Nhiều sự thất bại trên đời là do người ta không nhận ra người ta đang ở gần thành công đến mức nào khi họ từ bỏ.

Thomas Edison

 
 
 
 
 
Tác giả: Đoan Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 679
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1851 / 31
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 453: Lam Diễm Quỷ Dị
hương Giáo lao tới tấn công, mà hỏa long cũng đồng thời ập tới, Mộng Ly đã hoàn toàn bị rơi vào hoàn cảnh xấu, căn bản không thể phân thân đối phó với đầu hỏa long kia.
Ầm...
Cuối cùng, tại lúc hỏa long đột phá phòng hộ của Mộng Ly tiếp xúc với cơ thể, hỏa long liền bạo tạc nổ tung, Mộng Ly bị đánh văng ra xa, nặng nề va đập vào vách núi, vách núi ầm ầm sụp đổ.
Mộng Ly cố gắng điều hòa khí huyết nghịch lưu bốc lên trong cơ thể, cùng với cỗ ý cảnh thiên hỏa và hỏa long một lần nữa ập tới, không thể làm gì khác hơn, miễn cưỡng lau vết máu khóe miệng, nhanh chóng ngưng tụ ý cảnh lực lượng thiên long cửu biến chống lại.
Thế nhưng ngưng kết ý cảnh lực lượng thiên long cửu biến, với thực lực của nàng hiện tại hiển nhiên không thể hoàn thành trong thời gian ngắn, mà khi hỏa long ẩn chứa ý cảnh thiên hỏa một lần nữa ập tới, tuy rằng hỏa long phân thân của Thương Giáo cũng không phải muốn lấy tính mệnh của nàng, thế nhưng hỏa long xoay tròn công kích, khiến cho nàng giống như bị hãm long lao ngục xích hỏa.
- Tiểu thư, không nên tiếp tục chống lại vô ích, tiểu thư không phải đối thủ của thuộc hạ, hãy theo thuộc hạ đi thôi, thuộc hạ nhất định sẽ thương tiếc tiểu thư!
Thương Giáo dùng hỏa long phân thân ngăn chặn đòng chống lại của Mộng Ly, nhìn vóc người căng tròn no đủ có lực mê hoặc cực lớn, hiện tại đã phát tiết chút cảnh xuân ra ngoài, còn có dung nhan tuyệt sắc kia, cỗ ý niệm dâm dục không khỏi bốc lên trong đầu Thương Giáo, cũng đã sắp không thể khắc chế được.
Lúc này, bản tôn của hắn rốt cuộc thoát ly khỏi huyễn ảnh hỏa long, giống như sắc lang tham lam nhìn con mồi, đánh về phía Mộng Ly.
- Cẩu tặc, ngươi dám!
Mộng Ly thấy Thương Giáo dám sinh ra ý niệm dâm dục với nàng trong đầu, đồng thời nỗ lực thành hành động, lúc này nàng đã có chút hoảng loạn, liều mạng giãy thoát khỏi áp chế của đầu hỏa long kia.
Bất quá ngay lúc Thương Giáo cho rằng thực hiện được, muốn xông tới thực hiện một số hành động đối với Mộng Ly, lúc này đột nhiên một cỗ lực lượng băng hàn tới cực điểm giống như nước thủy triều mạnh mẽ ập tới bản tôn hắn.
Thương Giáo chịu ảnh hưởng của cỗ ý chí băng hàn kia, nhất thời tỉnh táo tinh thần, xoay mặt vừa nhìn, chỉ thấy một nữ tử có dung mạo giống Mộng Ly như đúc lúc này dùng tốc độ thiểm điện chớp mắt trợ giúp tấn công, mà cỗ lực lượng khôn hàn theo đến kia, Thương Giáo muốn phòng bị đã có chút chậm trễ, chỉ có thể ngưng hóa thành một đạo hỏa long, vội vã chóng đối với cỗ lực lượng khôn hàn cường đại kia.
Ầm...
Băng và hỏa va chạm, có thể nói trời rung đất chuyển, trong tiếng bạo tạc vang vọng kịch liệt, Thương Giáo đã phải chịu thiệt thòi lớn, thân thể bị cỗ lực lượng khôn hàn trùng kích, bạo thối mấy trượng, nặng nề va vào vách đá đằng sau, oanh kích núi đá thành bột phấn.
