Sự khác biệt giữa người thành công và những người khác không nằm ở chỗ thiếu sức mạnh, thiếu kiến thức, mà là ở chỗ thiếu ý chí.

Vince Lambardi

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mệt mỏi trước nhu cầu hưởng thụ của bố chồng
nh sẵn sàng đạp chân lên sự vất vả hy sinh của tôi, sự thiệt thòi của con để phục vụ nhu cầu đi du lịch của bố anh. Tôi hiểu được tâm trạng và mong muốn của một người con có hiếu nhưng ước gì anh cũng nghĩ tới tâm huyết của vợ.
Tôi và chồng đến với nhau từ hai bàn tay trắng, bố mẹ chồng nghèo, chẳng có gì để cho, lương vợ chồng ba cọc ba đồng. Chúng tôi phải đi thuê nhà để sống nhưng tôi vẫn nuôi ước mơ xây dựng được cuộc sống tốt đẹp cho con cái sau này. Để thực hiện điều đó, ngoài đi làm tôi còn phải tiết kiệm, tính toán chi tiêu. Những ngày tháng này tôi cực khổ vô cùng, để có được khoản tiền tiết kiệm, có khi tôi phải nhịn đói, bởi nghĩ nêu tiêu quá vào khoản tiền đó sẽ không thể tiết kiệm được nữa. Kết quả tôi mua được nhà.
Những tưởng cuộc sống từ đây đỡ vất vả hơn nhưng không. Tôi nhận ra bố chồng là người chỉ biết hưởng thụ. Con tôi còn nhỏ, phải gửi nhà trẻ nhưng hôm nào chúng tôi cũng đón cháu muộn nhất trường. Có hôm đón muộn, cháu khóc đòi theo các bạn về. Ông nội nghỉ hưu ở nhà, hàng ngày đi chơi với mấy người bạn hoặc du lịch đâu đó. Ông chưa bao giờ nghĩ sẽ lên đây chơi vài hôm tiện thể đón cháu về sớm hộ các con để cháu đỡ tủi thân.
Ông tranh thủ ngày chúng tôi được nghỉ ở nhà thì đến chơi. Ông bảo tính tò mò, chỉ muốn đến những nơi chưa biết. Cái gì ông cũng muốn thử để biết một tí. Trong khi mấy ông bà hàng xóm họ đều khuyên con cái tiết kiệm mà trả nợ thì với bố chồng tôi lại khác. Ông có vẻ rất tự hào về con trai ông đã mua được nhà, mà hình như ông nghĩ là nhà này là do con trai ông mua. Con trai ông giỏi giang đã mua được nhà rồi và giờ đến lúc ông phải hưởng thụ vì đã sinh ra con trai ông.
Chồng tôi là người rất có hiếu, chúng tôi mua nhà vẫn còn phải vay nợ. Hàng tháng, ngoài trả nợ ngân hàng, tôi còn phải có kế hoạch tiết kiệm để trả nợ người thân. Phải nói thêm là bố đẻ đau yếu mà tôi cũng không có tiền cho, mà có cho tôi nghĩ bố cũng không vui. Điều bố mẹ đẻ tôi vui nhất là thấy tôi có cuộc sống ổn định, trả hết nợ nần, sống hạnh phúc bên con cái. Chính vì vậy mà tôi thấy mình không thể chấp nhận được những mong muốn của bố chồng. Tôi ước gì bố chồng cũng suy nghĩ như bố đẻ thì tốt biết bao.
Về mặt cơ bản, mỗi lần ông đến chơi tôi chỉ có thể cho ông đi một, hai nơi gọi là đi cho khuây khỏa và bớt tù túng khi ở nhà. Liệu như vậy có phải tôi kẹt xỉn quá không? Chồng tôi thì khác, anh luôn muốn biến tất cả những mong ước của bố thành hiện thực, sẵn sàng ghi nợ bằng thẻ tín dụng khi đưa bố đi chơi, anh bảo không cần tôi trả nhưng hàng tháng ngoài đồng lương cứng của anh thì anh có làm thêm được gì đâu. Đến lúc ngân hàng thu nợ, tôi không thể không bù lương mình ra để trả, không cứ để nợ vậy tôi sợ có ngày cái nhà của chúng tôi cũng bị ngân hàng thu.
Anh sẵn sàng đạp chân lên sự vất vả hy sinh của tôi, sự thiệt thòi của con để phục vụ nhu cầu hưởng thụ của bố anh. Tôi từng thông cảm với anh, hiểu được tâm trạng và mong muốn của một người con có hiếu nhưng tôi ước gì anh cũng nghĩ tới tâm huyết của vợ, tương lai của con một chút thì tốt biết mấy. Giờ đây tôi rất u uất, muốn tìm một lối đi mà khó quá. Tôi muốn đập tan tất cả nhưng nhìn đứa con gái bé bỏng sao có thể nhẫn tâm đập tan hạnh phúc của nó, sao tôi có thể đập tan đi tâm huyết của mình bao năm qua. Nhắm mắt bỏ qua hay ngậm bồ hòn làm ngọt? Tôi có thể làm được không? Tôi phải làm sao đây?
Vân
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)