Never get tired of doing little things for others. Sometimes those little things occupy the biggest part of their hearts.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Thanh Thảo
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 33
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 392 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:07:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1: Gtnv
TNV:
- Nguyễn Hà Vân Nhi_nó
Tuổi: 17
Cung: Song Tử
Gia thế: Con gái cưng của tập đoàn rất lớn, em của Thiên Minh
IQ: 300/300
Tính cách: trẻ con, hay khóc. Hài hước, vui vẻ và cái miệng không ngừng nói.
Ngoại hình: cao 1m65, làn da trắng hồng không tì vết, gương mặt quá ư là hoàn hảo.
-Trần Huỳnh Khánh Bảo_hắn
Tuổi: 17
Cung: Thiên Yết
Gia thế: Con trai của tập đoàn rất lớn
IQ: 300/300
Tính cách: Ít nói, lạnh lùng.
Ngoại hình: cao 1m9. Làn da hơi trắng nhưng thua nó. Gương mặt hoàn hảo đến từng mi li mét. Có chiếc răng khểnh trắng tinh. Nụ cười chết người nhưng ít khi cười.
-Hà Ngọc Mai_cô
Tuổi: 17
Cung: Nhân Mã
Gia thế: Con gái tập đoàn tương đối lớn
IQ: 295/300
Tính cách: Thùy mị, nết na.
Ngoại hình: cao 1m78. Ngoại hình rất nóng bỏng. Gương mặt xinh đẹp nhưng thua nó.
-Hạ Dương Chi_nhỏ
Tuổi:17
Cung: Sư Tử
Gia Thế: COn gái tập đoàn lớn
IQ: 295/300
Tính cách: Rất dữ dằn, chuyên bắt nạt cậu
Ngoại hình: cao 1m75. Xinh đẹp vẫn thua nó, ngang tầm với cô.
-Nguyễn Hà Thiên Minh_anh
Tuổi: 17
Cung: Bảo Bình
Gia thế: COn trai của một tập đoàn lớn, anh trai của nó
IQ: 295/300
Tính cách: Vui vẻ, hòa đồng đặc biệt rất thương em gái mình.
Ngoại hình: cao 1m9. Đẹp trai thua hắn nhưng ngang tầm với cậu.
-Lâm Minh Khánh_cậu
Tuổi: 17
Cung: Bạch Dương
Gia thế: COn trai của một tập đoàn lớn
IQ: 295/300
Tính cách: Vui vẻ, hòa đồng
Ngoại hình: cao 1m9. GƯơng mặt hoàn hảo. Thua hắn nhưng bằng anh.
Vào truyện nào........................
Tại một căn nhà...à nhầm.....Tại một căn biệt thự rất rộng lớn. Bên ngoài khoác một màu trắng tinh, trang nhã và sang trọng. Bên trong căn biệt thự rất lộng lẫy, nội thất được trang trí kiểu Pháp. Căn biệt thự này nằm ở Luân Đôn.
Giờ này đã về chiều, mọi vật rất yên tĩnh thế mà trong căn biệt thự đó đang bị tra tấn lỗ tai bởi tiếng khóc của nó.
-Thôi mà con gái, nín đi nào!_mẹ nó cưng chiều nó
-Không....con muốn về Việt Nam, con muốn về Việt Nam_nó hét lên, khóc nức nở
-Mình à! Hay mình cho nó về đi_mẹ nó quay qua ba nó
Người đang ông đang ngồi trên ghế sofa, cầm tờ báo với vẻ mặt nghiêm nghị.
-Không! Nguy hiểm lắm!_ba nó nói mắt vẫn không rời tờ báo
-Con 17 tuổi rồi mà ba_nó nói
-Ta không có sợ con gặp nguy hiểm mà sợ những người gặp con sẽ nguy hiểm_ba nó điềm đạm nói
-Con hứa sẽ không quậy mà! Hu..Hu
-Hầy!! Thôi được rồi, ba cho về đấy
-Con cám ơn ba
-Nhưng không được phá anh con và con rể của ta
-Dạ
Sáng hôm sau. Tại sân bay của Việt Nam. Một cô gái mặc đồng phục trường Royal đang kéo vali đi. Trên mặt là cặp kính to đùng. Phải, chính là nó. Nó háo hức quá nên cho đặt vé bay buổi tối đế sáng mai gặp ông anh nó ở trường Royal, nơi mà Minh-Anh nó đang học. Nó có nghe ba mẹ nó nói với hôn ước với ai đó nên tới 18 tuổi mới gặp mặt. Ai ngờ nó muốn về sớm, thôi thì cho gặp mặt luôn.
Ba mẹ nó dặn lúc tới trường phải kêu anh cho thấy mặt người nó đính hôn. Nó cũng không thích vụ này nhưng hôn ước đã sắp đặt. Ở ngôi trường đó không chỉ có anh nó, chồng nó mà có cả hai nhỏ bạn thân của nó nữa.
Một phần náo nức vì gặp lại anh và bạn thân, một phần nữa là gặp người chồng tương lai của mình sẽ ra sao nên đã thay sẵn bộ đồng phục của trường.
Nó bước xuống từ chiếc taxi, kể bên là cái vali to đùng. Giờ này trường gần vô học, nó bước vô vẫn không tháo cặp kính ra ung dung bước vào trường. Cùng lúc đó ba chiếc xe độ cũng vào trường.
-Tam hoàng tử vô rồi kìa_Hs nữ 1
-Đâu đâu?_hs nữ 2
-Kìa_hs nữ 3
Nó thấy anh nó lập tức nhào tới ôm chầm lấy anh, anh cũng rất sốc vì con nhỏ nào dám cả gan ôm anh trừ cô?
-Ai vậy?_anh hỏi
-Hừ!! Cả đứa em gái này mà cũng không nhận ra_nó tháo mặt kính ra
-Nhi! Em về rồi à
-Vâng
-Đi nào
Anh nắm tay nó bước đi, kêu người đem vali nó về tủ học sinh của anh.
Vợ, Sao Em Quậy Quá Vậy? Vợ, Sao Em Quậy Quá Vậy? - Thanh Thảo