Thành công là đi từ thất bại này sang thất bại khác mà không đánh mất lòng nhiệt tình của mình.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chờ đợi anh ly hôn vợ có phải là sáng suốt
iệu anh có vì con mà hàn gắn với vợ? Giờ tôi cũng có người đeo đuổi (chưa có gia đình) muốn tiến đến hôn nhân. Tôi rất lo vì phải làm kẻ thứ 3 nếu tiếp tục chờ anh.
Cách đây 5 năm tôi có gia đình và có một đứa con trai 5 tuổi, tình cảm giữa tôi và chồng không được hạnh phúc, chồng bỏ đi một năm không về, cũng chẳng điện thoại hỏi thăm mẹ con tôi. Thời gian đó tôi rất buồn và suy sụp, trong lúc buồn nhất tôi gặp được anh, anh vừa xin vào làm cùng công ty với tôi. Ngay lần đầu tiên gặp anh tôi đã có cảm tình. Rồi qua ánh mắt anh nhìn, tôi cũng biết được anh có cảm tình với mình.
Tất cả qua đi, chúng tôi vẫn gặp nhau hàng ngày, nói chuyện bình thường, dần dần tôi cảm thấy nhớ anh vô cùng. Lúc đó tôi không thể nói ra vì bản thân đã có chồng. Thời gian trôi qua, anh được công ty cử đi học 3 năm. Mới đầu tôi rất buồn vì phải xa anh, nhưng dần dần cũng quên. Trong thời gian anh đi học, gia đình tôi gặp sự cố, vợ chồng tôi ly dị.
Thấm thoát thời gian trôi qua, anh đi học về và được bổ nhiệm vào chức vụ cao trong công ty. Sau khi biết chuyện về gia đình tôi, anh rất cảm thông và chia sẻ những khi tôi buồn. Anh quan tâm 2 mẹ con tôi nhiều, nhiều hơn một người bạn bình thường. Tôi cũng cảm nhận được anh thương mình nhưng không hiểu tại sao anh không nói ra.
Đến một ngày anh nói tôi biết sắp phải cưới vợ, tim tôi như tan nát khi nghe tin ấy. Tôi khóc rất nhiều vì không hiểu tại sao anh lại quyết định như thế. Tôi hỏi anh chỉ im lặng không trả lời dù chỉ một câu. Vì quá đau buồn, một phần nữa là không thể đối mặt với anh nên tôi nghỉ việc tại công ty và xin được việc tại một quán cơm nhỏ.
Rồi thời gian trôi, qua một người bạn tôi biết anh có đứa con trai 2 tuổi. Tất cả đã không có gì nếu anh và tôi không tình cờ gặp lại trên một chuyến xe buýt cách đây 6 tháng. Anh nói hãy cho cơ hội được gặp nhau một lần để anh trả lời câu hỏi gần 10 năm trước không trả lời. Tôi đồng ý. Vài ngày sau anh điện thoại tôi ra một quán cà phê. Khi gặp tôi, hai mắt anh đỏ hoe từ trước, tôi cảm nhận anh đã khóc nhưng không hiểu vì chuyện gì.
Chúng tôi bắt đầu trò chuyện, vẫn những câu thăm hỏi, cách quan tâm tới tôi và con như ngày nào. Tôi khóc vì biết anh đã sống không hạnh phúc vì cuộc hôn nhân mà 10 năm trước anh buộc phải quyết định, đó là vì gia đình. Anh không muốn cha mẹ buồn vì là một người con duy nhất trong gia đình. Anh nói vợ chồng anh hiện tại chỉ sống trên danh nghĩa, 10 năm nay người anh mãi mãi yêu thương luôn là tôi.
Những kỷ niệm của chúng tôi anh đã ghi vào nhật ký, được cất kỹ trong công ty. Anh biết không thể nói ra, không thể tìm tôi vì không muốn làm khổ tôi, anh không muốn gây phiền phức cho mẹ con tôi nên âm thầm vùi chôn tất cả. 3 năm nay anh và vợ ly thân, vì danh dự của 2 gia đình anh chưa muốn ly dị. Anh rất hối hận vì ngày đó không thể cương quyết hơn để được đến với tôi. Câu chuyện của chúng tôi kết thúc trong nước mắt của hai người.
6 tháng nay anh thường xuyên điện thoại hỏi thăm mẹ con tôi. Khi con tôi ốm anh cùng chở đi bệnh viện, cha mẹ tôi ốm anh chăm sóc như một người thân trong gia đình, tôi bệnh nằm viện một tuần thì hết 5 ngày anh thức trắng đêm quạt cho tôi. Nói chung khi tôi cần anh luôn có mặt dù trời nắng hay mưa, sớm hay đêm. Tình yêu chúng tôi dành cho nhau rất sâu đậm. Anh chưa bao giờ đi quá giới hạn với tôi ngoài những cái ôm hôn tạm biệt khi cùng đi chơi về. Anh nói nếu thật sự yêu thương anh thì hãy cho anh thời gian để sắp xếp chuyện gia đình và đến với tôi.
Anh nói tuy vợ chồng không còn tình cảm nhưng con anh không có tội, anh phải có nghĩa vụ nuôi con khôn lớn, thời gian qua anh sống chỉ vì con. Giờ khi gặp lại tôi anh thật sự cảm thấy hạnh phúc, không thể để mất tôi một lần nữa. Anh nói không bao giờ bỏ con, nếu nó sống với anh thì mong tôi hãy yêu thương nó như anh yêu thương con tôi, ngược lại nếu con không sống cùng anh thì anh sẽ cấp dưỡng nuôi nó khôn lớn, anh kêu tôi đừng buồn vì chuyện đó.
Giờ tôi rất băn khoăn, không biết có nên chờ đợi anh hay không? Liệu anh có vì đứa con mà sẽ hàn gắn lại với vợ? Hiện tại tôi cũng có người đeo đuổi (chưa có gia đình) muốn tiến đến hôn nhân, tôi đang rất lo vì phải làm kẻ thứ 3 nếu tiếp tục chờ đợi anh. Hãy giúp tôi với.
Nga
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)