Ta có thể vượt qua những khó khăn có thật, chứ không thể vượt qua những khó khăn tưởng tượng.

Theodore N. Vail

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tạm biệt anh, người làm em đau khổ
nh hãy về bên người đó, về bên người mà anh luôn nghĩ đến ngay cả khi em đang nằm trong vòng tay anh, về bên người mà vì người đó anh sẵn sàng đem tình yêu của em ra để làm thứ lấp đi khoảng trống trong lòng anh. Em không còn đủ sức để giành giật tình yêu, trái tim anh với họ. (Hải)
Từ: Hai Phong
Đã gửi: 02 Tháng Giêng 2012 11:35 CH
Anh!
Không biết liệu đây có phải là bức thư cuối cùng em viết cho anh nữa không vì cũng đã nhiều lần em nói là lần cuối cùng viết cho anh, từ mai sẽ thôi không nghĩ đến anh, không khóc vì anh và không viết cho anh nữa, nhưng chưa lần nào em làm được cả. Lý trí trong em chưa bao giờ thắng nổi tình cảm, vì vậy viết những dòng này em cũng không biết ngày mai em có còn nghĩ về anh nữa không?
Vậy là năm cũ đã trôi qua, một năm với em chẳng có gì được gọi là vui vẻ hạnh phúc cả mà chỉ toàn nỗi buồn và nước mắt. Một năm với em xảy ra biết bao là chuyện, đã có những lúc em tưởng mình không chống đỡ, không vượt qua được để giờ ngồi nghĩ lại em thấy sợ nếu phải sống lại một lần như thế nhưng cũng thấy được mình thật mạnh mẽ.
Thời gian đó cuộc sống của em đang dần dần trở lại bình thường sau sự đổ vỡ trong chuyện tình cảm trước thì lúc đó anh xuất hiện. Rồi em nhận ra rằng mình đã yêu anh, chúng ta đến với nhau như duyên số đã định sẵn vậy.
Rồi em cứ nghĩ rằng có lẽ cuộc hành trình tìm kiếm hạnh phúc của em đã kết thúc, anh sẽ là điểm dừng chân cuối cùng của em. Nhưng rồi được bao lâu hả anh, em còn chưa kịp lên kế hoạch cho chuyện của chúng mình, chưa kịp ngồi nghĩ vẩn vơ mơ mộng về những buổi đi chơi, hẹn hò của chúng ta nữa, thế mà đã vội…
Nước mắt bắt đầu rơi, những buổi một mình em vật vã với nỗi đau bị người em yêu thương ruồng bỏ, những buổi tối không thể ngủ vì mỗi khi nhắm mắt vào hình ảnh anh xuất hiện. Rồi khi đang ngủ lại giật mình tỉnh dậy và lại khóc một mình, những buổi sáng thức dậy nghĩ đến việc không còn có anh bên cạnh nữa là em lại khóc, thời gian đó em sống cùng nước mắt.
Cũng chẳng hiểu vì sao anh lại quay lại với em, lại cho em những hạnh phúc của người như chưa bao giờ biết hạnh phúc là gì, nhưng rồi hạnh phúc đó lại được bao lâu hả anh? Anh đi và kết thúc tất cả để đến tận bây giờ em cũng chẳng thể hiểu nổi lý do là gì nữa. Anh cứ đi, chẳng hề bận tâm đến suy nghĩ cảm nhận của em, cứ làm những gì anh thích. Còn em cứ chờ cứ nhớ anh dù cho anh đã nói cả trăm lần với em rằng hãy quên anh đi, và tìm cho mình một người mới tốt hơn anh, anh sẽ không quay về tìm em nữa.
Anh đã bao giờ sống trong hoàn cảnh giống em chưa, chờ đợi một điều rất mong manh mà có thể sẽ chẳng bao giờ đến với mình.Vậy mà em phải sống trong suốt 3 tháng đó anh có biết không? Nhưng anh lại cảm ơn em trong suốt 3 tháng đó đã nhớ đến anh bằng một món quà mà đến nghĩ thôi em cũng không nghĩ đến.