- Muội muội ngốc, muội chạy tới làm gì, ta đã nhắc nhở muội rồi, thế nào lại không chịu nghe lời, muội không nên tới a!
Mộng Ly thấy Tầm Nguyệt đã tới, có chút hối hận hét lớn.
- Biết rõ tỷ tỷ gặp nạn, muội há có thể bỏ mặc!
Vẻ mặt Tầm Nguyệt bình tĩnh, lúc này cấp tốc phiêu phù, trong lúc nói chuyện đã ngưng kết một chường, mạnh mẽ đánh ra, chỉ thấy một long đầu màu bạc mang theo khí thế rít gào đánh thẳng về phía hỏa long đang rằng buộc áp chế Mộng Ly.
Ầm...
Lại một tiếng nổ, hỏa long bị đánh tan thành vô số hỏa hoa, nhưng lại cấp tốc ngưng tụ lại, bất quá Mộng Ly thừa cơ hội này, rốt cuộc đã thoát khỏi áp chế rằng buộc của đầu hỏa long.
- Nghĩ không ra nhị tiểu thư cũng chạy đến, hắc hắc, vừa lúc, thuộc hạ ngay cả nhị tiểu thư cũng có thể đồng thời hưởng dụng rồi, sau đó lấy lại cửu thải vân long châu trở về!
Thương Giáo chỉ bị chút vết thương nhẹ, định thần lại thấy người đến là Tầm Nguyệt, lúc này nhãn thần sáng lên, cười dâm đang, một lần nữa ngưng tụ thành hỏa long, lần thứ hai mang theo thế rít gào cường đại ập tới.
- Muội đã tới rồi, bọn họ làm sao bây giờ?
Mộng Ly kêu to, nhưng cánh tay không nhàn rỗi, tiếp tục ngưng tụ ý cảnh lực lượng Thiên Long Cửu Biến.
- Bọn họ biết cách bảo vệ chính mình!
Tầm Nguyệt cũng cấp tốc ngưng tụ ý cảnh lực lượng tương đồng với Mộng Ly, rất nhanh dung hợp một chỗ.
Lúc lực lượng của hai tỷ muội xác nhập lại, trong nháy mắt thực lực bạo tăng!
Khi hỏa long phân thân ập tới, Tầm Nguyệt và Mộng Ly kết hợp lại, một cỗ lực lượng thiên địa vô hình mạnh mẽ lan tràn, hỏa diễm trên người hỏa long nhất thời ảm đạm hơn vài phần.
Nhị nữ thấy thế, cấp tốc đánh ra hai chưởng, mang theo long lảnh ngưng hóa rít gào mạnh mẽ, tập kích vào thân thể hỏa long, đẩy bật ngược lại.
Thương Giáo thấy hỏa long phân thân bị đẩy lùi, thân thể nhất thời chấn động, một tia máu tươi nghịch lưu trong cơ thể phun ra ngoài, hắn biết khi đôi tỷ muội này xác nhập lực lượng có thể chống lại hắn, liền thu lại tâm tư dâm dục, cấp tốc thu hồi hỏa long trở về kết hợp với thân thể bản tôn.
Sau khi hỏa long phân thân dung hợp thành một thể với bản tôn, trong nháy mắt tỏa ra một cỗ lực lượng chí cường, bắt đầu lan tràn khắp thiên địa, xung quanh thân thể Thương Giáo bị một cỗ hỏa diễm cường liệt bao phủ.
Giờ khắc này, Thương Giáo đã hoàn toàn có lực lượng cường đại Võ Tôn Thiên Cảnh, bị hắn tỏa ra ngoài.
Hai tỷ muội thấy thế, liếc mắt nhìn nhau, từ trong ánh mắt thấy được sự kiên quyết, Mộng Ly rốt cuộc tế ra cửu thải vân long châu.
Thành Ngân Thản, trong khách sạn.
Sắc trời có chút ảm đạm, Vân Thiên Hà và Đường Linh Toa ngồi trong phòng núi chuyện, thủy chung không thấy Tầm Nguyệt và Mộng Ly trở về.
Trong lòng Vân Thiên Hà chung quy nghĩ không ổn, tựa hồ có chuyện gì không tốt muốn phát sinh, loại trực giác này khiến cho hắn ngồi trong phòng có vẻ rất khó chịu.
Đường Linh Toa nhìn ra thần tình của Vân Thiên Hà, trong lòng cũng có chút lo lắng về Tầm Nguyệt và Mộng Ly, thuận miệng nói:
- Thiên Hà, hay là huynh ra ngoài tìm hai tỷ tỷ xem sao!
