ai?Mà chưa biết tuổi của nhau xưng hô thế có kì ko nhỉ?
Giang: Em bao nhiêu?
Nhung: 10 tuổi
Giang: Chị 12 rồi
Nhung: Thế là chị bằng tuổi anh của em
Giang: Cái anh khó tính đấy à?
Nhung: Vân g, anh ấy nói gì chị cứ bỏ ngoài tai đi nhá
Giang: Ừ
Nhung: Chị mắc vào đi
Giang vào trong thay đồ rồi bước ra
Nhung; Woa...... vừa in luôn
Giang: Hihi. Mà em tên Nhung à
Nhung: Nnguyễn Trang Nhung
Giang: à chị là Ngô Mai Nhuệ Giang