What's meant to be will always find a way.

Trisha Yearwood

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Làm sao em quên được anh
ai năm trôi qua, đã rất nhiều người đến với em, quan tâm tới em, nhiều lúc em nhủ rằng mình cứ cố gắng chấp nhận một người để không buồn, không lưu giữ quá khứ. Nhưng em đã không làm được điều đó. (Hoang Lan)
From: Hoàng Lan
Sent: Friday, October 23, 2009 8:51 PM
Cuối thu rồi anh ạ! Lại tròn một năm nữa mình xa nhau. Đã 2 năm trôi qua, em cứ ngỡ mọi chuyện nhanh đi vào dĩ vãng, trả cho em cuộc sống mới không còn hình bóng của anh, kỷ niệm của anh.
Vậy mà ngày hôm nay đây, trong em dường như mọi chuyện vừa mới xảy ra. Bởi trong lòng em những kỷ niệm, những gì đã qua và cả vết thương lòng anh mang lại cho em vẫn còn rất nguyên vẹn.
Tối nay em lại nghỉ học. Ở công ty em về thẳng nhà, vừa vì mệt vừa vì em sợ những lúc em chạy xe qua những con đường, những con phố giống như anh và em từng đặt chân đến.
2 năm, quãng thời gian cũng đủ để một con người lựa chọn và sống trong một tình yêu mới. Còn em, em vẫn lẻ loi một mình. Có lẽ tại vì em ngốc nghếch như anh xưa đã từng nói. Chia tay anh em cứ ngỡ mình sẽ không buồn, không đau và không lưu giữ những kỷ niệm. Nhưng em đã lầm. Và sai lầm lớn nhất của em đó chính là cứ sống với những kỷ niệm.
Anh! Anh còn nhớ không, ngày mình quen nhau, em mới chỉ là một cô bé học phổ thông, chưa biết gọi tình yêu là gì. Còn anh chàng sinh viên chững chạc hơn em gấp nhiều lần.
Mình quen nhau trong một buổi chiều, cũng vào dịp cuối thu. Mình quen nhau được 3 năm, 3 năm cho một tình bạn và rồi sau đó... 2 năm cho tình yêu.
Để bây giờ không một giới hạn thời gian nào để em quên được anh, quên đi tất cả. Có phải em quá nặng lòng, có phải em quá si tình?
Hai năm trôi qua, đã rất nhiều người đến với em, quan tâm tới em, đã nhiều lúc em nhủ rằng mình cứ cố gắng chấp nhận một người để không buồn, không lưu giữ quá khứ nhưng em đã không làm được điều đó.
Bởi trong lòng em đã lưu giữ một nỗi buồn quá lớn, nó làm em không dám yêu, không dám đón nhận một tình yêu mới.
Người ta vẫn bảo tình yêu tuổi học trò, chỉ là phút thoáng qua, ngây ngô, dại khờ. Nhưng với em thì không phải. Em yêu anh. Một tình yêu cũng ngây ngô, cũng dại khờ và cũng rất thật.
Tình yêu chỉ là những cái siết tay, chỉ là những dòng thư, và 2 lần gặp gỡ. Đó có phải là tình yêu không anh?
Giờ đây mỗi khi nhớ anh, ngoài những dòng thư, những lời nói yêu thương anh đã từng nói với em qua điện thoại thì không còn gì hơn nữa. Thế mà cũng gọi là yêu! Thế mà bao ngày tháng trôi qua em cứ sống với nó, tôn thờ nó.
Em thật ngốc.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)