Trong mỗi khó khăn đều ẩn chứa một cơ hội.

Albert Einstein

 
 
 
 
 
Tác giả: Đoan Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 679
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1851 / 31
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 188: Huyết Tinh Diễn Kỳ
ai bộ địa ngục thức luyện được đưa ra, mấy ngày sau, Vân Thiên Hà chỉ đứng tại bên trong luyện doanh, chỉ dẫn đám thiếu niên cùng nhau tập luyện.
Một bộ là từ kiếp trước hắn đã tự mình trải qua tập luyện, hiện tại chưa thể áp dụng cho những thiếu niên này, bởi họ chỉ vừa mới bắt đầu, cũng không thể ngay lập tức thích ứng.
Bất quá kinh qua nhiều tháng tu luyện, hiện những thiếu niên này đã hoàn toàn có thể thích ứng được luyện thức địa ngục, chủ yếu nhằm vào kỹ xảo sát nhân, thủ pháp giết người, theo dõi cùng phản theo dõi, ngụy trang ẩn nấp và một vài kỹ xảo đặc biệt dùng để rèn luyện.
Muốn huấn luyện những thiếu niên này trở nên thiết huyết vô tình, trở thành những sát thủ chỉ biết chấp hành mệnh lệnh, đầu tiên là phải rèn đúc cho bọn họ một ý chí kiên định, không bị bất luận ngoại cảnh nào mê hoặc.
Thứ hai là phải cho bọ họ kinh lịch qua máu lửa, luyện cho bọn họ có được bản năng cầu sinh trong tuyệt cảnh.
Khi rèn đúc thành công cho bọn họ những tố chất cơ bản đặc biệt của người sát thủ, bước kế tiếp chính là trọng điểm nhằm vào tiến cảnh tu vi võ đạo của bọn họ, kết hợp hoàn mỹ với thiên phú chủng tộc được thức tỉnh rồi tận dụng nó một cách triệt để, hơn nữa muốn rèn đúc tiềm năng võ đạo, cách tốt nhất chính là thông qua thực chiến.
Diễn luyện theo kiểu thực chiến là phương pháp thực tế nhất, nguy hiểm nhất, tùy thời có thể dẫn đến khả năng mất đi tính mệnh.
Vân Thiên Hà từ lão thợ săn tại Long Sơn Quận biết được khu vực phân bố các chủng loại mãnh thú có trong Thanh Long Sơn, hắn muốn thông qua những mãnh thú hung tàn, thậm chí là cả tinh thú để đề cao sức chiến đấu cho đám thiếu niên.
Chỉ có kinh lịch qua khảo nghiệm sinh tử mới có thể chân chính trở thành một thiết huyết chiến sĩ.
Mà trước đó khi Lục Vô Yên tới các dị tộc tuyển chọn những thiếu niên này cũng đã nói rõ cho các vị trưởng lão trong tộc được biết, một khi tiến nhập bên trong sát thủ doanh sẽ phải trải qua hình thức tu luyện tàn khốc, tùy thời đều phải đối mặt với tử vong.
Chỉ có trong hoàn cảnh đối mặt với tử vong mới có thể sản sinh ra những nhân tài, đó mới là những người mà Viêm Hoàng sát thủ doanh cần đến. Muốn giải cứu lượng lớn dị tộc tội nô bên trong Quỷ Hạp, không có thực lực cường đại thì không thể nào thực hiện được, tộc nhân của bọn họ cũng chỉ có thể tiếp tục chịu cực khổ cùng dằn vặt mà thôi, đám người trưởng lão các tộc đại thể đều đã kinh qua cuộc đời tội nô, bọn họ so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng nhất, muốn giải cứu những tộc nhân này cần phải lỗ lực đại giới mới mong hoàn thành.
Nhưng bọn họ lại càng rõ ràng hơn muốn nỗ lực đại giới mong đổi lại cuộc sống an bình sau này, cho dù những thiếu niên kia có phải chết tại trong sát thủ doanh, bọn họ cũng không oán không hận.
Tuy rằng chết đi sẽ làm bọn họ vô cùng đau lòng, thế nhưng đại bộ phận tộc nhân còn bị khổ dịch bên trong Quỷ Hạp, mỗi giờ mỗi khắc đều phải đối mặt với tử vong, so sánh với họ, điểm này khó khăn vẫn có thể chịu đựng được.
