Số lần đọc/download: 961 / 8
Cập nhật: 2016-07-02 00:20:45 +0700
Chương 22
“T
ôi khấn xin hoàng thượng dành tình thân thiết cho tôi hơn cả trong quá khứ và ngài sẽ cưới tôi ngay khi tôi trở thành góa bụa và hoàng hậu lên thiết triều trên cõi trời.”
Thông điệp thật rõ ràng. Hoàng hậu và ngài de Montespan phải biến đi để mở đường cho người đẹp Athénaïs.
Marion đặt cây bút lông ngỗng xuống bàn làm việc. Ngày đang lên. Căn phòng làm việc của ngài Le Nôtre còn tối và khu vườn ươm cam vắng lặng.
Từ Clagny trở về, bà hầu tước đã dùng bữa khuya với đức vua trong dãy gian hộ dành cho việc tắm rửa. Bà ra lệnh chỉ có Claude des Œillets được canh giấc ngủ của bà đêm đó. Do đó Marion trở về buồng của mình ở tầng áp mái, nhưng cô không hề chợp mắt. Bị dằn vặt vì sự lo lắng và ý muốn trả thù, làm sao cô ngủ được?
Cuốn lại mảnh giấy trên đó cô chép nguyên văn những gì cô đã thuộc lòng, bỏ nó vào cái chai, thêm một bông hoa cam và đem đi chôn tất cả trong ngự viên. Cô cảm thấy nhẹ người và cố sắp xếp lại ý tưởng trong đầu.
Ái nương sẽ làm thế nào để đầu độc bà hoàng hậu tội nghiệp? Bà ta sẽ ra tay vào lúc nào? Marion linh cảm là mình phải hành động gấp...
Sẽ là một cái tát mạnh làm sao dành cho bà de Montespan nếu kế hoạch của bà ta thất bại! Sẽ là một sự trả thù đẹp mắt thế nào dành cho những ai bị bà khinh khi và làm nhục! Marion biết được cách báo thù. Nhưng làm sao thực hiện nó? Dần dần, một ý tưởng hình thành trong trí cô...
Hoàng thượng! Phải báo hoàng thượng biết!