Fear keeps us focused on the past or worried about the future. If we can acknowledge our fear, we can realize that right now we are okay. Right now, today, we are still alive, and our bodies are working marvelously. Our eyes can still see the beautiful sky. Our ears can still hear the voices of our loved ones.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Cha hãy quên mình từng có gia đình hạnh phúc
ha hạnh phúc chứ khi cố tình phớt lờ mẹ và chúng con, cha vui chứ khi quên đi người đã cùng mình vượt qua khó khăn thiếu thốn? Cha có thể thôi trách nhiệm với con cái nhưng sao lại bạc tình quên đi người phụ nữ đã cùng mình thề hẹn trước bàn thờ chúa, đã chăm sóc con mình... (Khanh)
Từ: mai khanh
Đã gửi: 14 Tháng Mười 2011 5:40 CH
Vậy là cha tôi về thật rồi đấy! 11 năm, có dài quá không để quên đi một người. Những tưởng tình thân ruột thịt thì dù có trăm năm triệu năm vẫn sẽ tồn tại, vậy mà 11 năm mẹ con tôi tin tưởng chờ đợi, 11 năm nhưng nỗi nhớ và hình ảnh người cha ấy chưa hề phai mờ, 11 năm từng cái quần, cái áo vẫn thơm, vẫn mới và vẫn được mẹ gấp gọn gàng.
11 năm đứa em út mới học mẫu giáo giờ cũng là thiếu nữ, 11 năm vắng cha, cô đơn, vấp ngã, đứa con gái lớn giờ cũng đã có gia đình. Đám cưới vắng cha, chỉ mình mẹ và nó, cố nuốt nước mắt hờn tủi, mà cha nó cũng chưa hề chúc mùng nó hay chia sẻ cùng nó. 11 năm, nước mắt vẫn rơi mỗi khi có điện thoại của cha nó gọi về.
Cha đâu biết gia đình chấp nhận tất cả, hy sinh tất cả vì cha, mong một tương lai khác, mong một ngày đoàn tụ hạnh phúc. Vì sao thế, cha về rồi mà? 11 năm, tôi giờ cũng làm mẹ, tôi không dám xa con quá 1 ngày vì nhớ chúng. Nhưng sao 11 năm rồi, vậy mà cha lại quên chúng tôi, chỉ một cuộc điện thoại cha về rồi, không gặp mặt, không ôm ấp. Hụt hẫng, sốc, ít bánh kẹo, vài cái bánh được người em rể đem qua với thông báo cha mày về rồi.
Mẹ không thể khóc, sự phản bội bóp nghẹt tim mẹ, làm gì cho mẹ đây. Ngày đám cưới cũng đã thông báo. 53 tuổi, mẹ con tôi lại bắt tay vào xây dựng cuộc sống khác. Chính thức không chồng, chính thức là những đứa con không cha, thôi chờ đợi, thôi tin tưởng và hy vọng, tất cả chỉ là dối trá, phù phiếm.
Cha hạnh phúc chứ khi cố tình phớt lờ mẹ và chúng con, cha vui chứ khi quên đi người đã cùng mình vượt qua khó khăn thiếu thốn? Cha có thể thôi trách nhiệm với con cái nhưng sao lại bạc tình quên đi người phụ nữ đã cùng mình thề hẹn trước bàn thờ chúa, đã chăm sóc con mình, che chở, vừa làm cha làm mẹ khi cha vắng nhà.
Thôi cha à, giờ đã có người chăm sóc cha, có cuộc sống sung túc không phải lo từng ngày nữa. Chúng con sẽ lo cho mẹ, người mẹ đáng thương đang cố gắng chống trọi với căn bệnh ung thư, cố gắng để nhìn lại người chồng yêu thương của mình. Giờ tất cả sẽ là quá khứ. Ba cứ hạnh phúc đi, quên đi gia đình này.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)