Những thiếu niên này được Vân Thiên Hà dẫn đạo một phen, bọn họ đã nhận được ra đâu là mục tiêu của mình, từ đó kiên trì phấn đấu thực hiện mục tiêu đã chọn, tự nhiên sự tích cực trong tu luyện tăng cao chưa từng có.
Trước đây những thiếu niên này vẫn thường có những xung đột và mâu thuẫn nhỏ, nhưng hiện tại đã không còn nữa.
Tất cả đều đoàn kết phấn đấu về một mục tiêu chung.
Những thiếu niên này trước đây đầy một bụng oán khí, có cả bất mãn hoặc là tâm lý phản bội nhưng hiện tại đã không còn, có khi còn đang hi vọng vào một tương lai tươi sáng.
Hơn nữa trong vài ngày Vân Thiên Hà cùng với đám thiếu niên này tu luyện cũng khiến cho họ chân chính nhận thức được con người vị thiếu chủ như thế nào.
Chương trình bọn họ đang thực hành trước đây rất khó hoàn thành, thế nhưng thiếu chủ của bọn họ lại rất dễ dàng thực hiện, hơn nữa mỗi khi bọn họ hoàn thành một nhiệm vụ cơ hồ đều sắp đứng không nổi, thế nhưng vị thiếu chủ này lại nghiễm nhiên có thể đứng nói chuyện vui vẻ với bọn họ.
Mấy ngày tiếp xúc gần gũi khiến cho những thiếu niên này đã bị vị thiếu chủ có thực lực cường đại thuyết phục hoàn toàn, tôn kính tự đáy lòng.
Mà sau này khi tổng quản nói cho bọn họ biết, tất cả lịch trình tập luyện hàng ngày có họ đều do một tay vị thiếu chủ này sáng lập, hơn nữa thiếu chủ gây dựng Viêm Hoàng cục cũng không chỉ có riêng sát thủ doanh, mà còn có thêm tình báo doanh cùng một vài tổ chức khác, những thiếu niên này không khỏi kinh ngạc trước tài trí vô song của vị thiếu chủ, cùng với đó sự kính nể trong lòng lại càng sâu đậm hơn.
Trong suy nghĩ của bọn họ, thiếu chủ đã không còn giống với những người bình thường nữa, mà là thần linh, tựa như Đồ Đằng có vị trí cao nhất trong tín ngưỡng của họ.
Vân Thiên Hà tại mấy ngày tu luyện cùng với đám thiếu niên, chuyên môn nhằm vào những chỗ đặc biệt của họ rồi định ra một phương án tu luyện riêng biệt, từ đó có thể phát huy một cách tốt nhất tiềm năng đồng thời bù đắp những chỗ còn thiếu xót ở từng người.
Thẳng đến khi tiến trình tu luyện của những thiếu niên này thuần thục đi vào quỹ đạo cũng đã qua gần một tháng thời gian.
Tại trời đông giá rét, những loài động vật không ưa lạnh trong núi đều co đầu rụt cổ, mà những loài mãnh thú có khả năng chịu lạnh chạy ra ngoài tìm thức ăn cũng ngày một tăng.
Bởi vì đại đa số động vật không thích ứng được thời tiết nên nguồn cung cấp thức ăn cho hung cầm mãnh thú tự nhiên hao hụt một lượng lớn, đói bụng bọn chúng chỉ có thể chịu khó ra ngoài tìm kiếm mà thôi.
Rừng rậm nơi chân núi Thanh Long Sơn, bởi vì trời đột nhiên hửng nắng sau mấy ngày dài tuyết rơi, một phần tuyết trên cây bị hòa tan thành những bọt nước rơi xuống biến mặt đất thành một tầng băng mỏng.
Rừng rậm phương bắc, cứ mỗi độ đông về lá cây thường rơi đầy mặt đất, tiếp đến lại bị băng tuyết phủ kín, bước lên trên liền cảm giác có phần mềm nhũn, cũng có khối băng khi bị dẵm lên phát ra những tiếng âm hưởng như rạn nứt.
Nhưng trên thực tế lớp đất mềm bị băng tuyết đóng băng này dù có hết sức dẫm mạnh cũng không bao giờ sụp đổ.
