Books serve to show a man that those original thoughts of his aren't very new after all.

Abraham Lincoln

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Mặc
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: gnamtho
Số chương: 1453
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 951: Khổ Luyện! (hạ)
ường Phong gật đầu, cũng không nói gì, sau khi Tần Thả Ca quan sát một chút, lúc này mới yên lòng, nói:
- Đúng là không có gì trở ngại, nhưng những ngày sắp tới ngươi phải nghỉ ngơi thật tốt, tạm thời không được xông núi nữa, đợi thân thể tốt hơn sẽ nói sau.
- Vâng!
Đường Phong trả lời một tiếng, sau đó tìm một chỗ khoanh chân ngồi xuống, có điều lúc này, hắn lại ngồi cách hai đại Linh giai thượng phẩm trăm trượng.
Vừa rồi bị mấy trăm đạo công kích của Ngự Thần đánh trúng thân thể, đột nhiên Đường Phong có một cách nghĩ không thể tưởng tượng.
Thủ pháp sử dụng ám khí của hắn hiện giờ không có đột phá thực chất gì, chỉ có thể điều khiển ám khí bay múa xung quanh mình, chỉ sợ đã là cực hạn.
Tốc độ hai tay lại không đạt yêu cầu, vĩnh viễn không có khả năng thi triển ra Chư Thiên Tinh Thần.
Số lượng ám khí và yêu cầu của Chư Thiên Tinh Thần quá nhiều, về yêu cầu số lượng ám khí, hắn từ trên người của mình tìm được một thứ, một thứ duy nhất!
Khí!
Kỳ kinh bát mạch, 365 khí huyệt, thời điểm vừa bắt đầu tu luyện Đường Phong đã đả thông toàn bộ. Thời điểm vận chuyển hộ thân cương khí, cương khí từ trong các khí huyệt này tuôn ra, bao phủ cơ thể mình, chống cự công kích.
Nếu những khí huyệt này không tuôn cương khí ra, mà mỗi đạo khí huyệt lại khống chế một thanh ám khí, hơn nữa cộng thêm hai tay của mình...
Đột nhiên cách nghĩ này xuất hiện một cách hão huyền, nhưng thủ pháp ám khí Chư Thiên Tinh Thần kia cũng là ý nghĩ hão huyền, chưa chắc là hắn không có cơ hội thi triển ra.
Để nghiệm chứng suy nghĩ này, Đường Phong mới rời xa hai đại cao thủ Linh giai thượng phẩm, chuẩn bị bế quan tu luyện một phen.
Nếu quả thật có thu hoạch, muốn chiếm được Ngự Thần là việc trong tầm tay. Nhưng cách nghĩ dù tốt, nhưng Đường Phong biết rõ, nếu muốn thật sự thi triển ra, độ khó cũng không nhỏ hơn việc xông lên đỉnh Ngự Thần Sơn, bời vì yêu cầu tâm thần thật sự quá cao.
Tâm thần trọn vẹn muốn phân thành vài trăm phần, mới có thể khống chế chuẩn xác vài trăm đạo cương khí, nhiều chuôi ám khí như vậy.
Dù sao cũng phải thử một lần, không thu phục được Ngự Thần, là vì chưa luyện được thủ pháp ám khí tuyệt thế này.
Liên tiếp một tháng, Đường Phong ngồi một chỗ không nhúc nhích, biểu lộ an tường, vững như bàn thạch, ngay cả khí tức cũng yên tĩnh như nước giếng, không có chút biến hóa.
Trong thời gian một tháng, Tần Thả Ca và Huyết Thiên Hà xông núi không ít lần, sau khi tìm được phương pháp xông núi, hai đại cao thủ đứng đầu này mỗi lần đều tiến được thêm vài bước, nhưng càng đi tới, cần phải ứng phó càng nhiều công kích, bọn hắn cũng cảm thấy ứng phó không nổi, cho nên dù thời gian đã qua rất lâu, bọn họ vẫn chỉ đi được sau trăm năm mươi trượng mà thôi, khoảng cách đến đỉnh núi còn một phần ba lộ trình.
- Tại sao nhiều ngày như vậy mà hắn vẫn không xông núi nhỉ?
Sau khi xông núi trở về, Tần Thả Ca nhìn về phía Đường Phong cách đó trăm trượng, cảm thấy có chút lo lắng.
Đã lâu chưa nói chuyện với nhau, đợi ở chỗ này cũng có chút nhàm chán, mỗi lần như thế Huyết Thiên Hà và Tần Thả Ca lại nói với nhau vài câu, lúc này cũng không ngoại lệ.
- Nghé con mới đẻ không sợ cọp, chỉ trải qua một lần kinh nghiệm sinh tử mới có thể mài luyện ra nhuệ khí, hắn đang sợ, cho nên không dám xông lên nữa.
