When you look at the sun during your walking meditation, the mindfulness of the body helps you to see that the sun is in you; without the sun there is no life at all and suddenly you get in touch with the sun in a different way.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em sẽ luôn bên lề cuộc sống của anh
ù anh là người như thế nào em vẫn luôn yêu anh. Dù tình yêu của anh dành cho em không trọn vẹn, em sẽ vẫn yêu anh. Dù anh có xa em, khoảng cách về không gian, thời gian bao nhiêu đi nữa, em vẫn sẽ yêu anh. Chúng ta không đi chung một con đường nhưng em vẫn sẽ đồng hành cùng anh. (Khánh)
From: Khánh Nguyên
Sent: Sunday, December 12, 2010 4:33 PM
Khi đến với anh, em chưa bao giờ mơ ước sẽ có một ngày cùng anh nắm tay nhau để đi chung một con đường. Em không dám mơ ước về một ngôi nhà có anh, em và sản phẩm tình yêu của chúng ta, vì em biết em là người không may mắn, em là người chưa bao giờ thực hiện được ước mơ của mình. Mọi cái em hy vọng đều không trở thành hiện thực, mọi cái đến với em đều mong manh dễ vỡ.
Yêu anh, em luôn cảm thấy bất an và lo lắng, lo lắng đến một ngày anh sẽ không còn là của em nữa, anh và em sẽ mãi mãi xa nhau. Nhưng em vẫn đến với anh, vẫn bên anh bằng tất cả tình cảm chân thành và bằng tất cả trái tim của một con bé lần đầu tiên đón nhận tình cảm của người nó yêu thương. Em cứ nghĩ rằng bằng tình yêu chân thành của mình, anh sẽ mãi mãi là của em.
Yêu anh, em bỏ ngoài tai tất cả những lời nói của bạn bè về anh, em không quan tâm họ nói gì, nghĩ gì, em chỉ biết yêu anh, yêu con người hiện tại của anh, yêu những gì em đang có. Em không còn là chính mình nữa, em trở nên ích kỷ, nhỏ nhen. Em ghen tỵ với tất cả, ghen tỵ với những đứa cháu của anh, vì mỗi lần anh về đều có quà cho chúng, còn em thì chẳng bao giờ nhận từ anh một món quà nào dù nhỏ bé.
Có lẽ anh sẽ cho em là thực dụng nhưng không phải thế, em chỉ muốn biết rằng trong anh luôn có em, nhưng em chưa bao giờ trách anh cả. Yêu anh, em luôn là người chủ động gửi đến anh những tin nhắn yêu thương, em luôn là người đợi anh cúp máy trước, luôn là người chúc anh ngủ ngon mỗi khi đêm về.
Yêu anh, em cảm thấy vui mỗi khi nhận được tin nhắn hay cuộc gọi bất ngờ từ anh, em cảm thấy hạnh phúc mỗi khi anh nói “anh nhớ em lắm”. Yêu anh, em ghét sự tồn tại của chị ấy, em ước rằng chị ấy đừng bao giờ xuất hiện trong anh, chưa bao giờ có trong trái tim anh. Nhưng đó chỉ là mong ước của em, chị ấy luôn song hành cùng anh, không chỉ trước lúc em đến với anh mà ngay cả khi anh và em bên nhau.
Em ghen tỵ với chị ấy, em ghen tỵ với những gì anh đã dành cho chị, em ghen tỵ vì em chưa bao giờ có anh một cách trọn vẹn cả. Khi em cảm thấy bất an nhất thì anh lại trấn an em bằng những câu nói ngọt ngào “có lẽ tại em yêu anh nhiều quá nên em sợ mất anh”. Đúng là như vậy, tại em yêu anh nhiều quá nên em luôn sợ, sợ mất anh, sợ người khác sẽ cướp mất anh của em, sợ em sẽ không giữ chặt anh được nữa.
Yêu anh, em luôn cố gắng, em chấp nhận và cứ yêu anh, em yêu anh luôn cả phần anh yêu em. Nhiều lần em hỏi “em yêu anh nhiều hơn hay anh yêu em nhiều hơn”. Anh bảo rằng tình yêu không thể đem ra so sánh, chỉ có một điều rằng “em là người yêu anh hơn bất cứ người con gái nào yêu anh”. Anh lại đúng nữa rồi, em yêu anh hơn chính mình, yêu anh hơn bất cứ người con gái nào yêu anh, tin nhắn đó em còn giữ đến bây giờ, mỗi khi đọc lại em cảm thấy vui và hạnh phúc lắm.