Hiện tại, sâu bên trong rừng cây, Vân Thiên Hà dẫn theo một đoàn thiếu niên, thân ảnh di chuyển như quỷ mị, không hề phát sinh dù chỉ một chút tiếng động nào, trong chớp mắt công phu đã thấy đi một đoạn rất xa.
Đi tới khu vực Hồ Hùng thường xuyên xuất hiện, Vân Thiên Hà nói với đám thiếu niên phía sau:
- Đây là lần cuối cùng ta hướng dẫn các ngươi, bởi vậy các ngươi cần phải nhìn cho thật kỹ, giết chết Hồ Hùng có rất nhiều phương pháp, các ngươi căn cứ theo đặc điểm thiên phú áp dụng vào trong thực tiễn qua một hồi các ngươi sẽ được phát đầy đủ khí cụ, như chủy thủ, cung tiễn. Tuy rằng có thể dùng những thủ đoạn phụ trợ, đối phó với những hung cầm mãnh thú xác thực rất thuận lợi, thế nhưng có đôi khi trong một số trường hợp đặc biệt không thể thiếu được những khí cụ này, ví như khi đối phó với một võ sư cao thủ chúng ta không thể không cần tới vũ khí, những loại khí cụ này phải dựa vào lúc bình thường luyện tập tích lũy kinh nghiệm sử dụng mới có thể tùy cơ ứng biến, sử dụng một cách linh hoạt, nhưng các ngươi cần phải nhớ kỹ, tại một số trường hợp thiên phú của các ngươi chính là một loại vũ khí giết người thích hợp nhất.
Đám thiếu niên phía sau đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn lên Vân Thiên Hà, tất cả đồng loạt gật đầu ghi nhớ.
- Chú ý!
Đúng lúc này, Vân Thiên Hà liền cảm ứng được phụ cận có động tĩnh, thấp giọng phân phó một tiếng, đám thiếu niên lập tức ngưng thở ngụy trang, hết sức chăm chú quan sát Vân Thiên Hà sắp sửa sử dụng những kỹ xảo tiêu diệt con mồi, còn cả các phương pháp ứng biến tùy theo hoàn cảnh nhất định.
Vân Thiên Hà lúc này tự thân cũng tiến hành ngụy trang, chỉ thấy phía sau rừng cây có một đầu thú nhảy ra, bộ dáng như một tiểu hồ ly, trên thực tế đây là một đầu Hồ Hùng có thân thể vô cùng cường tráng, vừa rồi nó mới ngửi thấy khi tức của con mồi, bởi vậy mới chạy tới.
Ngay khi Hồ Hùng sắp tiếp cận vị trí của Vân Thiên Hà, chỉ thấy Vân Thiên Hà đột nhiên di chuyển, ngay lúc đầu Hồ Hùng kia nhận thức cảnh giác, thân ảnh Vân Thiên Hà đã như thiểm điện xông tới.
Vũ khí lợi hại nhất của Hồ Hùng chính là đôi móng vuốt vừa cứng rắn lại vừa sắc bén, chỉ khi tới thời điểm giết chết con mồi đã nắm chắc trong tay nó mới sử dụng tới hàm răng nanh sắc bén như một kích trí mạng, sau đó mới thưởng thức con mồi như một món mỹ thực.
Mà giờ khắc này, đầu Hồ Hùng dường như chưa từng được thấy con mồi lại biết giác ngộ chiến đấu, tại lúc nó chuẩn bị đi lên bắt lấy con mồi không thể tưởng được con mồi kia lại nhanh như thiểm điện, thân ảnh cực kỳ quỷ mị đột nhiên né tránh cự trảo với những móng vuốt sắc nhọn của nó.
Vân Thiên Hà cũng không có dùng tới Tinh Linh Khí và Bạo Viêm Kình Khí, cũng không có sử dụng Thương Hồn Chỉ, hắn muốn chính mình làm ví dụ nên trực tiếp sử dụng phương pháp và kỹ xảo của sát thủ, tại lúc Hồ Hùng vồ tới, hắn bèn cấp tốc tập trung tới các bộ vị trên ngón tay Hồ Hùng, trong tay đột nhiên xuất hiện một cây đinh sắt, tại lúc Hồ Hùng xoay người đánh tới liền ngay lập tức nhắm chuẩn bộ vị, mạnh mẽ đâm đinh sắt và đầu khớp xương ngón tay của Hồ Hùng.