- Thiên Hà huynh nghĩ vậy sao?
Tần Thả Ca cười một tiếng.
- Lão đệ ta lại nghĩ ngược lại!
- Ah? Ngươi biết hắn tại sao hắn không lại xông núi sao?
- Lão đệ không phải là con giun trong bụng hắn, làm sao ma biết rõ như thế chứ? Nhưng một tháng trước khi hắn trở về, nhìn thần sắc của hắn, hình như không phải hắn sợ, mà là có tâm đắc cảm ngộ.
- Ta và ngươi ở đây trong thời gian dài như vậy, tại sao thấy ta và ngươi lại không có tâm đắc gì cả hế?
Huyết Thiên Hà xùy một tiếng.
Tần Thả Ca lại nói:
- Thiên Hà huynh quên rồi sao? Phương pháp xông núi chính xác, là hắn do hắn tìm ra, nếu không phải hắn tâm linh linh mẫn, chỉ sợ ta và ngươi vẫn đang bồi hồi ở khoảng cách năm trăm trượng đấy.
- Đấy là việc nhỏ! Nếu ta muốn vẫn có thể làm được mà?
Huyết Thiên Hà cũng không chịu thua.
- Lão đệ có một dự cảm, chỉ sợ chủ nhân của Thần binh này không ứng trên người ta và ngươi a.
- Ta và ngươi đều hiểu rõ, thu phục được Ngự Thần, chưa hẳn đã là chuyện tốt.
Huyết Thiên Hà kinh ngạc nhìn đỉnh Ngự Thần Sơn.
- Nếu ngươi coi trọng hắn, tại sao không nói rõ với hắn?
Tần Thả Ca cười khổ một tiếng:
- Nói rõ ràng sao? Nói nhiều sẽ làm hắn hiểu lầm, không bằng thuận theo, Thần binh thông linh, sẽ tự chọn chủ, không phải việc ta có thể can thiệp... Ô?
Hai người đang nói chuyện, đột nhiên Đường Phong ở cách đó trăm trượng có động tĩnh, đây là động tĩnh đầu tiên trong một tháng nay.
Cảm nhận được một cổ cương khí chấn động truyền đến, Tần Thả Ca quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Đường Phong vẫn nhắm mắt khoanh chân ngồi đó, chỉ thấy trước mặt hắn xuất hiện một chuôi phi đao, chuôi phi đao này đang trôi nổi trên không trung, không thấy hai tay của Đường Phong có động tĩnh gì, nhưng chuôi phi đao này ở trong không trung linh hoạt đến cực điểm, bay múa, điều khiển dễ dàng.
Sau một khắc, lại một chuôi phi đao xuất hiện, hai chuôi phi đao chuyển động xung quanh Đường Phong, giống như bướm đang tranh giành hương hoa.
Chuôi thứ ba, chuôi thứ tư...
Phi đao càng ngày càng nhiều, thân thể Đường Phong không mảy may động đậy, hai cánh tay của hắn cũng bất động, đặt ở trước bụng, phi đao xếp thành hàng trước mặt hắn, giống như bị lực lượng nào đó dẫn dắt, lại có thêm một chuôi phi đao bay lên, gia nhập vào trận doanh của những thanh phi đao trước đó.
Chỉ trong thời gian nửa nén hương ngắn ngủi, có rất nhiều chuôi phi đao đang bay múa xung quanh hắn, hơn nữa số lượng còn đang gia tăng thêm.
Nhưng chuôi phi đao này như xuyên thủng không trung, mang theo tiếng xé gió, ở xa nhìn thấy, chúng đang bao phủ lấy cả người Đường Phong vào trong, giống như tường đồng vách sắt bảo hộ lấy hắn.
- Chuyện này...
Tần Thả Ca trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Huyết Thiên Hà cũng mở to mắt.
Nhãn lực của hai người này không tầm thường, tuy khoảng cách là vài trăm trượng, nhưng cũng minh bạch chuyện gì đang diễn ra.
Tác động phi đao bay múa, chính là cương khí đang tuôn ra từ thân thể của Đường Phong! Từng đạo cương khí này tuôn ra từ các khí huyệt, mãnh như sợi tơ, kết nối với phi đao, đang kéo phi đao bay múa.
Hai người chưa bao giờ nghĩ tới, có người có thể điều khiển cương khí đến trình độ tinh tế như vậy! Đây không phải là chuyện mà con người có thể làm, tuy nhìn thì đơn giản, nhưng muốn thao tác, tâm thần phải chịu tải rất lớn, hơn nữa trình độ khống chế cương khí phải đạt tới cực hạn mới thành.
Vô Thường Vô Thường - Mạc Mặc Vô Thường