I know every book of mine by its smell, and I have but to put my nose between the pages to be reminded of all sorts of things.

George Robert Gissing

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hạnh phúc tuổi 20 con trai nhé
on hãy nhớ không có thành công nào mà không phải trải qua vất vả. Mẹ tin con sẽ vượt qua được mọi khó khăn, thực hiện những điều mình mơ ước vì con là con của ba mẹ.
Thế rồi thời khắc ấy cũng đến, đánh dấu tuổi trưởng thành và tự lập của con. 20 năm đã trôi qua kể từ ngày con chào đời đúng vào dịp khai mạc World Cup 1994 tại USA, mẹ đã luôn hình dung, tưởng tượng về con khi 20 tuổi. Những ngày đầu tiên có con thật vô cùng kỳ diệu, trời đất bỗng như đổi thay tất cả: Vũ trụ trước nay là của mẹ thì từ khi có con, dường như đã xoay quanh cậu bé đích tôn dòng họ Mạc sinh động, có đôi mắt to và nước da đen bóng.
Con sinh ra nặng 3,8 kg nhưng mẹ càng nuôi con càng bé. Mẹ buồn vì bị chê là có học mà không biết nuôi con. Mẹ cứ nghĩ: “Thôi kệ, miễn con cứng cáp là được”. Vì con chê sữa bột, mẹ đã cố gắng cho bú sữa mẹ đến 20 tháng. Con thật sự rất khó nuôi, ăn và uống sữa phải xúc cả tiếng đồng hồ. Ăn xong 1-2 tiếng sau con cười hoặc khóc cũng đều ói hết sạch. Mỗi ngày trôi qua lại có thêm những kỷ niệm đáng nhớ về con.
Khi con tròn một tuổi đã nói líu lo nhưng chỉ biết trườn mà không biết bò, mẹ rất lo lắng. Bà nội nói con giống ba (ngày nhỏ, ba con cũng bỏ bò, đứng dậy đi luôn) nên mẹ cũng yên tâm. Lúc con một tuổi rưỡi, mẹ ngỡ ngàng trước những bước chân đầu tiên, vững vàng của con. Những trò tinh nghịch, những câu độc thoại mà cả nhà không thể nào dịch ra được là con định diễn tả điều gì, thật ngộ nghĩnh, dễ thương và cho đến giờ chúng vẫn như in trong tâm trí mẹ, tưởng như mới chỉ ngày hôm qua.
Đến ngày đi học, con thi đậu vào lớp tăng cường tiếng Anh của trường tiểu học Lê Ngọc Hân, con không được học thêm trước như các bạn, nhìn những nét chữ nguệch ngoạc đầu tiên, mẹ cứ lo con không theo kịp các bạn nhưng nỗi lo đó là thừa. Con là đứa trẻ hiếu động, rất thích đến trường học để chơi với bạn bè. Hình phạt của mẹ là con hư sẽ không được đi học mà ở nhà chơi với con chó Milo. Tất cả những kỷ niệm đó mẹ vẫn luôn lưu giữ trong album và nhật ký viết cho con, để đến khi lớn con vẫn có thể xem lại và cười thích thú.
Những ngày đi học, về miền quê để ngắm những cánh đồng lúa vàng, những bức thư con viết cho ông già Noel, những ngày khám phá miền biển diệu kỳ… chính là những kỷ niệm vui vẻ, đáng nhớ, đầy ắp tiếng cười của nhà mình để cậu bé "Kén Đun" nuôi ước mơ được chu du và khám phá thế giới.
Lần đầu tiên khi con đi xa nhà mà không có ba mẹ đi cùng, con còn nhớ không? Con đã làm ba mẹ hết sức ngạc nhiên vì sự tự tin và vững vàng của con trong suốt chuyến đi Đà Nẵng - Nha Trang với bố Minh và các bạn trai của mình. Khi về, trên tay con là những món quà nhỏ tặng ba mẹ và em trai từ chính tiền tiết kiệm của con. Mẹ biết, con là đứa sống tình cảm, giản dị, không phô trương và thích thể thao, tình cảm của con san đều cho cả hai bên nội ngoại.
Mặc dù cuộc sống ở quê còn nhiều khó khăn, vất vả, điều kiện sinh hoạt thiếu thốn, chưa bằng ở thành phố nhưng con vẫn rất thích về thăm ông bà nội, cô chú và các em để được sà vào vòng tay ấm áp của họ, được hòa mình với thiên nhiên và chơi những trò chơi dân gian cùng các em. Con không phân biệt, kỳ thị giữa cuộc sống thành phố với thôn quê, hòa đồng, dí dỏm với mọi người.
Con ạ, nhà mình không phải không có gen thông minh nhưng có gen đó vẫn chưa đủ. Phải biết tự đánh thức nó, biết mơ đến thành công, khát khao và xây dựng cho được động lực để vươn tới thành công thì cái gen ấy mới phát huy hết hiệu quả. Cho đến giờ mẹ vẫn thầm cảm ơn vì con rất ngoan, bởi thế mẹ tôn trọng các suy nghĩ và việc làm của con. Lúc bé, con chọn học nghề dinh dưỡng, mẹ buồn vì nghĩ con trai sao lại chọn nghề đó. Đúng là cần phải biết làm mọi việc con ạ, có như thế sau này con mới thích ứng được mọi hoàn cảnh trong cuộc sống. Rồi con thi đậu ĐH Luật TP HCM nhưng không học mà lại chọn con đường đi du học để mở mang kiến thức, khám phá thế giới xung quanh (mặc dù biết phía trước còn nhiều khó khăn phải vượt qua).
18 tuổi là lúc con rời nhà đi học, thực hiện ước mơ của mình. Lúc chia tay, cả nhà mình và bạn bè đều lưu luyến không muốn rời nhưng cũng chính là con, thái độ tự tin của con cùng tính khôi hài đã làm cả nhà và bạn bè bật cười vui vẻ. Thế là ba mẹ lại phải xa con trai yêu của mình. Thực lòng ba mẹ rất thương con vất vả một mình trên chặng đường dài như thế (phải tự lo toan, học hành nơi xa ấy). Mẹ cứ tự hỏi việc để con đi học là đúng hay sai, nhưng đến giờ thấy quyết định của mình là đúng.
Con hãy nhớ không có thành công nào mà không phải trải qua vất vả. Việc con xa nhà đi học cũng là lẽ tất yếu để có được thành công mai sau. Mẹ tin con sẽ vượt qua được mọi khó khăn, thực hiện những điều mình mơ ước vì con là con của ba mẹ. Cố lên con nhé, cả nhà sẽ đồng hành cùng con. Hai năm đã trôi qua, cùng với những nỗ lực và rèn luyện, con đã trở thành một chàng trai cao lớn, mạnh mẽ và yêu đời. Ba mẹ luôn nghĩ về con.
Hôm nay, sinh nhật lần thứ 20 của con, mẹ mong con khỏe, học tốt, trở thành chàng thanh niên vững vàng, đầy sức sống, luôn lạc quan yêu đời và quan tâm đến những người xung quanh. Cả nhà tự hào về con lắm, con trai!
Diệu Huyền
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)