Sometimes your joy is the source of your smile, but sometimes your smile can be the source of your joy.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Azit Nêxin
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 28
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1573 / 42
Cập nhật: 2017-07-24 16:15:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Ông Vua Và Con Rệp Béo Nhất Thế Giới
hông ai biết chuyện này có thật hay không! Người thì thiếu, người thì thừa. Người no bụng thì đói con mắt. Người no mắt thì đói cái bụng. Đã lâu lắm rồi ở một nước kia có một tục lệ - mỗi năm mọi người đi cân một lần, và người nào cân nặng nhất người ấy sẽ được làm vua. Vì thế người dân nước này suốt ngày đêm thi nhau ăn không nghỉ để được béo lên và được làm vua.
Ở nước này có một người gầy còm ốm yếu. Cũng như mọi người khác, anh ta lúc nào cũng thầm ước:
- Ôi, giá như ta được làm vua dù chỉ một lần thôi! Ôi, ước gì ta được làm vua!
Anh ta nói ra những lời ấy mà nước mắt đầm đìa, còn cái bát ăn của anh ta thì rỗng tuếch. Thế thì bảo làm sao có thể béo được?
Một đêm nọ đang nằm trong túp lều rách nát của mình cả người anh ta bỗng nổi ngứa kinh khủng. Anh ta vừa gãi sột soạt vừa không ngớt mồm cầu nguyện:
- Ôi, ước gì ta được làm vua! Ước gì ta được làm vua!
Có con vật gì đó bám chặt vào da thịt anh ta và cắn rất đau. Anh ta với tay ra sau lưng, nhìn xuống chân - đều không thấy gì. Không biết làm gì, anh ta lại vừa tiếp tục gãi vừa rên:
- Ước gì ta được làm vua! Ước gì ta được làm vua!
Bỗng bên tai anh ta văng vẳng tiếng chít chít rất khẽ. Anh ta lắng tai nghe. Qua tiếng chít chít anh ta nhận ra giọng nói:
- Con người này không còn một giọt máu!
Nhưng vẫn ray rứt vì mong ước được làm vua, anh ta thôi không chú ý đến tiếng chít chít nữa và lại tiếp tục cầu:
- Ước gì mình được làm vua!
Rồi anh ta lại nghe thấy:
- Người này không còn giọt máu nào cả!
Lúc đó con người gầy còm kia mới nói vào bóng tối:
- Ai đấy?
Và từ trong bóng tối có tiếng trả lời:
- Tôi đây... Tôi là con rệp đây!
- Ngươi đang ở đâu?
- Ở giữa hai bả vai của anh.
- Hãy bò ra đây ta xem nào!
Con rệp bò từ lưng ra đùi anh ta. Trong cái bụng đã hoàn toàn trong suốt vì không có giọt máu nào.
- Người chít chít cái gì thế? - Người gầy còm hỏi con rệp.
- Suốt đêm qua tôi đã bò trên khắp cơ thể anh mà không hút được giọt máu nào. Còn anh thì cứ đang khấn thầm điều gì đó! - Con rệp đáp.
Người kia dùng hai ngón tay bắt con rệp. Anh ta đang định bóp chết nó thì con rệp van vỉ:
- Đừng giết tôi, tôi sẽ giúp anh trở thành vua.
- Nhà ngươi chỉ là con rệp, làm sao giúp ta trở thành vua được!
- Anh cứ cho tôi ăn no đi, tôi sẽ biết cách giúp anh. Cả hai chúng ta sẽ cùng béo lên. Anh sẽ béo và trở thành vua và tôi sẽ sống nhờ vào anh.
- Thôi được, nhưng làm sao ta cho ngươi ăn no được?
- Thế không lẽ anh không có kẻ thù nào hay sao? Anh chỉ cần bỏ tôi vào người kẻ thù của anh là xong. Tôi sẽ hút máu hắn. Hút cho đến khi hắn chết. Và khi đó anh sẽ lấy hết của cải của hắn. Sau đó chúng ta lại chuyển sang người khác.
Gã gầy còm rất thích kế hoạch của con rệp. Nhưng anh ta nghĩ mãi vẫn không ra được một kẻ thù nào.
