Think of all the beauty still left around you and be happy.

Anne Frank, Diary of a Young Girl, 1952

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Con đã mất mẹ 6 năm rồi
on cố gắng áp sát khuôn mặt thấm đẫm nước mắt của mình vào cái quan tài có người mẹ thân yêu của con. Con đã tưởng tượng rằng phải ngồi cạnh mẹ vì mẹ sẽ tỉnh lại và cần có con ở cạnh. Con không dám đi đâu vì sợ lúc mẹ tỉnh dậy mẹ gọi mà con không thể nghe được.
Từ: luu_ly_tinh_ban
Đã gửi: 09 Tháng Mười Một 2011 2:23 CH
Mẹ yêu!
Con lại được nhìn thấy hình ảnh của mẹ nữa, con đã mong chờ ngày này lâu lắm rồi. Ngay từ lúc con biết rằng muốn nhìn thấy mẹ thêm lần nữa con cũng phải cần có thời gian, một thời gian thật dài. Và cuối cùng con cũng đã chờ tới ngày đó. Ngày hôm nay, cách đây 6 năm, ngày định mệnh con biết đó chính là ngày mà con đau khổ nhất trên đời này.
Ngồi cạnh mẹ mà con lặng đi sau những lời dặn dò cuối cùng của mẹ cùng với tiếng nấc sau cùng. Con đau đớn bật tiếng khóc khi mẹ không còn đi bên cạnh chúng con nữa. Nhìn mọi người đặt tờ giấy trắng lên khuôn mặt của mẹ mà trong lòng con như ngàn vạn mũi dao đâm. Con phải làm sao đây? Sao tự dưng mẹ lại bất động không nói lời nào với chúng con nữa?
Lúc đó con mong ước làm sao tờ giấy trắng trên khuôn mặt của mẹ có một chút chuyển động để nhen nhói lên trong con tia hy vọng cuối cùng về hình dáng của người mẹ lại trở về bên cạnh con. Con chờ mãi, con khóc nhưng cũng cố gắng gạt nước mắt để thấy được điều kỳ diệu sẽ đến với hy vọng của con. Nhưng không, người ta đưa mẹ của con vào trong chiếc quan tài bé xíu, con lại sợ mẹ không thể thở được.
Con cố gắng áp sát khuôn mặt thấm đẫm nước mắt của mình vào cái quan tài có người mẹ thân yêu của con. Con đã tưởng tượng rằng phải ngồi cạnh mẹ vì mẹ sẽ tỉnh lại và cần có con ở cạnh. Con không dám đi đâu vì sợ lúc mẹ tỉnh dậy mẹ gọi mà con không thể nghe được. Con đã chờ như vậy suốt đêm bên cạnh mẹ.
Con những tưởng rằng sự chờ đợi của con sẽ được ông trời nhủ lòng thương nhưng không, con càng chờ càng vô vọng. Chiếc quan tài có mẹ vẫn im lìm lạnh ngắt bên cạnh tiếng khóc, tiếng nước mắt rơi của chị em con. Đêm hôm đó sao trôi nhanh đến vô vọng, tiếng khèn làm con giật mình quay lại với sự thật, mẹ đã vĩnh viễn rời xa đời con. Chiếc xe tang dần dần đưa mẹ về nơi an nghĩ.
Con đi phía trước úp đầu lại với cái xe chở người mẹ thân thương của con về với đất. Con cố gắng đẩy chiếc xe thật mạnh để nó lùi lại phía sau, để níu giữ lại tuổi thơ ngắn ngủi bên mẹ, thân xác con đau vô cùng nhưng không thể so sánh được với nỗi đau mất đi mẹ, người mẹ đáng kính nhất của con. Dù con đã cố gắng hết sức nhưng sao mà người ta đẩy chiếc xe đến nhanh vậy?
Phút chốc con chưa kịp suy nghĩ xem con phải làm sao để có thêm một chút thời gian nhỏ bé nữa cạnh mẹ thì con ngỡ ngàng nhận ra sự thật đau đớn mẹ ạ. Mẹ có biết chăng, nỗi đau này con không thể nào vượt qua, con đớn đau nhận ra rằng con mất mẹ thật rồi. Bây giờ nhìn lại hình ảnh mẹ, con nhớ lắm những ngày xưa ấy, ngày thơ bé con có mẹ bên cạnh. Con thấu hiểu được một điều “Mẹ luôn ở cạnh con dù con ở bất kỳ nơi đâu”. Con chúc mẹ ngủ ngon mẹ nhé. Con yêu mẹ!
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)