Và bây giờ thì em đã tự buông tay anh ra, khi một người buông tay thì sẽ có một người bị ngã. Em không biết là em hay anh sẽ bị ngã, có lẽ là em. Em tự buông tay và cũng chính em là người bị ngã, đau lắm nhưng em đành buông tay thôi. Em không đủ sức để níu giữ, tình yêu của em không đủ lớn hay là tại em quá yếu đuối? Em không dám đấu tranh cho tình yêu, em không dám giành lấy tình yêu của em.
Tình yêu mà phải giành giật, phải đấu tranh ư? Em không nghĩ thế, khi hai trái tim không cùng nhịp đập thì đấu tranh hay giành giật cũng vậy thôi anh à. Và em cũng đã nói với chị ấy “em sẽ buông tay để trả anh về với chị, chị phải giữ thật chặt anh ấy, nếu như chị không giữ chặt anh ấy, lúc đó em không dám chắc là em sẽ buông tay anh ấy một lần nữa”.
Chúng mình chia tay không phải vì tình yêu đã chết, mà chúng mình xa nhau khi tình yêu của anh và em dành cho nhau đang lớn dần theo thời gian. Lúc em cảm thấy hạnh phúc nhất, lúc em tin tưởng vào tình yêu của em và anh nhất thì cũng là lúc em phải xa anh. Không phải sự chia tay nào đều kết thúc một tình yêu, không phải sự chia tay nào đều do tình yêu nguội lạnh, có những sự chia tay để giải thoát cho nhau, tạo cho nhau cơ hội mới.
Như ai đó từng nói “sai lầm sẽ mãi là sai lầm và theo suốt chúng ta trong tình yêu, nhưng sai lầm lớn nhất là phủ nhận những gì trái tim ta thực sự cảm nhận. Không phải cứ kết thúc bằng một đám cưới mới gọi là tình yêu. Không phải ra đi là bỏ cuộc, ra đi để học cách yêu thương, học cách đợi chờ, ra đi để tìm thấy một tình yêu mới, tìm thấy những thứ thuộc về mình. Có những điều đến rồi ra đi mãi mãi, nhưng có những điều đến và ở lại mãi mãi, đó là những ký ức, những yêu thương. Tình yêu, tự nó đã có câu trả lời”.
Anh à, dù anh là người như nào em vẫn luôn yêu anh. Dù tình yêu của anh dành cho em không trọn vẹn, em sẽ vẫn yêu anh. Dù anh có xa em, khoảng cách về không gian, thời gian bao nhiêu đi nữa, em vẫn sẽ yêu anh. Chúng ta không cùng nhau đi chung một con đường nhưng em vẫn sẽ đồng hành cùng anh trên con đường đó, chỉ là đồng hành bên lề cuộc sống của anh thôi.
Cảm ơn anh vì đã cho em những giây phút yêu thương đợi chờ, cho em biết cảm nhận như thế nào là yêu một người, cho em biết những giây phút hạnh phúc khi bên cạnh người mình yêu thương. Yêu anh, em hạnh phúc cũng nhiều nhưng nước mắt cũng nhiều, nước mắt vì hạnh phúc và nước mắt của sự đau khổ, của sự mất mát, lìa xa.
Có một điều em muốn nới với anh rằng "hãy quay về bên chị ấy, em buông tay anh để anh về bên chị, để em thấy mình thanh thản, thoải mái vì em không cướp mất hạnh phúc của ai, trả lại những gì chị ấy có. Em sẽ không san sẻ tình cảm của anh với chị ấy nữa, anh hãy về bên chị để sự buông tay của em có ý nghĩa". Nhiều lúc em thấy chạnh lòng khi nghĩ về những giây phút anh và chị bên nhau, chạnh lòng khi nghĩ đến những cử chỉ yêu thương của anh không phải chỉ dành riêng cho em.
Mọi thứ anh làm đều giống nhau giữa hai người. Biết trách ai bây giờ, em không muốn chị ấy đau khổ nữa, em biết chính em và anh đã làm chị ấy đau khổ. Thà rằng chỉ một người đau khổ, còn hơn để nhiều người gánh lấy sự đau khổ này. Em không bao dung, cũng không cao thượng nhưng đó là việc em nên làm. Em yêu anh nhiều lắm.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)