I would never read a book if it were possible for me to talk half an hour with the man who wrote it.

Woodrow Wilson

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 98
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 476 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 03:58:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28: Theo Đuổi
uổi trưa, các đồng nghiệp rối rít đi dùng cơm, Cảnh Tô mới tới không lâu, không quen thuộc lắm với khu này, cô chuẩn bị úp bát mì ăn liền là coi như xong.
“Thư ký Cảnh, theo tôi đi ăn cơm!”.
“Tổng giám đốc, tôi đã úp mì ăn liền rồi!”.
Dung Thiểu Tước cầm cốc mì ăn liền ném vào thùng rác.
“Như vậy?”.
“Tổng giám đốc, chúng ta đi thôi!”. Cảnh Tô không phải là người ngại ngùng, nếu không từ chối được thì phải thản nhiên tiếp nhận thôi.
Mà Dung Thiểu Tước vẫn còn đang rối rắm vì đột nhiên cô chuyển biến thái độ, rốt cuộc Cảnh Tô là người như thế nào?
Nếu như thời gian cô ở nhà họ Cảnh, cô cần là một tiểu thư cao quý vậy thì bây giờ Cảnh Tô không có bất kỳ gông xiềng gì, đây mới là Cảnh Tô chân thật nhất, mỗi tiếng nói cử động đều chân thật như vậy. Cô mâu thuẫn, cô thiện lương, có lúc cô sẽ mơ hồ, còn có thể tức giận, nhưng mà cô cũng sẽ giả bộ là một tiểu thư cao quý thục nữ.
“Cảnh Tô, rốt cuộc cô là người như thế nào?”.
“Tôi hả? Tôi là người quái dị”.
Hỏi một đằng cô trả lời một nẻo, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô chân thật như vậy, so với mặt bài tú lơ khơ còn mỹ lệ hơn nhiều, ai nói Cảnh Tô là mỹ nhân lạnh lùng? Mấy ngày nay anh ta nhìn thấy không ít nụ cười trên mặt cô, trong mắt anh ta có cảm xúc khác thường, hơn nữa cô còn không trong lòng bàn tay anh ta, tạm thời anh ta vẫn chưa thể phân tích.
“Tôi dẫn cô đi ăn!”. Ít nhất vào lúc này, Dung Thiểu Tước thật sự muốn mời Cảnh Tô đi ăn cơm, vui vẻ ăn cơm, coi như là anh ta cảm ơn cô đã đưa thuốc dạ dày cho anh ta! Trong lòng Dung Thiểu Tước kiếm cớ.
“Quán hải sản?”. Cảnh Tô ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Dung Thiểu Tước, “Anh cũng thích ăn hải sản?”.
“Tôi biết cô thích!”.
Cảnh Tô cúi đầu không nói gì, cấp trên lấy lòng cấp dưới, cái này... không tinh khiết lắm? Cô không phải là cô gái nhỏ, quan hệ lợi hại trong này, đương nhiên cô vẫn biết. Cảnh Tô nghĩ sau này không có việc gì, vẫn nên cách xa người đàn ông này một chút.
Bọn họ vừa mới ngồi xuống, di động của Cảnh Tô vang lên, cô mở ra là Tư Mộ Thần.
“Bé con, em đã ăn cơm chưa?”. Giọng nói dịu dàng của Tư Mộ Thần truyền đến, tim Cảnh Tô đập nhanh hơn.
“Tôi vừa đến quán cơm!”. Cô dịu dàng nhỏ nhẹ, tay không tự chủ sờ lên tai, vuốt lọn tóc thừa ra sau ót.
Dung Thiểu Tước nhìn cô giống như nhặt được bảo bối, nhìn lúc này Cảnh Tô nói chuyện khác hẳn.
“Bé con, anh đang ở dưới lầu của công ty em!”. Tư Mộ Thần không bình tĩnh, nếu bé con đang bị theo đuổi, trực giác nói cho anh biết, cô đi ăn cơm với một người đàn ông.
“Nhưng mà, tôi đang đi ăn với người khác mất rồi!”. Nghe giọng nói không tình nguyện của Cảnh Tô, anh càng tin chắc như vậy. Hơn nữa, hai người bọn họ còn đi dưới mí mắt anh!
Thì ra Tư Mộ Thần cũng muốn đưa Cảnh Tô tới chỗ này ăn cơm, cho nên đã điều tra hoàn cảnh phụ cận, sớm chờ ở đây.