- Nhưng ta không có kẻ thù. - Anh ta nói.
- Sao có thể như vậy được?! - Con rệp ngạc nhiên - Trên đời này bất kỳ ai cũng đều có kẻ thù hết. Cả anh tất nhiên cũng có, chỉ có điều anh không biết về họ mà thôi. Thôi nào, anh hãy cố động não đi!
Con người kia lại bắt đầu suy nghĩ:
- Không biết ai là kẻ thù của mình nhỉ? Akhmet hay Metmet, hay có thể là Aishe hoặc Phatma?
Con rệp nói với anh ta:
- Có thể tất cả những người mà anh vừa kể tên đều là kẻ thù của anh, chỉ có điều anh không biết đấy thôi. Kẻ thù nham hiểm và độc ác nhất nhiều khi chính là kẻ vẫn tươi cười với anh.
- Có lẽ nhà ngươi nói đúng. - Con người kia nói.
Nói đoạn anh ta bắt lấy con rệp và ném qua cửa sổ sang nhà anh hàng xóm là Metmet. Rồi anh lại nằm xuống, cuộn người trong chiếc chăn rách và ngủ một giấc thật say.
Đêm hôm sau, như mọi khi anh lại thầm nhắc đi nhắc lại:
- Ôi, ước gì ta được làm vua! Ước gì ta được làm vua dù chỉ một lần thôi!
Rồi con người lại nghe thấy tiếng chít chít ấy, chỉ có điều là đã to hơn một chút. Anh ta nhìn ra thì thấy đó là con rệp, béo tốt tròn trĩnh.
- Xem này, trong có một đêm mà tôi đã to bằng quả hồ trăn tử rồi. Anh hãy bắt tôi và ném sang nhà người khác, tôi sẽ lại hút máu kẻ thù của anh.
Con người lại mang con rệp đi thả vào nhà người hàng xóm. Tối hôm sau con rệp đã to bằng quả thông lăn từ bên này sang bên kia bò về.
- Anh hãy nhìn xem tôi đã béo như thế nào này! Anh chỉ cần giúp tôi hút máu các kẻ thù của anh, tôi sẽ còn béo hơn nữa.
- Nhà ngươi thì được hút no máu - Người kia đáp - Còn ta thì vẫn chưa có được cái gì cả.
- Đừng vội, đợi một thời gian nữa anh cũng sẽ béo ra và sẽ được làm vua.
Cứ thế đêm nào con người cũng ném con rệp sang nhà hàng xóm, và đêm hôm sau nó lại bò về, và càng ngày càng béo hơn. Ít lâu sau nó đã to bằng quả hồ đào, sau đó bằng quả táo, rồi bằng con chuột cống.
Và khi nó đã to bằng con chuột cống thì người hàng xóm không chịu được nữa, anh ta phải bỏ ngôi nhà, đưa cả gia đình đi nơi khác. Còn anh chàng gầy còm kia thì chuyển sang ở ngôi nhà anh hàng xóm bỏ lại. Anh ta bắt đầu được chén no nê hoa quả trong vườn ngôi nhà và bắt đầu béo ra. Nhưng con rệp vẫn tiếp tục kêu:
- Tôi đói quá, tôi biết hút máu ở đâu đây?
Con người lại suy nghĩ xem kẻ thù của anh ta còn là ai nữa?
- Hôm qua mụ Aishe không hỏi thăm sức khỏe mình, phải chăng mụ là kẻ thù của mình? Hay là Akhmel? Phải, chắc chắn là hắn rồi. Vì hắn không bao giờ chào hỏi mình! Hay có thể là Ali? Vì cha này chẳng bao giờ giúp mình cái gì cả!
Đêm nào con người cũng bắt con rệp và ném sang nhà kẻ thù của anh ta. Con rệp cứ hút máu kẻ thù và đã to bằng con mèo, sau đó thậm chí bằng con thỏ. Chỉ cần rơi vào nhà nào đó, nó bò lên cổ người chủ nhà, hút hết máu người này và anh ta sẽ chết. Và người chủ con rệp lại chiếm cả nhà và đồ đạc của anh ta, tha hồ ăn uống no say và lại béo thêm. Nhưng con rệp vẫn chưa thỏa mãn:
- Hãy chỉ cho tôi biết kẻ thù của anh để tôi hút máu hắn. Tôi đói! - Nó cứ lải nhải luôn miệng.
