Love, like a mountain-wind upon an oak, falling upon me, shakes me leaf and bough.

Sappho

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Dù rất đau, nhưng em vẫn chúc phúc cho anh
nh đâu biết rằng, trước mặt anh thì bạn bè khen nịnh, còn sau lưng anh họ nói những gì. Em nghe họ nói về anh và bạn gái của anh mà em chỉ biết cười buồn chứ không phản ứng gì cả! Nhưng anh hạnh phúc thì em sẽ ủng hộ.
From: sad
Sent: Monday, January 04, 2010 9:01 AM
Trong cuộc sống, bất kỳ ai cũng có những quá khứ. Cho dù có đẹp hay không đi nữa thì quá khứ vẫn là quá khứ! Và điều thật trớ trêu là không bao giờ thay đổi được quá khứ. May mắn rằng em đã được sinh ra trong một gia đình êm ấm, hạnh phúc, và chính điều đó cũng làm cho em quá tin vào cuộc sống, cứ ngỡ nó tốt đẹp giống như ở nhà mình.
Một sai lầm thật lớn, một yếu điểm thật lớn là em đã sống vì tình cảm. Cứ nghĩ vật chất chỉ là điều thứ yếu để phục vụ cho cuộc sống tinh thần. Để rồi quen một người, yêu thương một người mà cứ nghĩ là tình cảm sẽ làm nên tất cả! Em ngu quá phải không anh? Em khờ dại quá phải không anh? Khờ đến nỗi sau hơn 6 năm em mới biết được sự thật, một sự thật em không biết phải nói làm sao, nhưng thật buồn và thật đau, đau nhiều lắm anh à!
Em biết tình cảm sinh viên là một tình cảm mang tính chất bồng bột và ngắn ngủi. Em suy nghĩ thật nhiều sau 2,5 năm anh theo đuổi em. Nỗi sợ không phù hợp quan điểm sống, sợ người lớn ngăn cản và cả sợ một ngày nào đó anh sẽ ra đi. Sợ thật nhiều vì chúng ta đã lớn lên trong hai môi trường hoàn toàn khác biệt. Nhưng sao em vẫn không giữ vững được quan điểm trước kia, để rồi nhận lời yêu anh. Một tình yêu đầu đời, hạnh phúc thật nhiều và cay đắng cũng thật nhiều.
Đau quá anh à khi tất cả mọi chuyện diễn ra đúng như em đã sợ trước kia, và hầu như tất cả mọi nỗi sợ đều biến thành hiện thực trong cùng một thời điểm. Ngày xa nhau anh đã giúp em nhận ra tất cả, nhưng em vẫn chưa tin đó là sự thật. Vì trong tâm trí của em, khi quen nhau, lúc nào anh cũng là một người mẫu mực, luôn có trách nhiệm với gia đình và với em.
Em rất hạnh phúc khi anh có quan tâm đến gia đình của em nữa! Chính vì điều đó mà em nghĩ em cũng sẽ cố gắng là một người vợ và một người con dâu mẫu mực sau này. Em đã đặt ra quá nhiều nguyên tắc: không cafe, không hút thuốc, không nhậu nhẹt và chúng ta sẽ cùng cố gắng "giữ gìn" đến khi cưới. Em đi làm, anh đi học, chúng ta cùng nỗ lực vì tương lai, vì hạnh phúc của chúng ta.
Chúng ta đã cùng nhau vượt qua quá nhiều trở ngại, rất nhiều, phải không anh? Giờ đây khi ngồi nghĩ lại, cũng may cho em là em đã nhận lời yêu anh trong hoàn cảnh ngặt nghèo, giữa thời buổi anh gặp khó khăn về nhà cửa, giữa lúc anh chưa học hành xong và chưa có việc làm. Nhưng chính trong hoàn cảnh đó thì mới còn nhiều sự chia sẻ, chính điều đó mà anh biết được quan điểm và cách sống của em như thế nào!
Chúng ta không hợp nhau ở nhiều quan điểm, nhưng xét ra thì cũng có nhiều quan điểm gần nhau, chính điều đó mà em đã yêu anh gần 4 năm trời, một tình yêu chân thật mà em nghĩ sẽ mang lại hạnh phúc cho anh. Nhưng em đã sai lầm rồi phải không anh?