“Bé con, em ngẩng đầu nhìn xem!”.
Cảnh Tô ngẩng đầu nhìn thấy Tư Mộ Thần mặt đen thui, trong lòng hốt hoảng, cô trơ mắt nhìn Tư Mộ Thần đẩy cửa ra, đi tới trước mặt bọn họ, sau đó thong thả ung dung ngồi bên cạnh Cảnh Tô.
Hai người đàn ông này đều không phải người dễ chọc, Tư Mộ Thần gọi một phần thức ăn cho anh và Cảnh Tô theo sở thích của anh, mà Dung Thiểu Tước cũng gọi một phần thức ăn cho anh ta và Cảnh Tô theo sở thích của anh ta. Cảnh Tô bất đắc dĩ, bọn họ cũng chẳng hỏi ý kiến của cô.
“Bé con, ăn trứng tôm!”. Dưới con mắt nhìn trừng trừng của mọi người (thật ra chỉ có hai người), Tư Mộ Thần xử lý sạch sẽ trứng tôm sau đó nhét vào trong miệng Cảnh Tô, dưới ánh mắt uy hiếp của ai đó, Cảnh Tô ngoan ngoãn há mồm.
Dung Thiếu Tước khóe miệng run run, nhận được ánh mắt khiêu khích của Tư Mộ Thần, anh ta kinh ngạc, đây là Thiếu tướng Diêm La khiến người trong nước quỳ lạy, khiến kẻ địch vừa nghe tên đã sợ mất mật sao? Ngay sau đó anh ta cười vân đạm phong khinh, có ý tứ, trò chơi này càng ngày chơi càng hay.
Lúc này anh ta bắt đầu ra tay, xử lý cua, đem miếng thịt ngon nhất thả vào trong đĩa của cô.
Vẻ mặt Cảnh Tô khó xử, cô không thích ăn cua, cô nhìn Tư Mộ Thần với ánh mắt cầu cứu.
Tâm tình Tư Mộ Thần rất tốt, “Bé con, nghe nói em mẫn cảm với cua, vậy thì để anh nhận ý tốt của tổng giám đốc Dung giúp em!”.
Lần đầu tiên, Cảnh Tô gật đầu còn nhanh hơn đánh trống, sau đó tiếp tục ăn trứng tôm, cả ba đĩa trứng tôm đều là một mình cô ăn. Hai người đàn ông chỉ chú ý bóc vỏ cho cô, một màn này khiến không ít cô gái đỏ mắt ghen tị.
Khoa trương hơn chính là, một cô gái ở bàn bên cạnh lúc đi qua bên người Dung Thiểu Tước làm đổ ly rượu đỏ lên người anh ta, áo sơ mi trắng đỏ một vùng, nhìn anh ta giận dữ nhưng vẫn cố gắng giữ bộ dạng lễ độ, Tư Mộ Thần cười ha ha, Cảnh Tô cũng nhe răng lộ hàm răng trắng như tuyết.
“Bé con, anh cá là cô gái kia muốn làm quen với anh ta!”. Trên đường trở về, Tư Mộ Thần nói với Cảnh Tô, lại cười một màn kia.
Cảnh Tô cười mà không nói, vẻ mặt Dung Thiểu Tước âm u, vừa rồi người phụ nữ kia đổ một ly rượu lên người anh ta không nói, lại còn quấn lấy anh ta, anh ta tiện tay ném cách liên lạc với người phụ nữ kia vào thùng rác.
“Bé con, em nhanh chóng về công ty, nhớ bảo vệ mình tốt, buổi tối anh đón em đi ăn tối, đừng có đi theo người khác!”. Tư Mộ Thần nhìn Dung Thiểu Tước đầy ý đối địch, người khác không phải để chỉ người đàn ông trước mặt sao?
Cảnh Tô gật đầu một cái, tâm tình Tư Mộ Thần rất tốt, nhưng mà sớm muộn gì anh cũng phải để cô bé rời khỏi Thịnh Thế.
“Cảnh Tô”.
“Tổng giám đốc có gì phân phó!”.
“Bắt đầu từ hôm nay tôi muốn theo đuổi cô!”. Dung Thiểu Tước không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của Cảnh Tô, bước qua cô trở lại phòng làm việc.
Tâm tình Cảnh Tô thấp thỏm, cô có cảm giác như rơi vào bẫy.
Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng - Nguyên Cảnh Chi