Bây giờ con rệp đã to bằng con chó săn hung dữ. Nó cứ nhìn thấy ai là xông vào hút máu ngay. Còn đối với chủ thì nó như một con chó trung thành. Con người trói con rệp vào dây, nó dứt đứt dây. Lấy xích xích nó lại nó cũng giật tung cả xích. Sau khi hút no nê máu con rệp thu người nằm ngủ, nhưng chỉ hơi bắt đầu thấy đói là nó lại không nằm yên được:
- Trong bụng tôi đói quá! Hãy tìm cho tôi kẻ thù để tôi hút máu!
Nếu con người định xin cưới con gái nhà nào mà bị từ chối anh ta xếp ngay gia đình đó vào danh sách kẻ thù của mình. Và lập tức thả ngay con rệp vào nhà đó. Nếu có ai dẫm vào chân mình anh ta lập tức kêu ngay: “Ôi đây là kẻ thù của ta!” - Và người này lập tức trở thành nạn nhân tiếp theo của con rệp.
Con rệp đã to bằng con trăn. Nhưng cả con người bây giờ cũng ngày càng béo hơn.
Cuối cùng đã đến ngày bầu vua mới. Con người nọ, cũng như tất cả mọi người khác bắt đầu đi cân. Nhưng anh ta nặng đến nỗi không có cái cân nào chịu nổi.
Cuối cùng dân chúng công kênh vua mới đến cung điện dưới những tiếng hô vang:
- Chưa bao giờ chúng ta thấy một đức vua béo như vậy. Đức vua béo nhất của mọi thời đại! Đức vua béo muôn năm!
Con rệp trung thành được xếp một chỗ cạnh ngai vàng. Khi đêm đến nó lại bắt đầu cựa quậy và kêu:
- Bụng rỗng quá! Tôi muốn uống máu, muốn uống máu người!
Vua cho gọi quan đại thần đến và ra lệnh:
- Trong vương quốc nếu có những kẻ thù của ta hãy đi tìm họ và dẫn đến đây ngay.
- Tâu Bệ hạ, - Vị đại thần đáp - trong vương quốc của Bệ hạ làm gì có kẻ thù ạ. Bệ hạ không phải là vị vua tiếm quyền. Bệhạ đã được dân chúng cân. Bệ hạ cân nặng hơn tất cả nên được trở thành vua một cách hợp pháp. Làm sao Bệ hạ có kẻ thù được!
- Ông vua béo mà lại không có kẻ thù sao? Không thể có chuyện như vậy được! Hãy mau đi tìm kẻ thù và dẫn chúng đến đây ngay!
Vị đại thần vô cùng kinh ngạc, song ngài còn biết làm gì được khi đã có lệnh vua? Thế rồi ngài ra lệnh cho các quan trong triều, các quan lại ra lệnh cho các quan cấp dưới:
- Nếu tìm thấy ở đâu có kẻ thù của Đức vua hãy bắt hắn và giải về đây ngay!
Thế là bắt đầu cuộc lùng sục kẻ thù. Nhưng không tìm được! Thấy vậy vị đại thần sợ mất đầu bèn ra lệnh:
- Tất cả những ai nhìn sang bên phải đều là kẻ thù của Đức vua, hãy bắt hắn mang về đây!
Tất cả những ai không biết lệnh này và vô tình nhìn sang bên phải đều bị coi là kẻ thù và dẫn về cho vua. Trong nháy mắt con rệp đã hút hết máu họ. Nó ăn xong nhưng vẫn chưa thấy no:
- Ta còn muốn uống thêm máu, ta còn đói lắm!
Con rệp đập đầu vào tường làm rung chuyển cả cung điện.
Thấy vậy vị đại thần bèn ra lệnh:
- Bất cứ kẻ nào nhìn sang trái đều là kẻ thù của vua.