Đầu Hồ Hùng sau khi kêu lên một tiếng thảm thiết, hung tính cũng lập tức bị kích phát triệt để, nhất là khi nó đã bị đổ máu cuồng tính lại càng mạnh hơn, hung ác nhắm hướng Vân Thiên Hà đánh tới.
Một kích thứ nhất là muốn làm mẫu cho đám thiếu niên, mà lần này Vân Thiên Hà chuẩn bị sử dụng một loại kỹ xảo nhằm tiêu diệt con mồi. Lúc này hắn trực tiếp vận kình khí, lợi dụng ưu thế linh hoạt, tại lúc Hồ Hùng bộc phát cuồng tính, nhanh như chớp vung quyền đánh ngay chỗ con mồi bị thương, động tác của Hồ Hùng lúc này đã chậm lại, sau lại bị Vân Thiên Hà đánh ngã, tay lập tức rút nhanh chủy thủ ngang hông, hung hăng đâm thẳng xuống yết hầu Hồ Hùng.
Sau khi đâm vào yết hầu con mồi, Vân Thiên Hà lập tức quay lại nhìn đám thiếu niên nói:
- Đây chỉ là một điểm yếu của nó mà thôi.
Nói xong Vân Thiên Hà lại làm động tác, chờ tới khi Hồ Hùng tát tới, hắn lại xuất kích lần thứ hai, hung hăng đâm vào vị trí trái tim Hồ Hùng.
Hồ Hùng bị Vân Thiên Hà ngược đãi, lúc này sinh mệnh lực đang giảm đi nhanh chóng, Vân Thiên Hà tiếp tục hướng dẫn đám thiếu niên trong quá trình sát nhân có thể dùng bất kỳ loại thủ đoạn nào, trong tình huống không có chủy thủ hắn liền tiện tay nhặt một cành cây tương đối nhọn, làm động tác rồi lập tức đâm thẳng chính giữa con mắt Hồ Hùng.
Thẳng tới khi toàn bộ yếu điểm trên người Hồ Hùng đều bị Vân Thiên Hà sử dụng làm mẫu, lúc này băng tuyết khu vực xung quanh toàn bộ bị đánh vỡ, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh.
Vân Thiên Hà cầm cành cây nhọn trong tay, gõ mấy cái lên đầu Hồ Hùng mấy cái, cũng không để ý vết máu trên người, hướng đám thiếu niên nói:
- Ta vừa mới biển diễn qua kỹ xảo cùng thủ pháp, một phần là sử dụng vũ khí còn một phần là trong tình huống không có vũ khí phụ trợ. Trong một vài tình huống các ngươi có thể sử dụng thiên phú bản thân, chớp thời cơ chọn phương pháp nhanh nhất giết chết mục tiêu sau đó rời xa hiện trường là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Nói xong, Vân Thiên Hà chỉ vào đám thiếu niên nói:
- Tựa như các ngươi, có thể dùng phương thức hạ độc, ngưng kết máu, cũng có thể dùng huyễn tức, dùng bụi cây hay là quấy rối tinh thần đối phương, tất cả đều có liên quan tới thiên phú chủng tộc của các ngươi, các ngươi chỉ cần nhớ kỹ một điều, tại lúc chân chính đối diện địch nhân, thường thường là người chết ta sống, nên phải dùng bất cứ thủ đoạn gì, miễn là có thể giết chết được mục tiêu mới thôi, nếu đối phương thực sự vô cùng cường đại, các ngươi cũng phải biết cách làm sao chạy trốn mà không bị đối phương truy tung đến, về phần phương pháp chỉ có một, chính là bất chấp thủ đoạn dù là tồi tệ đến mấy, miễn sao hoàn thành nhiệm vụ.
Sau đó Vân Thiên Hà phát lệnh, toàn bộ thiếu niên lập tức phân tán đội ngũ, tiến hành lần thực chiến đầu tiên kể từ khi bọn họ tham gia luyện ngục thức luyện.
Võ Động Thiên Hà Võ Động Thiên Hà - Đoan Nguyệt