When they asked me what I loved most about life, I smiled and said you.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Có nên theo em lập nghiệp xa Hà Nội?
ù cuộc sống trong Gia Lai tôi chưa biết gì, nhưng đôi lúc thoáng qua cũng muốn thế bởi có em và trong đó nếu tiết kiệm có thể mua đất nương rẫy làm lụng, tuy vất vả cũng có thể tiết kiệm khoản kha khá.
Tôi xuất thân từ một gia đình thuần nông vùng đồng bằng sông Hồng, không khá giả gì, học đại học xong ra trường xin vào làm công chức trong một trường đại học và ở lại Hà Nội. Anh trai và em gái cũng lập gia đình, ổn định ở thành phố này, còn lại mình tôi. Bố mẹ anh chị em luôn lo cho tôi, vì công chức nghèo bình thường đã vất vả, giờ gần 30 tuổi, đến lúc cần lập gia đình còn nhiều vất vả hơn ở phía trước.
Em sinh ra và lớn lên ở Tây Nguyên, ông bà bố mẹ là người Bắc vào đó làm kinh tế mới và ở lại. Em ra đây học và quen tôi, chúng tôi đem lòng yêu thương nhau thật lòng. Em kém tôi 6 tuổi. Yêu nhau 3 năm trong khi đi học và đi làm được một năm. Mọi thứ sẽ trở lên suôn sẻ nếu em xin được việc ở đây. Một năm thử thách với nghề giáo viên tiểu học, em làm tốt công việc được giao nhưng do chỉ có bằng trung cấp nên không thể xin vào biên chế. Các trường tiểu học cũng yêu cầu có bằng cao đẳng.
Thật khó khi mình không đủ điều kiện để tiếp tục công việc, nhất là thời thế hiện nay xin việc quá khó khăn. Vậy là hè vừa qua tôi phải xa em, em về nhà nghỉ hè trong thời gian chờ đợi học liên thông hoặc xin việc ở nhà. Em luôn mong ra với tôi từng ngày từng giờ, tôi cũng mong được có em bên cạnh. Hiện tại có người thân bảo xin cho em trong đó mà không mất gì. Em phân vân lựa chọn giữa tôi và công việc. Nếu chọn tôi em sẽ quyết định ra mà không ngần ngại nhưng lại bị bố mẹ cấm đoán, nói rằng “Nếu ra đó mày sẽ tự mà lo lấy, đừng ngửa tay xin bất cứ điều gì vì xin việc không mất tiền mày còn chẳng muốn”.
Em ra đây tôi cũng hơi lo lắng, vì nếu như thế tôi công chức vốn vất vả lo cuộc sống, nay phải lo thêm cho em, giúp em học xong cao đẳng có bằng cấp và lo xin việc rồi sẽ tính chuyện cưới nhau. Nếu em chọn công việc có nghĩa sẽ không ra nữa nhưng em muốn tôi quyết định vào trong đó xin việc ổn định rồi cưới nhau. Dù cuộc sống trong Gia Lai tôi chưa biết gì, nhưng đôi lúc thoáng qua cũng muốn thế bởi có em và trong đó nếu tiết kiệm có thể mua đất nương rẫy làm lụng, tuy vất vả cũng có thể tiết kiệm khoản kha khá.
Tôi và em sẽ làm mọi thứ để có nhau hay giải thoát cho nhau? Một điều đơn giản ai cũng nghĩ được. Tôi ở lại Hà Nội lo cuộc sống của mình, kiếm cô khác, có công việc ổn định cưới là xong. Còn em ở lại Gia Lai có công việc ổn định và lấy một chàng trai yêu mình. Nhưng có yêu mới biết quyết định đó quá khó khăn. Đã yêu, rồi chọn người mình yêu thì muốn hết lòng, bên nhau đến “đầu bạc răng long”. Em ra đây cũng là một thử thách quá lớn đối với cả hai đứa. Hạnh phúc no đủ không sao nhưng nghèo khó ai cũng sẽ chê cười.
Tôi vào đó cùng em cũng chẳng ngại gì, nhưng cố gắng mãi ở được Hà Nội giờ lại bỏ, xa gia đình, xa anh em vào Gia Lai. Thật khó quá! Chúng tôi đã khóc rất nhiều đêm, nói và suy nghĩ rất kỹ nhưng không có cách nào thỏa lòng được hai đứa. Mong các bạn tư vấn và chia sẻ cùng. Xin chân thành cảm ơn.
Tám
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)