Sau việc làm đó của anh em nghĩ rằng mình đã đủ nghị lực, đủ lý do để rời xa anh, vậy mà chẳng hiểu vì sao lại không chấm dứt được đến đến giờ chúng ta vẫn vậy. Lúc là người yêu thật hạnh phúc, khi thì là anh em thật thoải mái rồi là những người xa lạ đến lạnh lùng, em chẳng thể hiểu nổi mối quan hệ của chúng ta là gì nữa.
Em cũng chỉ là một cô gái bình thường như bao cô gái khác, em cũng đủ hiểu để biết được ai tốt với em, đủ hiểu để biết mình nên làm gì và nên dừng ở đâu. Trong chuyện tình cảm với anh có lẽ em đã hơi thiên vị thì phải, em nhận biết được mức độ tình cảm anh dành cho em đến đâu.
Em biết mình nên dừng lại ở thời điểm nào là tốt nhất, em cũng biết là mình nhận được gì sau những cố gắng, sau những nỗi đau, những tổn thương mà em đã chấp nhận trong thời gian yêu anh, và hơn cả là em biết được tình yêu em dành cho anh. Đổi lại em nhận được gì, tất cả đều là con số không.
Em biết có thể anh cũng yêu em đấy nhưng có chăng tình yêu đó trong anh không đủ lớn để anh giữ em lại bên mình. Anh vẫn lựa chọn, vẫn bước đi trên con đường mà không bao giờ có em cùng đi trên con đường đó, con đường mà khiến chúng ta mãi mãi chỉ là 2 đường thẳng song song không bao giờ hoà làm một.
Nhưng vì em là vậy, bướng bỉnh và cố chấp nên em cứ tin rằng với tất cả những cố gắng của em và bằng tình cảm chân thành của mình em sẽ làm anh thay đổi, sẽ giữ lại được anh cho riêng mình, nên em lại cứ cho chúng ta thêm cơ hội để rồi thời gian cứ trôi qua vô ích.
“Khi một cánh cửa hạnh phúc đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra. Nhưng thường ta cứ ngắm mãi cánh của đóng lại để rồi không thấy cánh cửa đang mở ra”. Thời gian vừa qua em đã như vậy đó, cứ nhìn mãi vào cánh cửa có anh ở đó mà không biết rằng cái cánh của đó em sẽ không bao giờ có thể bước chân qua được. Trong khi đang có những cánh cửa khác mở ra cho em mà phía sau những cánh cửa đó nếu em bước qua em sẽ gặp nhiều niềm vui và hạnh phúc.
Em từng nói với anh rằng yêu anh, tin anh và nhận lại được từ anh là niềm tin vỡ vụn để rồi em không thể tin ai. Ai đến với em, nói gì với em, em đều nghi ngờ đều cảnh giác. Nhưng bây giờ em sẽ khác anh à, một năm mới bắt đầu rồi, em không muốn năm nay sẽ giống năm trước vì vậy em sẽ không nhìn mãi vào cánh cửa đang đóng nơi anh nữa đâu. Em sẽ nhìn sang bên cạnh nữa để nhìn thấy những cánh cửa khác đang mở ra với em.
Có thể với em bây giờ để yêu một người thực sự là rất khó vì tất cả tình yêu em đã dành cho anh, anh không phải là người đầu tiên em yêu nhưng thứ tình yêu mà em dành cho anh lại hoàn toàn khác với những người trước đó. Yêu anh em như không còn được là em mà là một người hoàn toàn khác và em tin là anh cũng nhận thấy được điều đó, nhưng em sẽ bắt đầu đi tìm cho mình một người mới.