Thực lực của Tầm Nguyệt và Mộng Ly, trừ phi gặp phải cao thủ Thiên cảnh, Vân Thiên Hà ngược lại không phải đặc biệt lo lắng.
Nhưng loại trực giác không tốt lắm này để hắn nghĩ nên đi ra ngoài thăm dò một phen, thế nhưng trong lòng càng lo lắng sau khi chính mình rời khỏi, Đường Linh Toa có thể xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, vì vậy rất khó xử.
Suy nghĩ một hồi, cuối cùng nói:
- Linh Toa, chúng ta không cần nghỉ ngơi nữa, nàng cùng với ta ra ngoài, để nàng lại một mình ta càng thêm lo lắng, ta chung quy nghĩ bầu không khí hôm nay không quá thích hợp!
Trong khách sạn, một mảnh im lặng.
Thời điểm Vân Thiên Hà và Đường Linh Toa đi xuống lầu, cũng gặp được tiểu nhị khách sạn đang ngủ gật, bọn họ bước đi rất nhẹ nhàng, khi đi tới đại sảnh, tiểu nhị nhất thời tỉnh táo lại, hỏi:
- Quý khách, đã trễ thế này các ngươi muốn ra...
Tiểu nhị còn chưa nói xong, lúc này đột nhiên có một mũi tên sắc nhọn từ bên ngoài cửa bắn vào, hướng thẳng về phía Vân Thiên Hà, Vân Thiên Hà kéo theo Đường Linh Toa hơi nghiêng cười, mũi tên kia không trúng mục tiêu, bắn thăng vào yết hầu tiểu nhị khách sạn.
Vèo vèo vèo...
Đúng lúc này, bên ngoài liên tục truyền tới tiếng xé gió, càng nhiều mũi tên giống như châu chấu phô thiên cái đại ập thẳng vào trong đại sảnh khách sạn.
Vân Thiên Hà vẫn như cũ đứng trong phòng khách, tùy ý để những mũi tên này bắn vào, hắn cũng không né tránh, sau khi thánh thể thành công, những mũi tên bình thường này căn bản không thể tạo thành thương tổn đối với hắn, thậm chí ngay cả tầng khôn tức phòng ngự bên ngoài cơ thể cũng không thể phá được, dễ dàng chấn gãy những mũi tên thành hai đoạn, thế nhưng cũng đã khơi dậy sát ý trong lòng Vân Thiên Hà.
- Linh Toa, bên ngoài có người dùng cung đối phó chúng ta, những người này muốn đưa chúng ta vào chỗ chết, không được nương tay, toàn bộ giết chết là được, ta tới đối phó lão đầu kia!
Dứt lời, Vân Thiên Hà dạm nhẹ chân, mang theo khí thế giống như sóng biển ngập trời, thời điểm ra khỏi cửa, cánh cửa không thể chống đỡ được khí thế này, oanh một tiếng mạnh mẽ văng ra bên ngoài, theo đó là đợt sóng tên mới.
Có khối ván cửa chống đỡ một phần, sau khi mưa tên bắn vào ván cửa, thân thể Vân Thiên Hà giống như quỷ mị từ trong khách sạn phiêu nhiên bay ra ngoài, chỉ thấy có hai gã hắc y nhân đi đầu vọt tới.
Nhãn thần Vân Thiên Hà lạnh lùng, tốc độ của hắn không hề dừng lại, hắn tập trung vào lão đầu có khí tức cường đại nhất xa xa, phương hướng cũng không biến đổi, tại lúc hai người còn chưa tiếp cận hắn, Vân Tru đã ra khỏi vỏ.
Xoẹt!
Một đạo ngân mang, mang theo tàn ảnh màu lam quỷ dị, chỉ trong sát na giống như tia thiểm điện hình thành trong hư không, vẻn vẹn chợt lóe lên như vậy, hai cái đầu giống như quả bóng, rời khỏi thân thể rơi xuống đất.
Chỉ còn lại hai thân thể không đầu cứng ngắn đứng tại chỗ, tại lúc thân ảnh Vân Thiên Hà xẹt qua, lúc này mới nặng nề đổ ụp xuống, giống như hai khối băng.
Đây chỉ trong thời gian chớp mắt, hai gã hắc y nhân gã xuống, tại lúc những người còn lại còn chưa phản ứng kịp, thân ảnh Vân Thiên Hà giống như hư huyễn.
