Love is always within. When you try to dramatize your love, you lose the depth of the love.

Charan Singh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mong ba má hiểu con một lần, dù chỉ là phút giây ít ỏi
on khát thèm hơi ấm được gọi là tình thương từ cha mẹ. Nhìn những đứa bạn hạnh phúc trong vòng tay cha mẹ mà con uớc ao được làm con của gia đình họ.
Nhiều lúc con tự trách sao số mình lại như vậy. Đôi lúc con nghĩ đến cái chết để chấm hết tất cả nhưng rồi sau nhiều lần suy nghĩ, con đành phải mỉm cười bước tiếp. So với người khác, con thấy mình cũng không đến nỗi. Nhưng đối với ba má thì con chưa chiếm được bất kỳ một vị trí nào, dù sao ba má vẫn là ba má, có đánh đập hay chửi rủa đi nữa con cũng phải chấp nhận.
Ai trách được bởi con sinh ra đã là con của ba má. Dù bị tổn thương về tinh thần hay thể xác đi nữa thì con vẫn phải cắn răng chịu đắng trong lòng thôi. Con phải thay đổi đến cỡ nào thì mới làm ba má vui lòng? Những giọt nước mắt của người đàn ông mấy ai biết đến? Lúc buồn hay vui cũng chỉ một gương mặt. Phải, con chỉ làm được đến vậy thôi, con chấp nhận con không làm tròn chữ hiếu, nhưng dù sao đó cũng là tính cách và suy nghĩ riêng của con...
Thiết nghĩ, ba má hãy thử đặt vào vị trí của con để cảm nhận thế nào là nỗi nhục được không? Con chỉ xin một lần được ba má thấu hiểu và thông cảm. Con vẫn biết đó là điều không thể vì ba má học trong môi trường khác, con học trong môi trường khác, cách đào tạo của hai nơi khác hẳn nhau. Tuy nhiên, con vẫn tin dù cho dạy thế nào đi nữa thì sự am hiểu và tính cách của con người cũng không phụ thuộc hoàn toàn vào việc được học đâu. Bên cạnh đó má cũng từng là thư ký, một người thư ký chắc không ít thì nhiều sẽ biết về suy nghĩ của tuổi vị thành niên ở con cái.
Mặc dù vậy, con cũng không trách ba má đâu. Con chỉ mong ba má hãy hiểu cho con, bởi để thay đổi được tính nết thì đâu phải ngày một ngày hai, đó phải là cả một quá trình rèn giũa và trau dồi, thậm trí đánh đổi cả cuộc đời cũng không thể nào thay đổi được ấy chứ.
Ba má có biết không? Nhiều lúc con ngồi một mình mà khóc trong yên lặng, con rất muốn cố gắng để có thể làm vui lòng ba má. Nhưng sự nỗ lực đó đều trở nên vô vọng khi con càng cố càng không thể hài lòng được ba má. Con nói em cũng chỉ vì tốt cho em chứ con cũng đâu có ác ý gì. Con cũng có khoảng thời gian trải qua như em nên con không muốn em phải lãng phí như con. Con đã hối hận khi bỏ qua quãng thời gian quý giá ấy.
Nhưng ai ngờ, con càng muốn giúp em thì em lại càng ghét con, em gọi con bằng nó, rồi thằng… Ba má thấy vậy thì chửi con không dạy được thì đừng, bản thân em cũng lớp 8 chắc cũng có chút suy nghĩ riêng tư rồi.
Con cảm thấy rất tủi thân, nhiều lúc con muốn tìm một ai đó tâm sự, chia sẻ nhưng tìm mãi con cũng chẳng thể tìm ra. Con tự trách tại sao con không thể làm được gì khiến ba má hài lòng, thay những lời nói cay nghiệt của ba má bằng những lời khen ngợi hay động viên khích lệ.
Đó cũng chính là lý do đã khiến con thành người như vậy, khó tính hơn, cằn nhằn hơn hay đôi lúc hùng hổ hơn. Thực sự con chán ngấy với cái kiểu đó rồi. Nhiều khi con muốn dẫn một ai đó về nhà để ra mắt ba má, hay dẫn bạn bè về chơi nhưng nghĩ đi nghĩ lại rồi lại thôi.
Đó là vì đâu? Chắc cũng tại con quá ích kỷ không đặt niềm tin vào ba má. Con ân hận lắm, hai mươi mấy tuổi đầu mà chưa làm được gì cho ba má hài lòng, hai mấy tuổi rồi mà không một bóng bạn bè.
Cuộc sống đó đã biến con thành người cô độc, lập dị so với mọi người xung quanh, họ nhìn con với ánh mắt lạ lẫm và miệt thị. Con đã rất cố gắng phấn đấu trên con đường học tập nhưng con lại mất đi niềm tin của ba má, thứ mà người ta gọi là hy vọng ở con cái. Con đã đánh rơi nó từ lúc nào trên quãng đời này mất rồi ba má ạ.
Một mình ngồi trong đêm khẽ nhìn những ngón tay và đếm bản thân mình có bao nhiêu bạn, thực sự nó rất ít ỏi, con đã hét lên cuộc đời thật bất công. Nhưng con lại tìm được niềm vui trong môi trường học tập, bên cạnh một vài người bạn của con còn có những thầy cô người đi gieo những hạt giống tâm hồn luôn an ủi và quý mến con.
Tuy nhiên, con vẫn thèm khát hơi ấm được gọi là tình thuơng từ cha mẹ. Nhìn những đứa bạn khác mà con uớc ao được làm con của gia đình họ một lần. Đơn giản chỉ là ảo tưởng.
Ngồi xem bộ phim đứa trẻ đặc biệt mà con đã tự nghĩ bộ phim đó như dành riêng cho mình, nhưng cái kết có giống như trong phim hay không thì con không thể đoán được. Phim với thực khác nhau nhiều lắm, nhưng con vẫn hy vọng, hy vọng nhiều để rồi không biết nhận được gì không?
Con vẫn tin rằng, tia sáng nhỏ nhoi nào đó lóe lên có thể sưởi ấm trái tim con. Con mong ba má có thể hiểu con một lần, dù chỉ là phút giây ít ỏi. Con vẫn đợi ba má.
Phạm Mạnh Hoàng
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)