Reading - the best state yet to keep absolute loneliness at bay.

William Styron

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Mặc
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: gnamtho
Số chương: 1453
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 987: Người Phạm Đường Gia Ta, Chết! (thượng)
ù trong lòng tràn đầy xấu hổ và phẫn nộ, nhưng người của Tư Đồ gia không thể không thừa nhận, người trẻ tuổi kia, chính là yêu nghiệt! Hắn có thể từ trong đám người Tư Đồ gia hai lần bắt được Tư Đồ Không, hắn cũng có thể dùng loại phương pháp này đối phó những người khác. Không có người nào nguyện ý gặp phải cảnh ngộ như Tư Đồ Không, cho nên khi Đường Phong đưa ánh mắt nhìn về phía bọn họ, những người này lại lui về phía sau một bước, sợ hắn đột nhiên ra tay đối phó bản thân của mình.
- Thả hắn!
Toàn thân Tư Đồ Kiến run rẩy kịch liệt, bàn tay nắm chặt trường kiếm nổi cả gân xanh, trong giọng nói lộ ra vẻ điên cuồng giống như một bệnh nhân tâm thần.
Đường Phong xùy cười một tiếng:
- Gia giáo của Tư Đồ gia hình như không được tốt lắm, bản thiếu gia chỉ trừng phạt nho nhỏ hắn một chút mà thôi. So sánh với việc các ngươi giết đệ tử Đường gia bảo, phần giáo huấn này đã được xem là rất nhẹ, ít nhất, hắn còn sống! Hiện tại ngươi đã biết, người nào có thể nhìn, lời nào có thể nói rồi chứ?
Đường Phong nghiến răng nghiến lợi, vừa nói, vừa dùng sức đạp lên người Tư Đồ Không.
- Ô ô...
Toàn thân Tư Đồ Không giãy dụa kịch liệt, nhưng không cách nào thoát khỏi bàn chân của Đường Phong.
- Thả Nhị đệ của ta ra!
Sắc mặt Tư Đồ Kiến âm trầm đáng sợ, cương khí toàn thân bạo phát ra một cách điên cuồng, hiển nhiên đã đến biên giới bạo phát.
- Cầu xin ta đi!
Đường Phong ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt âm lãnh nhìn Tư Đồ Kiến, nói:
- Ngươi thử cầu xin ta xem, xem ta có nguyện ý thả hắn ra hay không.
Nghiêm khắc mà nói, trong tâm khảm của Đường Phong vẫn có một chút tàn bạo, chỉ có điều ngày thường sự tàn bạo của hắn được che giấu rất sâu, chỉ vào những lúc hắn bị chọc giận một cách triệt để, loại tâm tính tàn bạo này mới được phát ra vô cùng tinh tế.
Một khi loại tâm tính tàn bạo này bộc phát ra, nó sẽ biến thành ác mộng của địch nhân.
Năm đó đội ngũ Cự Kiếm Tông dẫn theo ba ngàn năm trăm người ngấp nghé Thiên Tú tông bị tàn sát ở ven Dạ Vũ Hồ, Nhất Đao Môn cưỡng đoạt Mạc Lưu Tô, không lần nào không phải vì thủ đoạn của địch nhân qúa phận nên chọc giận hắn một cách triệt để.
Lúc này đây... Tư Đồ Không dám đùa giỡn với Diệp Dĩ Khô, không thể nghi ngờ chính là một cây diêm đốt lên đám cỏ khô.
Mắt thấy mẫu thân của mình bị những lời lẽ của đối phương hạ nhục, đệ tử gia tộc bị giết, địch nhân cao cao tại thượng xem thường và bố thí, tất cả những điều này, chẳng khác nào châm dầu vào lửa, chọc cho Đường Phong bạo nộ.
Thế tục thì thế nào, Linh Mạch Chi Địa thì thế nào, thế giới bên ngoài thì thế nào?
Đường Phong xuất thân từ thế tục, nhưng đã có thể dẹp yên cả Linh Mạch Chi Địa, hiện tại hắn cũng được xem là người của Linh Mạch Chi Địa, đương nhiên cũng có thể dẹp yên cả thế giới bên ngoài! Tất cả mọi người đều là người, không có người nào cao quý hơn người nào cả! Ngươi dám đến khi dễ ta, ta sẽ hoàn thủ.
- Nếu không cầu ta, ta sẽ giẫm nát đầu của hắn!
Đường Phong lạnh lùng nhìn Tư Đồ Kiến, thần sắc của hắn dữ tợn đến cực điểm, toàn thân run rẩy kịch liệt, cố tình tiến lên nghĩ cách cứu Nhị đệ của mình, nhưng lại sợ ném chuột vỡ lọ.
Đường Phong nói hết lời, đưa chân dùng sức ấn xuống, lúc hắn đạp xuống một cước, Tư Đồ Không rất phối hợp rên rỉ thành tiếng, lỗ tai, lỗ mũi cũng tràn máu tươi.
