Đừng lo ngại cuộc sống sẽ kết thúc, hãy lo ngại cuộc sống chẳng bao giờ bắt đầu.

Grace Hansen

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Mặc
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: gnamtho
Số chương: 1453
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 571: Ngươi Đừng Đánh Chủ Ý Lên Tiểu Manh Manh. (thượng)
ột làn gió thổi tới, thổi quần áo và mái tóc của Linh Khiếp Nhan bay phất phới, thân ảnh tiêu điều, tiểu nha đầu ngẩng đầu nhìn trời, trong đôi mắt toát ra một phần thành thục và vẻ phong trần không hợp với lứa tuổi.
- Phong ca ca, ngươi nhất định phải thành công, bằng không...
Trong nội tâm Linh Khiếp Nhan nói một tiếng, quay đầu nhìn về phía mấy người đứng bên cạnh mình.
Bạch Tiểu Lại, Phi Tiểu Nhã, Mạc Lưu Tô, Lâm Nhược Diên, thậm chí Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích cũng có mặt, Tứ Nương đang bế tiểu Manh Manh cũng đang đứng bên cạnh.
Chuyện Đường Phong phục dụng Linh Lung Biến Cương Đan, hắn chưa từng nói với ai, bởi vì nguy hiểm quá lớn, sợ mọi người lo lắng. Nhưng hắn mấy ngày liên tiếp không hiện thân, ngay cả Linh Khiếp Nhan cũng không thấy, hơn nữa hắn tìm Lâm Nhược Diên chuẩn bị một gian tĩnh thất cho hắn, người có chút đầu óc, sẽ đoán được Đường Phong đang muốn làm gì.
Nếu không phải hắn đang làm một chuyện khiến mọi người lo lắng, tại sao hắn không thông báo cho mọi người một tiếng chứ?
Vốn Bạch Tiểu Lại mang theo Phi Tiểu Nhã cùng Mạc Lưu Tô đến tìm Linh Khiếp Nhan hỏi thăm, trong số tam nữ, chỉ có Mạc Lưu Tô là nhận thức Linh Khiếp Nhan, mà Bạch Tiểu Lại cùng Phi Tiểu Nhã chỉ mới nhận thức nàng khi về Thiên Tú lần này.
Đối với xuất thân và lai lịch của tiểu cô nương này, Lại tỷ và cung chủ đại nhân đã cẩn thận hỏi thăm qua, nhưng không ai ngoại lệ, không thể tìm ra đáp án về thân thế của nàng.
Linh Khiếp Nhan giống như ma, thoắt ẩn thoắt hiện, thần bí khó lường.
Nhưng có thể xác định một chuyện, nàng không có ác ý với Đường Phong, trái lại, tam nữ chắc chắn về nàng một điểm, nàng rất tốt với Đường Phong.
Bởi vì tiểu nha đầu này quá nhỏ, cho nên không làm cung chủ đại nhân ghen tuông, cho nên không xem nàng là đối thủ.
Thời điểm bọn người Lại tỷ đến hỏi thăm, Linh Khiếp Nhan không dám nói thật, chỉ ăn nói hàm hồ cho qua chuyện, cung chủ đại nhân tức giận muốn lao vào tĩnh thất.
Đường Phong chính là trời của nàng, nàng sẽ chịu bỏ mặc không hỏi tới sao? Hai ba câu không rõ liền nổi giận, nàng vốn cho rằng Linh Khiếp Nhan là tiểu nha đầu bình thường, nhưng khi giao thủ hai ba chiêu, cung chủ đại nhân hoảng sợ khi phát hiện thực lực của tiểu nha đầu, thực lực của tiểu nha đầu cao hơn nàng rất nhiều, cung chủ đại nhân không kiếm được chút chỗ tốt nào từ trên tay nàng, thiếu chút còn bị té nhào.
Đối với phát hiện này Lại tỷ cũng khiếp sợ, nàng không ngờ một tiểu nha đầu nhỏ bé, lại có thực lực quá mức cường đại như vậy.
Nhưng mặc kệ nàng là người thế nào, Lại tỷ vẫn ôn nhu tâm tình cùng tiểu nha đầu một phen, cuối cùng từ trong miệng của Linh Khiếp Nhan biết được chân tướng sự việc.
Linh Khiếp Nhan cũng mềm lòng, dù sao Đường Phong là người trọng yếu hơn cả tính mạng của các nàng, các nàng có quyền lợi được biết về tình cảnh của Đường Phong.
Sau khi tam nữ biết rõ, những người khác cũng biết rõ, cho nên tất cả mọi người giờ này đều xuất hiện ở đây. Dù bọn họ biết rõ hiện tại không thể nào trợ giúp được gì cho Đường Phong.
Nhưng bọn họ lại hy vọng biết được an nguy của Đường Phong trước tiên.
- Tiểu Lại tỷ tỷ.
Sau đêm hôm đó cung chủ đại nhân bị Lại tỷ giáo huấn một phen, cho nên không còn tranh giành với nàng, xưng hô cũng đổi từ xú nữ tử biến thành Tiểu Lại tỷ tỷ.
- Tại sao phu quân vẫn chưa ra?
Tuy Phi Tiểu Nhã biết rõ hỏi cũng như không, nhưng vẫn nhịn không được hỏi thăm, trong tiềm thức của nàng, thời điểm không có Đường Phong bên cạnh, nàng sẽ xem Bạch Tiểu Lại là trụ cột.