Bây giờ em hiểu thật nhiều giá trị của đồng tiền, nó có thể làm cho ta thay đổi nhiều thứ, lẫn cả về quan niệm sống luôn nữa, đúng không anh? Điều đó có thể đúng với nhiều người, nhưng với em nó không phải là tất cả, và sẽ không bao giờ em đánh đổi tất cả để có đồng tiền. Ngồi trên đống vật chất mà tinh thần mệt mỏi, có ý nghĩa gì đâu anh?
Nhưng em biết điều đó sẽ có ý nghĩa thật nhiều với anh và gia đình anh nữa! Đau đớn biết bao khi lúc nào anh cũng nói em ngoan, khẳng định sẽ cưới em, bàn về tiệc cưới, áo cưới thật nhiều. Bao nhiêu lần anh dẫn em về nhà dùng cơm với gia đình, để rồi trên bàn ăn mẹ nói "Mày muốn ăn ngon thì mày cười vợ giàu, nó nuôi cho mày ăn đã luôn", ra quán ăn thì mẹ nói "Bác cho tiền nó để nó cưới vợ, nhưng không biết nó cưới ai".
Cũng có những lần em nghe mẹ nói "Tao cần tiền chứ không cần chồng", mẹ kêu em đừng đến với anh, em cứ nghĩ là em sẽ không đáp ứng được những điều kiện của gia đình anh. Em đã cố gắng nói chúng ta xa nhau vì không hợp môi trường sống. Ước gì anh chấp nhận những lần chia tay ấy, anh nhỉ! Để em vẫn nhìn anh là một người yêu mẫu mực, sẽ mãi còn tình yêu cho dù chúng ta không đến được với nhau.
Kéo dài mà kết cuộc thì cũng xa nhau và còn vì lý do nghiệt ngã, đau đớn biết bao nhiêu: "Gia đình em cũng không dư giả gì để chúng ta tổ chức cưới sớm. Anh không muốn tốn tiền và suy nghĩ nhiều khi mua quà biếu cho gia đình em vào dịp lễ Tết". Trong khi tính tiền cưới, em đã nói tất cả chi phí gì của bên em, em sẽ lo tất cả. Em không thích đeo nữ trang và càng không muốn bán sính lễ cưới nên anh không cần mua nhiều. Em có một ít nữ trang sẽ đưa cho anh dùng trong ngày cưới.
Chúng ta đều là những kỹ sư mà chẳng lẽ không đủ khả năng để có cuộc sống đầy đủ về vật chất sao anh? Chẳng lẽ anh và gia đình anh cần vật chất đến thế sao anh? Chẳng lẽ mẹ cần cưới một đứa con dâu giàu để nuôi ăn đã sao anh? Chẳng lẽ anh cần một cái đám cưới mà gia đình vợ bỏ ra tổ chức sao anh? Có vật chất đầy đủ thì liệu gia đình có hạnh phúc không?
Trước kia, em nghĩ em hiểu anh thật nhiều, nhưng khi chia tay em ngỡ ngàng tất cả, và sau 8 tháng em hiểu ra một ít về sự thật. Tuy em không biết nhiều về anh, nhưng có một điều em biết đó là anh đã bỏ qua rất nhiều người thương anh bằng cả tấm lòng và không hề dính đến vật chất. Em cũng không biết là anh vô tình hay là cố ý chà đạp những người thương yêu anh nữa! Nhưng ác nỗi, những người đó lại là những người mà em thương yêu nhất!
Ngày ông ngoại mất, em buồn thật nhiều, nhớ anh thật nhiều và cũng đau thật nhiều! Cứ nhớ mãi ngày bà ngoại mất, em và anh ra sau hàng nước rửa mặt, ông ngoại kêu em dọn cơm cho anh ăn. Đau buồn cách mấy thì ông ngoại vẫn còn quan tâm đến anh. Và đến khi mất, ông ngoại cũng đâu biết người ông ngoại thương lại chà đạp cháu ngoại của mình, và chà đạp luôn cả gia đình ông nữa! Anh hai thì nói ước gì có bé T. ở đây để lo nước nôi với anh Hai, nghe mà lòng em như đứt ruột. Sao mà gia đình em lại đặt niềm tin và tình thương với anh nhiều đến thế! Cõ lẽ vì gia đình em đâu biết anh đã chà đạp đến mức nào đâu, phải không anh?
