There are very few people who are not ashamed of having been in love when they no longer love each other.

Francois

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tình ta như bằng lăng, nở bất ngờ và tàn vội vã
oa ơi đừng buồn, nắng dối hoa, nắng không yêu hoa, nhưng vẫn còn ta một lòng với hoa, với sắc tím nhớ lắng sâu ấy. Bởi ta tìm thấy trong hoa có nỗi lòng mình. Âm thầm thế thôi. Nhớ mong, chờ đợi một người. Một người không có thực, một người không bao giờ thuộc về mình... (Hồ Thị Mai)
From: Hồ Thị Mai
Sent: Wednesday, May 14, 2008 1:14 AM
Subject: Gui toa soan: Chuyen tinh bang lang. 
Anh có biết bằng lăng không? Em yêu bằng lăng anh ạ. Đã yêu và giờ vẫn yêu. Sao em lại gặp anh hả anh? Sao em lại gặp anh? Để rồi nhớ nhung, để rồi đau lòng? Giờ chắc là nhẹ nhàng hơn rồi. Em đã sợ mình sẽ yêu anh, đã sợ mình không quên nổi anh… và giờ thì nhẹ nhàng hơn, thực sự là nhẹ nhành hơn rồi anh ạ.
Anh đã đến! Phải! Anh đã đến! Bất ngờ! Mọi viêc liên quan đến anh cũng đều bất ngờ như vậy. Anh đã nói với em những lời nhớ nhung, ngọt ngào. Bất ngờ! Em đã nhớ anh. Bất ngờ! Anh đã ôm em, đã hôn em… đều là những điều em không ngờ tới. Và giờ thì anh đã ra đi, vẫn rất bất ngờ hay nói đúng hơn em đã để anh ra đi ở một khía cạnh nào đó trong lòng em. Bởi em biết bóng hình anh vẫn in sâu nơi đó, em biết con tim em vẫn có thể bị tình anh níu kéo.
Anh bảo chỉ vì không muốn em buồn. Anh bảo em làm anh thất vọng. Thì cứ thất vọng đi, em không thể làm gì hơn anh ạ. Tối qua là lần đầu tiên em nắm tay anh, em có biết đâu đó cũng là lần cuối cùng? Sao lại dối em hả anh? Sao lại dối em vậy chứ? Là anh đang vì em hay chỉ đơn thuần vì lòng tham của mình, chỉ đơn thuần muốn cùng lúc có cả hai người con gái?
Em đã rất giận, thực sự rất giận. Em thấy em không khác gì một con rối trong trò chơi của anh. Lẽ ra em phải sớm biết điều đó chứ? Anh bảo giờ anh nói gì cũng chỉ như đang biện minh nên tốt nhất là anh im lặng. Và em cũng đã nói rằng đừng có liên lạc với em nữa vì anh không có lý do gì để làm điều đó.
Cho đến lúc này em thậm chí vẫn không biết nên nghĩ thế nào về anh, vẫn không dám khẳng định những gì anh dành cho em có phải thật lòng… Nhưng dường như em đã tha thứ mất rồi, dường như giờ chỉ cần anh gọi, chỉ cần anh bảo rằng muốn gặp em thì em sẽ lại lon ton chạy đi ngay.
Anh! Dường như em vẫn không thể không nhớ, dường như em vẫn không thể không nghĩ… ánh mắt đó, bàn tay đó, nụ cười đó… Mới mấy giờ đồng hồ trước vẫn còn đầy yêu thương…
Em tưởng mình như bằng lăng ngoài kia, một hôm giật mình hoa đã nở từ khi nào. Tím thế! Ngăn ngắt! Những cánh hoa nồng nàn nhuốm một bầu trời nỗi nhớ. Phải! Chỉ nhớ thôi! Nhớ thật nhiều, nhớ đến quay quắt cả lòng người.
Bằng lăng có yêu không anh? Em không biết nữa, có phải bao giờ nhớ cũng là yêu đâu. Bằng lăng chắc cũng vậy. Cả cuộc đời bằng lăng lẽ nào sinh ra chỉ để nhớ?
Bằng lăng và phượng cùng nở trong hè, nhưng sao phượng cháy bỏng vậy mà bằng lăng tha thiết, sâu lắng thế? Hai loài hoa đứng cạnh nhau. Bằng lăng dường như khiêm nhường và thắm sâu trong màu tím, quá tím ấy, còn phượng đỏ tươi sôi nổi rực lửa như chỉ chờ thiêu đốt người ta. Hai loài hoa đều sinh ra từ nắng cũng nóng bỏng như phượng, vậy mà lại khác nhau đến thế! Lạ quá anh nhỉ.
Nắng và phượng, phượng và nắng! Họ giống nhau! Họ thuộc về nhau! Có lẽ thế. Còn bằng lăng có lẽ chỉ một đời âm thầm đứng bên cạnh vậy thôi.
Trưa nay đi học, ngước mắt nhìn lên, màu tím đã phai mất rồi. Bằng lăng! Nở bất ngờ, tàn vội vã. Hoa dù nở hay tàn đều âm thầm. Chợt xót lòng thương cho hoa. Nhưng rồi lại nghĩ ừ, tàn đi bằng lăng ơi, hoa còn tím làm gì, tím làm gì chỉ thêm buồn thôi. Một đời hoa cô đơn và mãi cô đơn thế. Nắng ơi, đừng hỏi vì sao bằng lăng mỏng manh thế, đừng hỏi vì sao bằng lăng chóng tàn đến thế. Bằng lăng đã vì nắng mà thắm, đã vì nắng mà phai.
Hoa ơi đừng buồn, nắng dối hoa, nắng không yêu hoa, nhưng vẫn còn ta yêu hoa, còn ta một lòng với hoa, với sắc tím nhớ lắng sâu ấy. Bởi ta tìm thấy trong hoa có nỗi lòng mình. Âm thầm thế thôi. Nhớ mong, chờ đợi một người. Một người không có thực, một người không bao giờ thuộc về mình, một người vời xa...
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)