- Ô ô...
Dù trong miệng của Tư Đồ Không phát ra tiếng coi thường, nhưng xương cốt của hắn lại không cứng như vậy, bị Đường Phong tra tấn một hồi, hắn chỉ có thể hướng Tư Đồ Kiền câu cứu, nhưng bởi vì đầu lưỡi đã bị cắt đứt, cho nên không nói ra lời, đành phải dùng hai tay ra hiệu, ý bảo đại ca mình cứu hắn.
Tư Đồ Kiền dùng ánh mắt cừu hận nhìn Đường Phong, ánh mắt của hắn hận không thể ăn tươi nuốt sống Đường Phong, uống máu hắn, ăn thịt hắn, bỗng nhiên, toàn thân của hắn run rẩy kịch liệt, Tư Đồ Kiền hít sâu một hơi, hai mắt từ từ nhắm lại, trường kiếm trên tay hắn rủ xuống, giống như hắn đã làm ra quyết định vô cùng gian khổ, hắn mở to mắt nói ra từng chữ:
- Xin ngươi... Thả Nhị đệ ta ra!
- Ha ha ha!
Đường Phong ngửa mặt lên trời cười to, da mặt Tư Đồ Kiền run rẩy vài cái, sắc mặt hắn càng ngày càng âm trầm.
Đối với hắn, một cao thủ Linh giai trung phẩm xuất từ Tư Đồ gia mà nói, phải cúi đầu cầu xin một người của Linh Mạch Chi Địa là một chuyện vô cùng sỉ nhục, nhưng hắn không thể mặc kệ tính mạng của Nhị đệ mình, Tư Đồ Kiền sao mà không bỏ thể diện xuống chứ? Nhưng tiếng cười của Đường Phong, lại tràn ngập hương vị đùa cợt, càng làm cho hắn thẹn quá hoá giận.
- Nếu ngươi đã mở miệng, ta sẽ trả hắn lại cho ngươi!
Thần sắc Đường Phong lạnh lẽo, dùng một cước đá vào bụng Tư Đồ Không một cái, thân thể Tư Đồ Không giống như một cái giẻ rách bay đi, bay về phía Tư Đồ Kiến.
Thoát ly khỏi sự khống chế của Đường Phong, cả thân thể Tư Đồ Không làm ra động tác không người nào có thể tưởng tượng nổi, chỉ thấy hắn đem hai hốc mắt trống rỗng hướng về phía Đường Phong, sau đó gầm lên một tiếng giận dữ, cương khí toàn thân vận chuyển kịch liệt, sau lưng xuất hiện một hư ảnh mãnh hổ, xuất ra hai đấm, tập kích vào cái ót của Đường Phong.
Tư Đồ Không lựa chọn thời cơ ra tay tương đối xảo diệu, thời điểm này là lúc Đường Phong buông lỏng cảnh giác với hắn nhất, hắn ra tay vào lúc này, tỷ lệ thành công tương đối cao.
Thực lực Linh giai trung phẩm bộc phát toàn bộ, lại là đánh lén, nếu không cẩn thận bị trúng chiêu này, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi, dù là Đường Phong cũng không ngoại lệ.
Nhưng đây chỉ là một màn hí kịch, vẫn chưa phải là hồi kết thúc.
Sau đó là một loạt tiếng vang phốc phốc, hư ảnh mãnh hổ sau lưng Tư Đồ Không nhanh chóng biến mất, nắm đấm của hắn chưa kịp đánh trúng người Đường Phong đã rủ xuống.
Máu tươi vẩy ra, thân thể Tư Đồ Không ở trên khung trung bắn ra một đạo huyết quang đỏ thẩm hình vòng cung, huyết dịch bắn lên trời như mưa, nhuộm đỏ cả mặt đất.
Tư Đồ Kiến vội vàng tiến lên tiếp lấy hắn, cúi đầu nhìn xuống, thần sắc lập tức ảm đạm.
Yết hầu của Tư Đồ Không, đã xuất hiện một lỗ thủng, vị trí ngực bị đâm một kiếm, trực tiếp đâm thủng tâm mạch, hiện tại Tư Đồ Không, không còn sinh cơ, không còn hô hấp, trong nháy mắt tâm mạch của hắn bị hủy, hắn đã tử vong.
Tràng diện biến hóa quá nhanh, tất cả mọi người còn không kịp phản ứng, Tư Đồ Không đã bị Đường Phong đánh gục.
Đường Phong nhìn Tư Đồ Kiến trước mặt, hắn rủ Độc Ảnh kiếm trên tay xuống làm rơi xuống một giọt máu tươi, sắc mặt của Tư Đồ Kiến âm trầm đến đáng sợ.
Vô Thường Vô Thường - Mạc Mặc Vô Thường