Đừng để tâm đến thất bại mà chỉ nên nhìn vào những sai sót của mình.

Ngạn ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Mặc
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: gnamtho
Số chương: 1453
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 802: Ta Tỉnh (thượng)
au khi Trang Vô Lượng biến mất trong ánh sáng màu đỏ, Đường Phong mới đi vào. Hình ảnh trước mắt hoa lên, sau khi khôi phục lại Đường Phong phát hiện mình đã tiến vào một thế giới khác.
Thế giới này nhìn có vẻ không bất đồng gì với thế giới bên ngoài, nhưng trong không khí có một hương vị quỷ dị, mây đen đen kịch che lắp ánh mặt trời, căn bản không thể nhìn thấy chút ánh sáng mặt trời nào, thảm thực vật chung quanh thê lương đến cực điểm.
Cảm giác rất quen thuộc... Thiếu chút nữa Đường Phong cho rằng mình đã đi vào Quỷ Môn Quan, một cảm giác lạnh lẽo từ đầu đến chân xuất hiện, làm cho người ta bất tri bất giác rùng mình một cái.
Nhưng khi tiến vào nơi này, Đường Phong đã khôi phục lại bộ dáng của thân thể, giống như thân thể thật sự.
- Đến đây.
Trang Tú Tú thấp giọng cảnh báo, không đợi Đường Phong thích ứng, giương mắt xem xét, cách đó không xa có một tên ma quái mặt xanh đi tới.
Bộ dáng của những thứ này giống hệt như huyễn trận trong Vạn Ma Quật mà Đường Phong nhìn thấy, tướng mạo làm cho ngươi ta sợ hãi, âm thanh như bạch nha, thể trạng cường tráng đến cực điểm, trên tay của ma quái này cầm một thanh trường kiếm, nhìn lại chẳng có chút ra bộ dạng gì cả.
Thân thể của tên ma quái này mặc một bộ quần áo giống nhau, nếu không phải gương mặt khủng bố đến cực điểm, Đường Phong sẽ cho rằng đây là một con người.
- Đến tốt!
Trang Vô Lượng cười lớn một tiếng, tay run lên, liền xuất hiện một thanh trường kiếm.
Hồn phách cũng có thể chiến đấu, trong Vạn Ma Quật lịch lãm rèn luyện, chính là hồn phách không ngừng chiến đấu, gia tăng cường độ hồn phách. Đây không phải lần đầu Trang Vô Lượng tiến vào đây, đối phó những ma quái này rất có tâm đắc. Trường kiếm trong tay hắn, là dùng lực lượng hồn phách ngưng luyện ra.
Đường Phong dùng thần thức cảm ứng một chút, phát hiện ma quái trước mặt có cương khí chấn động, hơn nữa thực lực không thấp, ước chừng trình độ đạt tới Thiên giai trung phẩm.
Thiên giai Trung phẩm, bất kỳ ai trong ba người Đường Phong cũng có thể đối phó rất đơn giản. Nhưng hiện tại ba người dùng phương thức hồn phách xuất khiếu tiến vào đây, cho nên không thể xuất toàn lực, chỉ có thể dựa vào lực lượng hồn phách chiến đấu, thực lực hiện giờ của ba người đã giảm đi rất nhiều, không nghĩ tới, nói không chừng hôm nay sẽ ăn đau khổ trong tay tên ma quái Thiên giai trung phẩm này.
Sau khi Trang Vô Lượng quát một tiếng liền lao về phía tên ma quái này, Trang Tú Tú thấp giọng mắng một câu ngu ngốc, nhưng cũng phải tiến lên trợ trận.
Dù sao nàng cũng là người Trang gia, không thể trơ mắt nhìn Trang Vô Lượng chết.
Đường Phong cũng vận dụng bộ pháp chạy tới, nửa đường liền dùng lực lượng hồn phách ngưng luyện ra một thanh trường kiếm.
Khi Trang Vô Lượng vọt tới động thủ với đám ma quái, tên ma quái kia lại giật mình kinh ngạc, hắn không hiểu tại sao Trang Vô Lượng lại công kích hắn, vừa ngăn cản vừa mở miệng hỏi:
- Các vị bằng hữu, tại sao công kích ta?
Lần này đến phiên Đường Phong giật mình. Tên ma quái kia đang nói chuyện, vẻ mặt vô tội của hắn rất chân thật, nhìn qua chẳng khác nhân loại chút nào.
Đây không phải là người chứ? Động tác của Đường Phong chậm dần, cẩn thận đánh giá tên ma quái trước mặt, chỉ cảm thấy ngoài khuôn mặt làm cho người ta sợ hãi của hắn, vô luận quần áo, bội kiếm, hay động tác, khẩu khí, không khác gì so với nhân loại.
