The smallest bookstore still contains more ideas of worth than have been presented in the entire history of television.

Andrew Ross

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hạnh phúc vì có chồng là 'hậu phương vững chắc'
ỗi tối tôi về đã thấy con được tắm rửa thay quần áo mới, anh đang nấu ăn thơm nức nhà. Mở cửa bước vào ôm con và ôm anh, hôm nào mắt tôi cũng rưng rưng.
Sau hai năm yêu nhau tôi và anh kết hôn trong sự chúc phúc của hai bên gia đình, đến nay đã 6 năm. 6 năm là khoảng thời gian không dài cũng chẳng ngắn, vợ chồng không một lần to tiếng, cũng có những vất vả lo toan nhưng đầy chia sẻ. Tôi sinh được một gái một trai vô cùng kháu khỉnh, đáng yêu.
Lúc con còn nhỏ, tôi nuôi con vô cùng vất vả, cả 2 đứa đều khóc dạ đề đến 4 tháng, để rồi đến lúc con khóc vì rối ruột tôi vẫn tưởng con khóc như mọi ngày. Lúc bế con vào viện cấp cứu, tôi khóc rất nhiều, sợ sẽ mãi mãi mất con khi tính mạng ngàn cân treo sợi tóc. Anh cũng vậy, tuy vô cùng thương con nhưng nước mắt nuốt vào trong. Anh ôm tôi vào lòng trấn tĩnh.
Phẫu thuật chưa đầy hai tháng con tôi lại bị lại và tiếp tục mổ cấp cứu. Một hài nhi đỏ hỏn còn chưa biết lẫy đã phải chịu những cơn đau tím tái, những nhát dao mũi kim dọc ngang. Tôi chỉ ước lúc đó mình có thể chịu thay những cơn đau cho con. Tôi khóc như một đứa trẻ bị mất một đồ vô cùng yêu quý, còn anh liên tục run run châm thuốc, những điều thuốc hút dở bị rụi đi rồi lại điếu khác. Có lẽ anh cố hút để tạo ra làn khói trắng che đi khóe mắt đỏ ngầu đọng nước.
Rồi cảnh cửa phòng phẫu thuật vừa mở, tôi và anh ào ra vồ lấy bác sĩ để hỏi han. Tôi lấy tinh thần để nghe, bác sĩ nói con tôi đã qua cơn nguy kịch, nhưng 70% sẽ bị lại và có thể là bị nhiều lần. Tôi gần như suy sụp, suốt thời gian chăm con tôi vừa đi làm, thứ bảy chủ nhật lại học liên thông đại học nhưng mọi tâm trí đều dồn về con.
Thật may tôi ở gần bố mẹ chồng nên ông bà giúp đỡ rất nhiều. Với tôi, giá như một ngày có nhiều hơn 24h thì mới đủ thời gian làm tất cả việc đó. Một ngày tôi ngủ rất ít và ngay cả trong giấc ngủ tôi cũng thức bởi sự chập chờn của tiếng còi hú cấp cứu và khi tỉnh giấc vội vàng ôm con như sợ một phút lơ đãng sẽ mất con.
Quãng thời gian đó tinh thần tôi rất căng thẳng, lúc nào cũng sống trong lo âu sợ sệt, ngay cả chuyện gần gũi chồng tôi cũng không làm được. Mỗi lần đang đi làm hay đi học, nghe bà nội gọi điện con ốm là tay chân tôi run cầm cập dù chưa biết nặng hay nhẹ, tôi vội vàng lao về mà đưa con đi bác sĩ. Một năm đó dài như nửa đời người và anh là người luôn bên tôi an ủi động viên. Giờ đây khi mọi thứ đã ổn định, anh vẫn thường đùa “Vợ anh thật vĩ đại, vừa lấy được bằng đại học, lại vừa có bằng kế toán trưởng, có thêm bằng làm mẹ của 2 con xinh xắn”.
Tôi cũng tự hào lắm nhưng trong sâu thẳm trái tim điều tôi tự hào nhất là anh. Anh mới là người vĩ đại, anh giản dị, hiền lành chịu khó, ngoài giờ làm vẫn giúp đỡ vợ từ lau nhà và giặt quần áo, thậm chí trổ tài nấu ăn những lúc tôi bận. Vậy mà tôi nói muốn mua cho anh bộ quần áo mới anh bảo mua làm gì, có mặc đến đâu. Tôi muốn mua cho anh một cái điện thoại mới chứ giờ ai còn dùng đen trắng, anh bảo điện thoại chỉ để nghe gọi, đen trắng nhưng còn tốt chán, để dành tiền mua sữa cho con. Trong mắt tôi, anh là tất cả.
Giờ khi tôi có bằng đại học, cánh cửa mở rộng hơn, tôi xin được vào một công ty nước ngoài, lương cũng khá nhưng phải đi xa một thời gian. Công ty có ôtô hàng ngày đưa đi đón về, tôi nói với anh sợ như vậy sẽ ít thời gian bên chồng con nhưng anh lại động viên “Em cứ vào làm đi rồi khi ổn định xin luôn cho anh vào cùng”. Giờ đây lo lắng của tôi là thừa bởi mỗi tối về đã thấy con được tắm rửa thay quần áo mới và anh đang nấu ăn thơm nức nhà, mở cửa bước vào ôm con và cũng ôm anh, hôm nào mắt cũng rưng rưng. Bữa cơm đầy ắp tiếng cười của tụi nhỏ, nhìn vào mắt anh tôi biết anh cũng như tôi, rất hạnh phúc.
Từ ngày làm vợ anh, anh không tặng quà cũng chẳng tặng hoa nhưng tôi không chạnh lòng mà ngược lại còn cảm thấy vô cùng hạnh phúc bởi anh bảo “Anh đã tặng em cả một trái tim, một tâm hồn trọn vẹn nghĩa tình. Anh còn tặng em một cô công chúa xinh đẹp và một hoàng tử vô cùng đáng yêu, nó quý giá hơn bất kỳ thứ gì trên đời”. Cảm ơn chồng, em yêu anh thật nhiều.
Linh
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)