Xa nhau cũng đã xa nhau rồi, em mừng vì em đã thực hiện được lời hứa là để anh tự do và sẽ không níu kéo! Em muốn quên tất cả để sau này có thể tiếp tục sống vui vẻ, em cố gắng rất nhiều nhưng trong hơn 9 tháng trôi qua, em vẫn không thể nào quên được những câu nói của mẹ và anh! Và có lẽ suốt cuộc đời này, em sẽ không thể nào quên được những câu nói ấy.
Em cám ơn mẹ và anh, thật tận đáy lòng! Chính vì những câu nói ấy làm cho em hiểu cuộc đời này nhiều hơn, trưởng thành hơn, nhưng có một điều ác nghiệt là em đã mất tất cả niềm tin vào cuộc sống này, em đã không còn tin vào bất cứ ai, và không tin bất cứ cái gì nữa anh à! Cuộc sống của em là những điều ngỡ ngàng, một sự nghi ngờ vào tất cả!
Khờ dại quá khi yêu chung thủy một người, đặt niềm tin tất cả vào một người, đúng không anh? Biết là thế nhưng chính vì điều đó mà em có thể thanh thản được phần nào. Ít ra em không phải là người phản bội, và ít ra anh còn chà đạp em là "phong kiến cổ hủ Á Đông", nhưng em hãnh diện vì điều đó. Đến lúc này đây, vẫn còn nhiều người thương em.
Kể cả những người đã có gia đình, họ từng nghĩ đến chuyện rời xa gia đình để đến với em. Em quý họ rất nhiều, nhưng em đâu thể làm những điều ảnh hưởng đến hạnh phúc của gia đình họ được đâu anh! Em đâu phải là hạng gái mạc hạng rẻ tiền đâu mà có thể nói ra "Anh hãy giải quyết với người yêu đi, em đợi, đến với em là chỉ để vui thôi chứ không cần trách nhiệm gì hết".
Anh từng lên án một người học cùng lớp là còn tệ hơn hạng gái đứng đường vì ít ra gái đứng đường thì còn lấy tiền. Nhưng giờ đây, anh đang quen với một người sẵn sàng nói ra điều đó khi chúng ta quen nhau. Anh đâu biết rằng, trước mặt anh thì bạn bè khen nịnh, còn sau lưng anh họ nói những gì. Em nghe họ nói về anh và bạn gái của anh mà em chỉ biết cười buồn chứ không phản ứng gì cả!
Nhưng anh hạnh phúc thì em sẽ ủng hộ. Em sẽ không làm bất cứ điều gì để rạn nứt niềm hạnh phúc của anh, kể cả sau này cho dù anh quen với bất kỳ ai đi nữa, chỉ cần anh hạnh phúc thì em sẽ luôn cổ súy để anh đi trên con đường hạnh phúc ấy!
Hãy cân nhắc thật kỹ càng trước khi quen một người nhé anh! Vì đâu phải ai cũng ra đi êm ả và sòng phẳng "tình phí" như em đâu anh! Em vui vì anh nhận tiền, chính điều đó làm cho em thanh thản. Nhưng có khi nào anh nhìn lại những lời nói và hành động của mình không anh? Vì chúng ta đâu chỉ sống ở hiện tại thôi đâu, đúng không anh? Tương lai mình không những còn dài mà còn rộng và cao nữa mà anh! Biết đâu sau này anh làm giám đốc, Thứ trưởng hay Bộ trưởng mà nhìn lại quá khứ đau lòng thì sao mà thanh thản được đây anh!
Anh có nghĩ thử, nếu lỡ sau này mình có đứa con gái, mình hết mực yêu thương mà nó lại rơi vào hoàn cảnh giống như em thì anh sẽ làm sao đây anh? Chắc có lẽ em đã quá thường xuyên kiểm tra lại hành động và lời nói của em nên em mới nghĩ sâu xa như vậy phải không anh? Tất cả chỉ là quá khứ thôi mà, phải không anh? Quá khứ thật buồn và thật đau!
Nhưng em luôn hy vọng sau này cả em và anh sẽ không còn đau và chỉ còn lại niềm hạnh phúc. Em cũng không biết rằng anh có đọc được những dòng chữ này không nữa! Nhưng cho dù chúng ta có là hai đường thẳng song song, thì bất cứ ở nơi nào, em vẫn cầu mong cho anh và gia đình anh có được niềm hạnh phúc!
Cố gắng giữ sức khỏe, học, và làm việc tốt nhé anh!
Em, PT!
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)