Sẽ không có tình yêu như tình yêu em từng dành cho anh hay những người trước đó, nhưng em tin em sẽ có được hạnh phúc. Đôi khi cuộc sống gia đình đâu cần xuất phát từ tình yêu của 2 phía đâu anh, mà có thể chỉ là sự cảm thông dành cho nhau, cũng có thể là từ 2 trái tim đau khổ gặp và hiểu được nỗi đau của nhau.
Hay đơn giản là 2 người có thể bù đắp cho nhau được những mất mát tổn thương từ sự đổ vỡ trước đó. Đã trải qua những điều đó, đã đổ vỡ trong tình yêu nên sẽ hiểu và sẽ không mắc sai lầm mà làm tổn thương nhau nữa và sẽ biết giữ gìn hơn. Em đã nghĩ vậy đó và em sẽ làm như vậy.
Có thể sẽ rất lâu anh mới đọc được những dòng này của em và biết đâu lúc anh đọc được thì cuộc sống của em đã khác. Em có thể đã tìm được cho mình một người biết cảm thông chia sẻ với em tất cả những gì em đã trải qua. Có thể lúc đó bên em đã có một người sẵn sàng cho em dựa vào những lúc em cô đơn mệt mỏi nhất, và biết đâu khi anh đọc được những dòng này thì bên em đã có người đang đảm nhận vị trí mà trước đây em nghĩ nó thuộc về anh và em gọi đó là “chồng”.
Nếu như điều đó xảy ra anh sẽ trách em sao dễ dàng thay đổi, chỉ mới có chút ít thời gian thế thôi mà em đã vội vàng đi tìm cho mình một người mới. Anh đừng bao giờ trách em như thế, đừng bao giờ xếp em cùng với người từng rời xa anh trước đó bởi em không giống họ, có trách vẫn chỉ là trách tình yêu nơi anh không đủ lớn mà thôi.
Nếu em giống họ em đâu cần phải đợi đến bây giờ mới quyết định ra đi đâu, em sẽ làm như vậy cách đây vài tháng rồi và em đâu cần phải cố gắng bỏ qua và chấp nhận anh khi em biết anh đã lừa dối em đâu. Bởi vì em vẫn hy vọng, vẫn tin giữa chúng ta có duyên phận nên em vẫn đợi nhưng đến giờ em mới tin thực sự chúng ta chỉ có duyên mà không có phận. Thôi thì đành chấp nhận thôi đúng không anh, số phận mà, thế nên mới có bài hát “tại sao yêu nhau không đến được với nhau”.
Anh, một lần cuối cùng nhé “em yêu anh” chỉ 3 từ thôi nhưng em tin anh hiểu trong 3 từ đó chứa đựng một tình yêu lớn như thế nào. Và ngay lúc này đây người xuất hiện nhiều nhất trong trái tim em, người em nghĩ đến nhiều nhất vẫn là anh. Em cũng chẳng biết phải mất bao lâu em mới có thể quên được anh mà cũng chẳng biết là có thể quên đựơc không nữa. Nhưng em biết mình phải làm gì, vậy là đủ rồi đúng không anh? Chúng ta yêu nhau như vậy là đủ rồi, nên dừng lại anh nhé.
Anh hãy về bên người đó, về bên người mà anh luôn nghĩ đến ngay cả khi em đang nằm trong vòng tay anh, về bên người mà vì người đó anh sẵn sàng đem tình yêu của em ra để làm thứ lấp đi khoảng trống trong lòng anh.
Em không còn đủ sức để giành giật tình yêu, trái tim anh với họ. Em cũng không còn đủ lòng vị tha và bao dung để tha thứ cho anh khi anh lừa dối em, khi anh nói yêu em mà vẫn nói em đứng sau họ trong trái tim anh. Nhưng em không ích kỷ, em sẽ vẫn cầu chúc cho anh được hạnh phúc dù sau này người đi bên cạnh anh là ai đi chăng nữa. Tạm biệt nhé người làm em đau khổ.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)