A good book should leave you... slightly exhausted at the end. You live several lives while reading it.

William Styron, interview, Writers at Work, 1958

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hạnh phúc với bạn gái nhưng vẫn không thể quên tình đầu
ôi và Dung chia sẻ với nhau những điều thầm kín nhất của bản thân nhưng hình bóng của Huyền, mối tình đơn phương đầu đời thỉnh thoảng vẫn hiện lên trong tâm trí tôi.
Câu chuyện bắt đầu từ lúc tôi bước chân vào ngôi trường cấp 3, nơi đã gặp được cô gái khiến con tim rung động đầu đời. Người con gái ấy tên Huyền, vì lớp tôi ở kế bên lớp em nên chúng tôi thường xuyên chạm mặt nhau. Em mang lại cho tôi cảm giác hạnh phúc khó tả mỗi khi gặp mặt và nhớ nhung khi xa cách. Tình cảm ấy mỗi ngày một lớn dần, giờ ra chơi tôi đều cố gắng chạy ra thật sớm để chờ em đi ra và ngắm nhìn gương mặt đó.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng như ta mong đợi, tôi đã thổ lộ với em nhiều lần trong suốt hơn 2 năm và đều bị từ chối (có lẽ do lúc đó thiếu kinh nghiệm nên cách tiếp cận của tôi còn thô thiển, ngốc nghếch khiến em sợ và xa lánh). Trong suốt thời gian đó tôi thật sự rất buồn vì mình đã cố gắng hết sức để làm cho em chú ý đến như: học giỏi nhất lớp, thi đứng top của khối ở một số môn, nhà cũng có điều kiện. Đến mãi khi học đại học tôi mới nhận ra những điều mình làm ở trên chỉ có ích cho tôi chứ chẳng thể làm người ta yêu mình.
Trong lúc tuyệt vọng nhất tôi lại gặp Dung, người bạn gái hiện giờ. Chúng tôi gặp trong lớp luyện thi đại học, tôi nhận ra mình thích cô gái này. Qua một khoảng thời gian tiếp xúc, trò chuyện và đi chơi chung với đám bạn bè, chúng tôi đến với nhau sau khi cả hai đỗ đại học (chúng tôi học khác trường). Mối quan hệ này kéo dài hơn 4 năm, hai đứa cùng nhau có nhiều kỷ niệm và trải qua những cung bậc trong tình yêu, vui buồn, hờn ghen, nhõng nhẽo, cảm thông.
Dung đã trao cho tôi tình yêu chân thành cũng như điều quý giá nhất và tôi cũng yêu thương chiều chuộng cô ấy hết mực. Chúng tôi giúp đỡ nhau trong học tập, đi làm, cùng nhau đi ăn, đi du lịch, chia sẻ những vấn đề trong cuộc sống, tưởng chừng như không gì có thể chia cắt được. Tôi và Dung chia sẻ với nhau những điều thầm kín nhất của bản thân nhưng vẫn còn một điều tôi giấu, đó là việc tôi chưa quên được mối tình đầu. Hình bóng của Huyền thỉnh thoảng vẫn hiện lên trong tâm trí tôi, đặc biệt là những lúc tôi ở một mình. Tôi cố gắng che giấu những suy nghĩ đó để gìn giữ hạnh phúc hiện tại, điều mà tôi đã xây dựng và vun đắp bấy lâu nay.
Mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát cho đến một ngày tôi gặp Linh, cô gái có gương mặt gần giống Huyền. Linh là em họ của người bạn thân học đại học với tôi, nhỏ hơn tôi 4 tuổi. Trong một lần đi chơi, bạn tôi dẫn theo Linh, khi chạm phải khuôn mặt đó thì tất cả nỗ lực kìm nén bấy lâu nay đột nhiên tan biến. Tôi lại cảm nhận được cảm giác ấy, cảm giác khi đối mặt với tình yêu đầu đời của mình. Lý trí tôi nói đó không phải là Huyền, mối tình đầu của mình nhưng cảm xúc lúc bấy giờ quá mãnh liệt để gạt phăng đi những suy nghĩ thực tế kia. Sau đó, tôi đã nhờ người bạn tạo ra nhiều cơ hội để được đi chơi chung với Linh (chúng tôi chưa từng đi chơi riêng).
Tôi liên tục bị cuốn vào ảo tưởng rằng mình được sống lại thời cấp 3 một lần nữa nhưng lần này tôi đã có dày dặn kinh nghiệm để làm Linh vui cười với mình thay vì bị xua đuổi như Huyền ngày trước. Tôi tự nhủ với bản thân chỉ muốn có những kỷ niệm đẹp với Linh và không bao giờ được tiến thêm bước nữa. Một hôm, tôi nhận được tin từ bạn của mình là Linh sắp đi du học (từ lúc tôi nhận được tin đến ngày cô ấy lên máy bay chỉ vỏn vẹn một tháng), cảm xúc trong tôi lúc đó không thể nói thành lời khi mình sắp phải rời xa hình bóng của người thay thế.
Vào ngày Giáng sinh, tôi tặng em hộp quà chứa đôi giày, chiếc váy, chiếc túi xách, áo khoác (do chính tay tôi lựa chọn và bạn tôi cung cấp size). Tôi không đủ can đảm để trực tiếp đưa cho Linh hộp quà ấy vì biết khi đối diện nhau trong trường hơp này cũng không biết phải làm gì hay nói gì nên nhờ bạn đưa hộ và nói là mình bận việc gia đình không đến được. Tôi đứng từ xa nhìn em mở quà với nụ cười rạng rỡ và hạnh phúc khiến tôi cũng an lòng chờ ngày em đi xa và bản thân sẽ trở về với cuộc sống bình thường.
Sau khi em đi, chuyện đến tai bạn gái tôi, cô ấy vô cùng tức giận và lục tung mọi thứ lên để điều tra, từ máy tính, điện thoại cho đến hỏi thăm bạn bè, Facebook... Những cuộc trò chuyện giữa tôi và Linh không hề mang tính chất yêu đương và bạn bè cũng chỉ thấy tôi đi chơi chung, không có cử chỉ quá thân thiết nên Dung cũng không thể nói gì được. Lương tâm không cho phép tôi lừa dối người mình yêu thêm nữa nên đã thú nhận mọi chuyện với cô ấy.
Dung rất đau lòng vì đã bị tôi phản bội. Tôi cật lực xin tha thứ và chúng tôi đã mất vài tháng để làm lành trở lại. Gần đây, cô ấy phát hiện tôi vẫn theo dõi thông tin của Huyền và Linh trên Facebook, mọi chuyện càng trở nên tồi tệ và cô ấy còn đòi chia tay nữa. Điều mà tôi căm ghét nhất bây giờ là bản thân mình, tại sao không thể quên được hình bóng của người xưa cho dù là số điện thoại (không hề lưu), ngày sinh, sở thích... trong suốt từng ấy năm? Các anh chị có kinh nghiệm hãy cho tôi lời khuyên làm sao để bạn gái hết giận cũng như làm cách nào để quên được chuyện cũ, điều mà tôi đã không làm được suốt mấy năm qua. Xin cảm ơn.
Nguyễn
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)