A house without books is like a room without windows.

Heinrich Mann

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em có người yêu, anh có vợ, thế nhưng lại nghiện nhau
ây giờ em mới có được khái niệm nghiện là như thế nào. Rõ ràng em không cần anh, em chỉ muốn anh, muốn có cảm giác đê mê và say đắm ấy. Có những lúc bừng tỉnh, em thấy mình khốn nạn. Em xúc phạm đến một người phụ nữ và một gia đình. (An Thụy)
From: An Thụy
Sent: Tuesday, March 09, 2010 4:36 PM
Dạo này em mất thăng bằng trong chuyện tình cảm của chính mình. Em đã không thể tâm sự với ai vì rằng tất cả những người thân và bạn bè đều phê phán, xem em là một đứa bị quỷ ám và không đáng được chia sẻ nữa. Do vậy, không còn cách nào khác, em thường xuyên phải đọc mục Tâm sự, chỉ để tìm kiếm những trường hợp tương tự như mình, để được ngẫm nghĩ những lời khuyên, để biết mình cần phải làm gì.
Từ ban đầu, em có một cảm xúc rất đặc biệt với anh. Em muốn ngồi bên anh hàng giờ liền nói chuyện đủ thứ trên đời, em muốn anh ở bên em bất kỳ lúc nào hoặc địa điểm nào. Em thừa nhận rằng ở anh có một sự quyến rũ không cưỡng lại được, ít nhất là đối với em.
Em đặt nhiều tình cảm và hy vọng ở anh. Em quyết định tìm hiểu anh và hy vọng chúng ta có thể tiến xa (cụ thể là tiến đến hôn nhân). Khoảng thời gian này là lúc em cảm thấy hạnh phúc nhất với anh. Em có cảm giác đang yêu và được yêu. Những cuộc hẹn hay điện thoại của anh là tất cả những gì em chờ đợi. Nhưng em cũng mệt mỏi vì hành động và thái độ anh rất khó hiểu.
Đôi khi anh mang đến cảm giác hạnh phúc vô bờ. Đôi khi anh đẩy em xuống vực sâu thẳm thẳm, để mặc em ở đấy, suy nghĩ mông lung và khó chịu, bực mình, nhớ nhung. Em mất thăng bằng với chính tình cảm của mình. Và cũng tới khi anh chạm vào cái giới hạn của em, em không còn cho phép mình chờ đợi điều gì ở anh nữa. Em buông xuôi dù anh có đối xử với em như thế nào đi nữa.
Thế nhưng tình cảm lại bùng cháy, em để mình trong vòng tay anh và đón nhận nụ hôn của anh. Cảm giác đó khó tìm thấy lời lẽ nào diễn tả, em sung sướng, hạnh phúc, dằn vặt và khó chịu. Hạnh phúc vì em đã chờ đợi, đã tơ tưởng nụ hôn của anh lâu lắm, lâu như hàng trăm năm. Dằn vặt và khó chịu vì em muốn giữ khoảng cách với anh, chẳng có tý ước mong mối quan hệ đi xa hơn nữa do em luôn có cái cảm giác em là con ngốc trong một trò chơi của anh.
Anh nói cho em biết 95% phần còn lại của cuộc đời anh rằng anh là người đàn ông đã có gia đình. Anh hằng vẫn rất muốn giữ kín, có thể rằng lý do vì anh muốn có được em, không ai lại chịu đi yêu người đã có vợ và vì rằng anh sợ em biết thì sẽ khổ, phải suy nghĩ, dằn vặt. Em lẳng lặng và phải tiếp nhận. Em có bất ngờ, rất bất ngờ. Chút hy vọng vào anh chẳng còn nữa. Rồi em buông mình ra, buông ra theo đúng nghĩa. Buông ra khi liên lạc với anh, buông ra khi bên anh. Buông thả bản thân.
