There is no way to happiness - happiness is the way.

There is no way to happiness - happiness is the way.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Noel nhớ quán cóc Sài Gòn
ão băng vừa đi qua New York thì bão tuyết ập đến, khi mọi thứ bên ngoài vẫn còn đông đá chưa hề tan vậy là lại đón thêm cái lạnh mới gấp đôi. Tôi nhớ Sài Gòn, nhớ cái lạnh nhè nhẹ, len lén đi vào lòng người. (Jenifer Tran)
From: Jenifer Tran
Sent: Thursday, December 25, 2008 6:40 PM
Subject: Noel nho' quan' coc' Saigon,
Hôm đó, chương trình khí tượng thông báo trên TV tối nay có bão đá, bão đá sẽ đi qua nhiều nơi như Saratoga, Columbia, Schodack, Albany, Nassau... Người dẫn chương trình thời tiết thông báo chi tiết từng vùng, nơi nào sẽ bị ảnh hưởng nhiều nhất, sức gió và nhiệt độ, nơi nào cần chuẩn bị những gì.
Schodack Landing gần sát Albany (thủ phủ New York) nơi tôi ở, trải dài trên đường liên quốc lộ 9J, đối diện với sông Hudson, có thể bị sức gió và đá rơi làm cây ngã đổ. Mặc dù vẫn theo dõi chương trình thời tiết như vậy, nhưng tôi chưa thể hình dung mức độ nguy hiểm sẽ xảy ra như thế nào, vì trong nhà vẫn có lò sưởi và một đêm trải qua êm ả.
Sáng sớm hôm sau, TV thông báo nhiều trường học đóng cửa, nhưng đến giờ chúng tôi vẫn phải đi làm. Bước ra khỏi nhà dẫm chân trên lớp đá trơn trượt nghe tiếng đá nghiến dưới bánh xe kêu cốp cốp, tôi mới thật sự lo và sợ lái xe trên đường. Tôi tự nhủ thầm, việc gì đến cứ đến.
Trên đường đi, tôi tận mắt thấy cây ngã đổ trên đường, những cây gầy giơ xương bây giờ bao phủ một lớp đá dày, nhiều nhà bị mất điện. Cư dân New York sợ nhất là mất điện, người già nếu không có lò sưởi là sẽ bị chết cóng. Chính quyền tiểu bang kêu gọi những thanh niên tình nguyện đến tập trung tòa sảnh của từng địa phương, cung cấp giường bố, ghế xếp và thức ăn cho người già hoặc những nhà bị mất điện nơi ở tạm thời.
Nơi tôi ở chỉ bị một số cành cây gãy sau nhà, trên đồi. Lớp đá dày vẫn phủ bên ngoài và trên cành cây, bụi cỏ đến 2 ngày sau, khi mặt trời trở lại, ánh nắng chiếu qua những cây phủ lớp đá dày lung linh, nhìn trong suốt như cây thủy tinh, đẹp tuyệt vời.
Ở Sài Gòn, tôi nhớ cứ đến mùa này, trước Noel và New Year, đèn treo trên đường từ nhà hát lớn đến bến cảng Sài Gòn và cũng từ nhà hát lớn đến chợ Bến Thành, tôi và các bạn cứ hết giờ làm việc là lang thang trên đường, hoặc ngồi uống cafe quán cóc dọc theo đường Nguyễn Đình Chiểu, trước ĐH Kiến trúc. Chỉ ngồi nhìn thiện hạ qua lại thôi cũng vui rồi. Chúng tôi thường tám chuyện trên trời dưới đất, đôi khi kể chuyện tiếu lâm của lớp rồi cười cả lũ.
Tất cả bây giờ như xa vời vợi. Bên ngoài mọi vật đều phủ một màu trắng xóa, cái lạnh từ trong tâm hồn cộng với thực tế và nỗi nhớ nhà, nhớ bạn bè, nhớ quán cóc ở Sài Gòn càng làm con người ủ rũ.
Tôi ước gì có ông già Noel thực sự ban cho đôi cánh để tôi bay về nhà, về Sài Gòn, thành phố thân thương của tôi.
dddGiá rét New York làm tôi càng nhớ Sài Gòn.Dec 25, 2008
Tram Tran
Albany, New York
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)