Không ai dám nhìn sang trái nữa. Tất cả những ai vì lơ đãng quay đầu sang bên trái đều bị bắt và giải về cung. Con rệp lúc này đã to bằng con voi, lập tức hút hết máu họ và lại càng trở nên to hơn. Khi nó kêu: “Ta đói quá!” thì cả mặt đất, bầu trời và mọi vật chung quanh đều rung chuyển. Để tìm được kẻ thù cho con rệp hút máu, người ta bắt đầu xem là kẻ thù tất cả những ai nhìn thẳng, nhìn sau, nhìn lên hay nhìn xuống.
Từ đó dân chúng vương quốc này, để không bị coi là kẻ thù của vua và không bị mất mạng, đều nhắm mắt và không dám nhìn đi đâu nữa.
- Ta cần kẻ thù. Mau chóng đi tìm kẻ thù cho ta!
Con rệp cứ tiếp tục uống máu và trở nên to đến nỗi không bò vào cung điện được nữa. Nó thèm khát máu đến mức một hôm nói với đức vua:
- Hoặc ngươi hãy cho ta uống no, nếu không ta sẽ hút máu ngươi!
Nếu đức vua không tìm được kẻ thù ngài sẽ bị chết. Nhưng bây giờ, để không bị coi là kẻ thù, không ai dám ra đường nữa. Làm sao bây giờ? Thế là người ta quyết định thành lập “Ban đặc biệt chuyên tìm kiếm và phát hiện kẻ thù”. Vì con rệp đòi hỏi ngày càng phải có nhiều người hơn nên cái Ban này cũng càng ngày càng phát triển. Mỗi người để tự cứu mình, bắt đầu chỉ vào người khác:
- Hắn chính là kẻ thù của Đức vua!
Nhưng con rệp hút máu không biết no.
Người ta bắt đầu dùng vũ lực kéo những người trốn trong nhà ra ngoài đường.
- Hôm nay là thứ mấy? - Người ta hỏi họ. Nếu hôm đó là thứ tư - thì tất cả những ai trả lời “thứ tư”, đều bị coi là kẻ thù và ném cho con rệp hút máu. Thế là mọi người phải gọi ngày thứ tư là thứ năm. Con rệp bây giờ đã to đến nỗi chân thì chạm đất, còn lưng thì chạm trời. Nó gầm lên bảo với nhà vua:
- Hãy tìm cho ta kẻ thù để ta hút máu, ta đói lắm! Nếu không ta sẽ hút máu ngươi!
Nhà vua sợ phát khiếp và bắt đầu coi những người thân cận nhất của mình là kẻ thù. Chốc chốc trong cung lại vang lên tiếng hét: “Ngươi là kẻ thù của ta!” Lập tức người ta bắt lấy người đó và ném vào cái mõm khổng lồ của con rệp. Thế là bao nhiêu các vị quan lớn bé trong triều lần lượt trở thành nạn nhân của con rệp. Cuối cùng thì cả cái “Ban chuyên tìm kẻ thù” cũng rơi vào miệng con vật. Con rệp to đến nỗi che kín gần cả nước.
Một hôm như mọi khi, há cái mõm khổng lồ ra nó bảo với nhà vua:
- Bụng ta đói quá!... Ta muốn máu! Máu!...
Nhà vua nhìn sang phải, sang trái, nhìn ra trước, ra sau, xung quanh không còn ai, chỉ còn lại mỗi mình ngài. Ngài lo sợ quá! Nhưng chạy đi đâu? Ông vua béo đứng bên cạnh con rệp trông chỉ bé như con rận. Con rệp giơ một cẳng ra kéo nhà vua lại gần nó và giận giữ nói:
- Hãy chỉ cho ta kẻ thù của ngươi để ta hút máu nó. Ta muốn ăn!
Nhà vua bắt đầu khóc lóc, van xin, quỳ xuống lạy van con rệp, nhưng vô ích.
- Hãy chỉ cho ta kẻ thù của ngươi để ta hút máu nó!...
Lúc ấy nhà vua bèn đưa ngón tay trỏ chỉ vào ngực mình. Và trong tích tắc con rệp nuốt chửng ông vua to béo nhất thế giới.
Xứ Sở Của Những Người Ngáp Xứ Sở Của Những Người Ngáp - Azit Nêxin Xứ Sở Của Những Người Ngáp