Bạch Tiểu Lại cố nặn ra vẻ tươi cười, an ủi:
- Sắp rồi, đừng lo lắng, A Phong sẽ tốt mà.
Mạc Lưu Tô đứng bên cạnh, nhắm hai mắt, chắp tay trước ngực, bở môi không ngừng nhúc nhích, tuy không có âm thanh nào phát ra, nhưng từ hình dáng khẩu âm của miệng vẫn đoán được nàng muốn nói gì.
Nàng không ngừng lẩm bẩm:
- Chỉ mong sư đệ bình an vô sự, nếu sư đệ vô sự, Lưu Tô nguyện giảm thọ ba mươi năm!
Trong đám người ở đây, Lâm Nhược Diên gấp đến độ sắp khóc, ngay cả người không đứng đắn nhất là Tiếu thúc, lúc này vẻ mặt cũng đầy nghiêm túc đứng ở đây, không nhúc nhích, khẩn trương nhìn vào động tĩnh trong tĩnh thất.
Tiểu Manh Manh còn nhỏ tuổi, không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng bị không khí này ảnh hưởng, không dám mở miệng nói câu nào, ngay cả tiếng hít thở cũng nặng nề.
Mặt trời lên cao, đột nhiên đại môn tĩnh thất bị mở ra.
Tinh thần mọi người chấn động, đưa mắt nhìn vào trong, chỉ thấy trong tĩnh thất đi ra một thân ảnh, không phải Đường Phong thì là ai?
Đường Phong ngây ngốc trong tĩnh thất bảy ngày, thời điểm mới đi ra bị ánh mặt trời làm chói mắt, không khỏi đưa tay lên che mắt, chưa đi được hai bước, một làn gió thơm đã nhào tới trước mặt, có một thân thể ôn nhu mềm mại đang ôm mình, Phi Tiểu Nhã khóc sướt mướt nói:
- Phu quân giờ này mới đi ra, làm ta hồi hộp muốn chết!
Cung chủ đại nhân vui đến phát khóc, khóc như lê hoa đái vũ, Lâm Nhược Diên vốn định tiến lên hai bước, nhưng nhìn thấy tình huống này, vội vàng dừng bước lại, vỗ vỗ ngực nói:
- Đi ra là tốt rồi! Đi ra là tốt rồi!
Cho tới lúc này, trong lòng nàng như vừa bỏ xuống được một tảng đá nặng.
- Có chuyện gì? Có gì sao?
Đường Phong híp mắt, vỗ vỗ vai Phi Tiểu Nhã.
- Lại bị Lại tỷ giáo huấn sao?
Phi Tiểu Nhã bị trêu chọc nhịn không được cười xòa một tiếng, nhưng nước mắt lại chảy xuống nhiều hơn, đôi tay trắng nõn vẫn ôm lấy Đường Phong, nói:
- Người ta không làm sai chuyện gì, Tiểu Lại tỷ tỷ làm sao mà giáo huấn người ta được chứ.
Ngẩng đầu nhìn lên, Đường Phong phát hiện quan hệ giữa mọi người đã thân mật hơn, lại nhìn qua Linh Khiếp Nhan, biết chắc là nàng đã để lộ tin tức, nhưng trong lòng vẫn cảm động một hồi.
- A Phong, nếu lần sau lại có chuyện như vậy thì không được giấu diếm nữa.
Tuy Lại tỷ không có biểu lộ trực tiếp như Phi Tiểu Nhã, nhưng thời điểm nói ra lời này thần sắc vẫn có chút u oán, bởi vì lần này Đường Phong không nói không rằng liền bỏ đi, đến cả nàng cũng không được biết.
- Tiểu đệ sẽ ghi nhớ trong lòng.
Đường Phong gật gật đầu, đưa mắt nhìn sang Mạc Lưu Tô, Mạc Lưu Tô cúi đầu đỏ mặt nói khẽ:
- Sư đệ...
Từ khi hai người có quan hệ phu thê thực sự, sư tỷ đã không thể mở miệng ra gọi hắn là thiếu gia, mà đã đổi lại thành sư đệ, nàng không to gan như Phi Tiểu Nhã vậy, trực tiếp gọi phu quân luôn miệng.
Ngay cả lúc ngượng ngùng mà sư tỷ cũng khả ái như vậy, trong lòng Đường Phong rất yêu thương.
Tiếu thúc cùng Đoạn thúc cười lên ha hả vì Đường Phong đã bình yên vô sự, bọn họ cũng nhẹ nhõm không ít, đang chuẩn bị cùng chào hỏi hắn, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Đường Phong, Tiếu thúc cùng Đoạn thúc biến sắc, lui về phía sau vài bước.
Tiếu thúc kinh hãi nói:
- Phong thiếu, mắt của ngươi...
Nghe được những lời này của Thang Phi Tiếu, tất cả mọi người đều nhìn vào mắt Đường Phong, vừa rồi hắn luôn híp mắt, tuy chúng nữ đều cảm thấy mắt hắn kỳ lạ, nhưng cũng không nhìn ra cái gì, nhưng hiện tại nhìn sang, thấy đôi mắt của hắn quỷ dị vô cùng, một mắt như u lam, làm lòng người khiếp sợ, chỉ nhìn thấy mà sống lưng đã phát lạnh, thân thể lạnh buốt, một con mắt khắc như liệt diễm, nóng bỏng cực kỳ.
Vô Thường Vô Thường - Mạc Mặc Vô Thường