Tại lúc tiếp cận đám hắc y nhân còn chưa tiếp tục lắp đợt tên thứ hai không tới hai mươi bước, nắm chuôi kiếm Vân Tru, Vân Tru phát ra một tiếng chấn động, hay sau đó thân kiếm tỏa ra một đạo khôn lam chi diễm.
Xoẹt!
Chỉ trong thời gian một lần hô hấp, động tác của Vân Thiên Hà vẫn như cũ, không hề dừng lại, đáp hắc y nhân trong lúc hoảng loạn bắn ra một đợi mưa tên mới, Vân Thiên Hà cầm Vân Tru đảo qua, mang theo cỗ ba động khí thế lan tràn, mà cỗ ba động khí thế mang theo đuôi hỏa diễm màu lam, giống như bán nguyệt trảm, mưa tên vừa mới tiếp cận, liền cấp tốc hóa thành từng đoàn phấn mạt.
Mà kiếm ảnh ba động giống như bán nguyệt vẫn như cũ tiếp tục tiến lên, mang theo khí thế bẻ gãy nghiền nát tất cả mọi thứ cản đường, sau khi ập vào đoàn người phía sau, giống như cắt qua đậu hũ, cắt đám người này thành hai nửa, nửa người trên của bọn họ giống như tảng đá cứng ngắc, ầm ầm đổ xuống.
Mà trong phương viên chừng năm mươi bước, ngoại trừ một đạo kiếm ảnh kéo lê tạo thành vết chém thật sâu, cùng với hỏa diễm băng lam, rất nhanh bắt đầu nứt nẻ, sau đó toàn bộ phòng ốc đều bị đổ sập, hỏa thành mảnh vụn đầy mặt đất.
Thân Tuần từ một nơi bí mật gần đó nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng hắn bùng phát sợ hãi kinh hoàng, loại lực phá hoại khủng khiếp này, khiến cho linh hồn hắn cũng phải run rẩy.
Nếu như cỗ hỏa diễm băng lam kia đốt trên người chính mình, như vậy sẽ thành tình cảnh như thế nào, vừa nghĩ tới đây, cỗ ý niệm báo thù dần dần bị sự sợ hãi chiếm đóng, một cỗ lạnh lẽo thấu tận xương tủy dần dần lan tràn, hắn chỉ là một vị Tông Sư, trước mặt một tồn tại càng mạnh mẽ, hắn chỉ giống như một con kiến hôi vô cùng nhỏ bé.
- Để những người này chạy trốn đi, bọn họ đối mặt với Võ Thánh, chỉ bó tay chịu chết mà thôi, cung tên có mạnh mẽ hơn nữa cũng không tạo nên bất cứ tác dụng gì!
Thiết lão thở dài, nói xong một câu, thân thể bật lên, liền từ nóc nhà rất nhanh hạ xuống.
Thế nhưng vừa mới hạ xuống, liền cảm thụ được một đạo kiếm ảnh cực mạnh ập về phía hắn, Thiết lão cảm thụ thân thể phát lạnh, một cỗ hàn ý thấu tận xương tủy phảng phất như đóng băng hắn tại chỗ, nhất thời trong lòng rùng mình, âm thầm kinh hãi, ý cảnh bao hàm trong kiếm thế này có tính thôn phệ và tính hủy diệt cực mạnh, mà lam diễm quỷ dị kia rốt cuộc là cái gì?
Thiết lão phòng bị cẩn mật, khi tiếp xúc với cỗ lam diễm này, hắn phát hiện lam diễm cư nhiên muốn thôn phệ nội tức của hắn, thậm chí còn mang theo tính kết nối dính liền rất mạnh, trong lòng kinh hãi vạn phần.
Nhưng Thiết lão đã thành tựu thánh thể, tiến vào cảnh giới Võ Thánh đã nhiều năm, kinh nghiệm chiến đấu đối địch cực kỳ phong phú, trong lòng tuy khiếp sợ cỗ khôn lam chi diễm kia, nhưng cũng khôi phục bình tĩnh cực nhanh, phòng bị đúng lúc.
Một đạo kiếm ảnh mang theo tàn ảnh lam diễm, giống như thiểm điện chớp lòe, ầm ầm ập tới!
Võ Động Thiên Hà Võ Động Thiên Hà - Đoan Nguyệt