"It is possible to live happily in the here and the now. So many conditions of happiness are available - more than enough for you to be happy right now. You don't have to run into the future in order to get more.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em mong anh là người đàn ông đúng nghĩa
ừ chuyện nhỏ nhưng lúc nào anh cũng làm to chuyện và giận dỗi em suốt đêm. Lúc đầu em rất buồn, và cảm thấy rất trống trải mỗi khi co ro nằm một mình như vậy. Nhưng bây giờ em cảm thấy cảm giác đó đã chai sạn dần dần rồi, nó không còn quan trọng với em nữa.
From: N.H.L.
Sent: Wednesday, March 03, 2010 11:26 AM
Em không nghĩ một ngày em phải dùng trang web này để gửi gắm tâm sự đến anh. Dù ngày nào mình cũng gặp nhau, nhưng dường như không thể tìm được lời nói chung nữa. Con người luôn thay đổi, em biết, nhưng dù theo hướng tiêu cực hay tích cực thì em mong hai chúng ta hãy sống có trách nhiệm và quan trọng là biết điều với nhau.
Ngày xưa khi mới quen nhau, em đã biết tính anh tuy là con trai một, ở thành phố từ nhỏ nhưng kỹ càng, cẩn thận, gọn gàng. Em thì ngược lại, vì em đã quen có mẹ dọn phòng cho từ lúc nhỏ. Sau này khi từ phố núi xuống thành phố học, em đã biết tự lập, và làm chủ cuộc sống cho mình, tính bừa bãi thì có đỡ hơn xưa nhưng em biết vẫn còn thua anh nhiều lắm.
Ngày ấy, mỗi lần đến nhà em, 2 chúng mình cùng dọn nhà mà anh không một tiếng phàn nàn em. Rồi những lần em sai phạm một điều gì đó, anh lúc nào cũng nhẹ nhàng giải thích cho em hiểu sai lầm ở đâu. Em chợt nhận ra mỗi lần phân tích lỗi lầm là anh hay nói nhiều hơn bình thường. Nhưng khi quyết định lấy anh, em nghĩ ngoài điều đó ra thì anh là một người đàn ông đúng nghĩa, luôn tôn trọng quyết định của em, và quan trọng hơn luôn tế nhị giúp em hiểu ra cái sai cái đúng.
Còn bây giờ, khi đã gần tròn một năm ngày cưới của chúng ta, mọi chuyện đã thay đổi đến mức anh không còn là anh như ngày nào. Em không muốn ai nói ai là tiểu thư hay công tử bột. Vì em có cơ hội tự lập từ những năm học đại học, còn anh thì chưa đầy 365 ngày. Nhưng đến bây giờ em vẫn cảm giác anh có thói quen như chưa lập gia đình.
Hai chúng ta đã thống nhất với nhau, một là theo truyền thống, em ở nhà lo nội trợ còn anh bươn chải trong xã hội. Hai là theo hiện đại, chúng ta cùng 8h làm việc, cùng lo việc gia đình cùng nhau một cách công bằng. Em biết em là vợ mà tính đàn ông, luôn muốn mọi chuyện phải công bằng và rõ ràng, không biết có phải vì điều đó không mà anh tính tình càng ngày càng nhỏ nhặt, xét nét, cáu bẩn…
Em cảm thấy anh luôn tìm cớ để cãi nhau và bực tức với em. Em nói là muốn công bằng, nhưng dĩ nhiên không bao giờ có chuyện tuyệt đối được. Vì vậy cơm nước, quần áo trong nhà chủ yếu là em lo. Em chỉ mong anh giúp em mỗi lần em bận, em mệt thôi. Vì đã là hai vợ chồng, lo cho anh cũng là lo cho em, chứ có bao giờ em chỉ ủi quần áo hoặc ăn uống cho mình em chưa?
Còn anh, anh mệt, anh không có áo mặc, nước trong xô không đầy, máy điện thoại em hết pin… là anh giận dỗi hệt một đứa trẻ. Hay anh méc mẹ anh khi anh không có cơm ăn. Và anh luôn hủy bỏ những cuộc hẹn dù quan trọng như thế nào khi giận dỗi em. Rồi anh cáu lên là đòi chia tay với em.
Anh hãy nhớ xem từ lúc cưới nhau về anh đòi chia tay với em bao nhiêu lần rồi. Mà chúng ta yêu và cưới nhau tự nguyện chứ không hề bị gượng ép. Nói chung từ chuyện nhỏ nhưng lúc nào anh cũng làm to chuyện và giận dỗi em suốt đêm. Lúc đầu em rất buồn, và cảm thấy rất trống trải mỗi khi co ro nằm một mình như vậy. Nhưng bây giờ em cảm thấy cảm giác đó đã chai sạn dần dần rồi, nó không còn quan trọng với em nữa.
Tính em thì không thích cãi nhau, em muốn hai vợ chồng sống với nhau là sống suốt đời, cái nào nhỏ thì cho qua. Chứ nếu chuyện nào cũng đòi chia tay và buông xuôi tất cả thì không nên chút nào. Và em biết vợ thì phải nhịn chồng. Ban đầu khi anh giận dỗi trách móc, em mặc kệ. Sau này, thấy chuyện không có gì mà anh cứ xé ra to, và lặp đi lặp lại mãi, nên em quyết định đối xử với anh như anh đối xử với em, em cũng có gắng cằn nhằn anh mỗi khi anh có lỗi nhỏ. Nhưng dường như đó là quyết định sai lầm, hai đứa mình càng cãi nhau gay gắt hơn.
Chuyện tiền nong cũng vậy, anh sếp từng loại tiền một rồi dán băng keo kỹ lưỡng. Anh à, kỹ càng, cẩn thận là tốt nhưng thích hợp với phụ nữ hơn. Anh cứ như thế thì thành đàn bà mất anh biết không.
Thôi chuyện thì nhiều lắm, lời cuối em chỉ mong anh là một người đàn ông đúng nghĩa cho cuộc đời em, thôi so bì ai nói nhiều hơn, ai có lỗi hơn, ai bị phạt trước, ai phạt sau… Những điều đó chỉ có ý nghĩa với hai người xa lạ thôi. Chúng ta đã là một rồi thì khắt khe chi mấy chuyện như vậy làm gì đúng không anh. Em có thể im lặng bỏ qua những chuyện đó. Nhưng cứ như thế này thì em không còn là em nữa, và vai trò của anh cũng dần thay đổi. Không còn tôn trọng nhau thì tình yêu dễ dàng mất đi lắm anh à.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)