Đường Phong lưu thủ, nhưng Trang Vô Lượng lại không lưu thủ, công kích càng mạnh thêm, tên ma quái đáng thương này dưới sự liên thủ của ba người không có lực hoàn thủ, trên người nhanh chóng xuất hiện không ít vết thương.
Đau đớn làm cho hắn rất căm tức, há miệng nổi giận mắng:
- Thực sự cho rằng ta dễ khi dễ sao?
Một tiếng quát lớn, động tác tấn công của tên ma quái kia tăng lên nhiều, cương khí toàn thân gào thét, đem ba người Đường Phong bức lui. Đường Phong buồn bực muốn chết, chỉ có thể vận dụng lực lượng hồn phách để tác chiến, cảm giác vô cùng bó tay bó chân. Nhưng đây là biện pháp tốt nhất để rèn luyện hồn phách.
Không bao lâu, cục diện với tên ma quái là hòa nhau, tuy chịu một chút vết thương nhỏ, trường kiếm vung lên, bức lui ba người, lạnh lùng nói:
- Không nên tiếp tục dây dưa nữa, nếu không kiếm của ta sẽ không lưu người!
Tên ma quái này nói một câu ngoan thoại, hắn liền quay người nhanh chóng rời đi.
Ba người Đường Phong chỉ có thể trơ mắt nhìn, Trang Vô Lượng rục rịch, nhưng suy nghĩ một chút liền không động thủ nữa, vừa rồi hắn biết tên ma quái này không dễ chơi, vốn định ở trước mặt Trang Tú Tú thể hiện một chút, tìm chút uy phong, không nghĩ tới lại đá phải cục sắt, xấu hổ rất nhiều.
Sau khi tên ma quái kia rời đi, Đường Phong nhịn không được, mở miệng hỏi:
- Tú Tú, đây là địa phương nào?
- Ta cũng không biết, Trang gia ta chỉ biết đi đến cuối cùng của Vạn Ma Quật sẽ vào được chỗ này.
Trang Tú Tu lắc đầu.
- Vừa rồi là người hay ma quái?
Đường Phong chỉ về phương hướng mà tên ma quái kia rời đi.
- Đương nhiên là ma quái.
Trang Vô Lượng vượt lên trước đáp.
- Đường huynh đến tận bây giờ có gặp qua ai có khuôn mặt dọa người như hắn chưa? Vừa nhìn đã biết không phải là vật gì tốt.
- Tại sao ma quái lại biết nói tiếng người, tại sao biết sử dụng kiếm pháp? Hơn nữa, nếu hắn là ma quái, vừa nhìn thấy sẽ cho rằng chúng ta là dị loại, nhưng các ngươi nhìn thấy ánh mắt hắn, khi nhìn thấy chúng ta hắn không kinh ngạc chút nào, giống như nhìn thấy đồng loại.
Đường Phong liên tiếp đặt câu hỏi, đều này làm cho Trang Vô Lượng há hốc mồm, nhưng không biết trả lời thế nào.
Cẩn thận tưởng tượng, Trang Tú Tú cảm thấy có chút không đúng. Thời điểm lần đầu tiên mình nhìn thấy ma quái là giật mình, thời điểm ma quái nhìn thấy bọn họ, căn bản không có chút phản ứng nào, giống như nhìn thấy đồng loại.
- Những vấn đề này ta cũng không biết.
Trang Tú Tú lắc đầu:
- Đây chẳng qua là chỗ lịch lãm rèn luyện đệ tử của Trang gia chúng ta mà thôi.
Đường Phong cau mày, trong nhất thời nghĩ mãi cũng không thông, Trang gia người ta chiếm giữ nơi này đã mấy trăm năm còn không biết, mình mới tới có thể biết rõ sao? Lại nói nơi này là nơi lịch lãm rèn luyện, mình chỉ cần rèn luyện tăng cường độ hồn phách là xong.
- Tiếp tục đi thôi. Nơi này là dã ngoại hoang vu, rất khó đụng phải ma quái, tìm căn cứ của tên ma quái lúc nãy đi.
Trang Tú Tú hô.
Đường Phong vội vàng đuổi kịp, Trang Vô Lượng cũng thế.
Đi mới được vài bước, Trang Tú Tú đột nhiên quay đầu lại trừng mắt nhìn Trang Vô Lượng, mở miệng nói:
- Trang Vô Lượng, trước khi tiến vào Vạn Ma Quật ta đã nói với ngươi, sau khi tiến vào liền tách ra, ngươi còn đi theo ta làm gì?
Vô Thường Vô Thường - Mạc Mặc Vô Thường