Em không quyết định được gì cả. Em không đủ mạnh để xa anh. Em lại không đủ tự tin để kéo anh về phía em. Em không đủ tàn nhẫn để phá hủy một gia đình. Còn một lý do nữa, em thấy anh chẳng cần gì em, anh thoải mái và hạnh phúc với tất cả những gì anh có. Đúng là em không là gì trong thế giới của anh, vì em có hay không xuất hiện trong cuộc đời anh thì nó đâu có ảnh hưởng và có điều gì quan trọng đâu. Nói trắng ra, em thừa.
Anh bảo mình không gặp nhau, chấm dứt đi thôi. Em đồng ý. Em biết đó là giải pháp tốt nhất. Và rồi em cũng cố, cố không nghĩ về anh, cố không liên lạc, cố nghĩ đến sự tổn thương, đến các bên do tác động của hành động của em. Cố đến những lúc em không cố được, nên em gọi anh, chỉ để biết anh còn đó, chỉ để biết là dù gì anh cũng từng dành tình cảm với em, để biết rằng em cũng từng là quan trọng với anh. Do vậy nên em mới mâu thuẫn với anh, mâu thuẫn với chính mình. Và rồi anh cho rằng em đang phá rối anh. Nhưng anh nghĩ gì cũng được, nghĩ em có xấu xa đến mấy em cũng không quan tâm.
Em không khinh anh những lúc anh yếu đuối. Em phần nào hiểu được anh đấu tranh với bản thân mình như thế nào. Em không nhớ tới anh chỉ khi em "quởn". Anh phải tự hào rằng anh là tất cả nỗi nhớ của em, chỉ những phút giây nào cần phải tập trung suy nghĩ về một vấn đề quan trọng thì anh sẽ không len vào được tâm trí em thôi. Hôm qua anh nói rằng em chỉ cần anh lúc "quởn", em thấy bị xúc phạm. Em chưa từng bị xúc phạm vào tình cảm và lòng tự trọng như vậy. Rồi em cũng ngạc nhiên khi thấy em vẫn đeo bám anh khi bị anh xúc phạm và đem cho nhiều cảm giác khó chịu đến thế, đó là lúc em nhận ra rằng em nghiện anh.
Bây giờ em mới có được khái niệm nghiện là như thế nào. Rõ ràng em không cần anh, em chỉ muốn anh, muốn có cảm giác đê mê và say đắm ấy. Có những lúc bừng tỉnh, em thấy mình khốn nạn. Em xúc phạm đến một người phụ nữ và một gia đình. Khi ấy em lại viết email cho anh, bảo anh rằng anh hãy tôn trọng cuộc hôn nhân của mình và em nhận mình là nắng, chỉ có thể làm anh say trong phút giây. Sau 2 tuần thì mọi chuyện lại như cũ, hoặc là em, hoặc là anh, sẽ gọi cho người kia và bảo rằng sẽ chết vì nỗi nhớ. Mình lại nuông chiều nhau trốn tránh cái sự thật rằng anh là của một phụ nữ, một gia đình.
Anh gửi em một email. Nội dung bảo có 3 lựa chọn cho chúng ta. Một, đủ yêu và mạnh mẽ, tiến đến. Hai, không đủ, dừng. Ba, trốn bằng cách tự tử cùng nhau. Em chọn cách hai. Anh cũng đồng ý. Nhưng tình trạng email, điện thoại và ăn trưa là không thể chấm dứt. Điều kiện quá dễ để mình liên lạc với nhau. Phải chăng anh hoặc em phải sống trong môi trường cách ly mới hết được cơn nghiện. Rồi khi đi cai về, mình tránh cám dỗ bằng cách nào đây?
Tội lắm! Em có người yêu, anh có vợ, thế nhưng lại nghiện nhau. Anh ngoại tình, em thì dằn vặt và đau đớn, chỉ để có những phút giây hạn hữu. Anh, em, vợ anh và người yêu em đều có học thức và đầy nhân cách. Lỗi lầm là do anh và em gây nên, tại sao bắt họ phải chịu?
An Thụy
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)