Nếu bạn chưa từng nếm mùi thất bại, tất bạn chưa gặp thử thách thực sự.

Dr Porsche

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh yêu em và yêu em rất nhiều
ãy để anh được làm điều đó một cách trọn vẹn, hãy để anh được thể hiện tiếng nói và tình yêu của anh với em, với bố mẹ và với cuộc sống này. Anh không muốn rời xa em, anh đang mạnh mẽ và tỉnh táo, anh cũng đã suy nghĩ kỹ trước khi quyết định. (Phạm Văn Hóa)
From: phạm văn hóa
Sent: Monday, November 10, 2008 11:31 PM
Subject: Gui toa soan: Anh yeu em va yeu em rat nhieu.
Em yêu của anh!
Vậy là Hà Nội đã vào đông rồi đấy, lạnh quá em nhỉ? Anh thì đã lôi quần áo rét từ cách đông mấy ngày, giặt rũ sạch sẽ, bây giờ chỉ việc mặc, chỉ việc tung tăng đi dạo chơi cùng em qua những con phố nhỏ, được nắm tay em và được ôm em vào lòng giữa mùa đông này.
Em có còn nhớ bức ảnh 2 đứa mình chụp khi đi đạp vịt ở hồ Tây không, mình quen và yêu nhau vào cái mùa hè nóng bức ấy. Anh toát cả mồ hôi, em cũng thế, khi chúng mình dạo chơi dưới trời nắng chang chang ở công viên, ở đại học, lang thang trên những con đường đầy những bụi và khói xe.
Từ ngày ấy, cái ngày ta yêu nhau cũng chẳng ai biết rõ là ngày bao nhiêu, chỉ nhớ cái ngày mà anh ôm em vào lòng ấy, bình dị trước mặt nước sóng lăn nhè nhẹ của hồ đền Lừ, ánh điện nhấp nháy dưới nước, tiếng người qua lại và cả những chùm pháo hoa rực rỡ. Em đến và xóa đi những vết nhăn chằng chịt trong ánh nhìn của cuộc đời anh. Lần đầu tiên được hẹn hò đưa em đi chơi đó là về nhà anh, rồi tiếp sau đó là những lần gặp gỡ liên tục, để rồi…
4 mùa của một năm chưa qua hết 2 mùa em đã muốn xa anh. Anh thấy đau xót từng kỷ niệm, những nỗi nhớ về em hiện về anh không tài nào chợt mắt được. Đêm qua, một đêm kinh hoàng nhất trong cuộc sống của anh. Anh thấy lạnh toát người và run lên cầm cập từng hồi một mặc dù anh đắp một cái chăn bông to tướng.
Tay anh run run cầm lọ thuốc ngủ mà trên đường về anh đã mua, anh định mình sẽ ngủ mãi, có thể sẽ không chết, nhưng muốn ngủ một giấc thật dài và dài mãi để khi tỉnh dậy anh sẽ không còn biết em là ai nữa, sẽ quên đi Lan của ngày hôm qua, quên đi mọi thứ từng có. Nhưng chao ôi!
Mọi chuyện lại không như vậy, trong lúc quẫn trí anh đã định liều mình thì như có một cái thứ gì đó thoảng qua tâm trí anh, ánh điện bàn vẫn bật, anh vùng dậy lần cuối, bắt gặp em trong bức ảnh, và anh đã khóc…
Sáng nay, trời vẫn lạnh quá em nhỉ? Anh vẫn tắt máy, nhưng qua một đêm suy nghĩ ấy, anh lại muốn khao khát, muốn khẳng định mình, muốn yêu và được yêu mãi. Anh bật máy và nhắn ngay một tin SMS cho em, anh lại khóc… Anh thấy mình thật ngu dại trong cuộc sống này, thấy mình thật không có một chút bản lĩnh gì, thấy mình sao lại có thể yếu lòng như thế, tại sao lại chấp nhận “chia tay nhau".
Rồi anh lại khóc…
Anh lớn rồi mà sao anh cứ khóc hoài vậy, anh có giống một đứa con nít không? Tiếp sau đó anh lại chợp mắt được một tí thì anh lại có một tin nhắn SMS từ Wife love. Lại bừng tỉnh trong phút giây lạnh lẽo ấy. Một cuộc điện thoại của một người bạn đã đánh thức anh bằng giọng nói oang oang “Chiều đi thông đồ án nhé, tuần sau thầy đi công tác”. Thôi chết, anh giật mình, bật dậy như vừa mơ thấy ác mộng vậy.
Rồi anh lại khóc, nhưng lần này nhanh lắm.
Rồi anh cười, anh cười và tự nói rằng mình bắt đầu thấy được đâu là cái nên làm, đâu là cái đã qua và đâu là điều cần tiếp tục. Anh bật dậy rửa mặt trong chốc lát, bước chân nhè nhẹ qua những bậc cầu thang lên trên tầng thượng và hít một hơi thật sâu để lấy lại chút khí sắc sau những lần vấp ngã. Giỏ phong lan kia vẫn xanh em ạ, mấy ngày nay anh chưa tưới được, hôm nay sáng ra đã tưới cho nó ca nước rồi, lạnh thế này liệu nó có chịu được không nhỉ, khổ thân nó!
Mặt trời đã lên đến đầu những mái nhà cao tầng xung quanh, anh nhìn qua khung cửa số và thấy lòng mình đã tĩnh lại. Nhưng có rất nhiều điều muốn nói, muốn tuôn trào, có một cái gì đó đang ở trong anh, nó làm anh nóng rực lòng lên vậy. Anh vội mở máy tính và bắt đầu…
Em à, đôi khi con người mình cũng có một khoảng thời gian nào đó yếu đuối và ngã lòng, cũng có những phút giây thăng trầm và tự sự, cũng có những lúc nghẹn ngào trước lồng ngực, dù là ai đi nữa, mạnh mẽ mấy đi nữa thì tâm tư tình cảm vẫn là những khúc đường khó đi nhất.
Qua chuyện hôm qua và qua những gì anh đã trải qua trong đêm ấy, anh thấy mình khác khác, một chút gan lì thoáng qua, một chút bất cần đến dáng sợ và một chút do dự đến khôn nguôi. Còn bây giờ, anh lại thấy mình như lớn thêm được một tuổi nữa, lại thấy những điều gì đang chờ anh phía trước. Trước thềm của cuộc sống này, anh và em mỗi người đều mang cho mình những hành trang, những mơ ước riêng, song cả hai đều có điểm chung đó là mong tìm được sự bình yên và thanh thản nơi cuối con đường mình đi.
Anh và em đều đã trải qua những mất mát, những thứ phải luyến tiếc, tất cả như những nỗi ám ảnh, như những bài học phải học tập. Anh không chịu chấp nhận ngồi một chỗ để nhường đường cho số phận đùn đẩy anh. Em không chịu được sức ép, được ám ảnh về nỗi sợ hãi phải xa gia đình, về bố mẹ, và chúng ta đã đi đến điểm chung là con đường hai ngả của 2 người. Em và anh chúng ta đều không muốn mất thêm thứ gì, quá mệt mỏi với tất cả.
Bây giờ anh thấy cần đính chính lại, anh là một người đang khao khát được sống một cách tích cực nhất, sống phải cống hiến nhất. Anh không chấp nhận sự ràng buộc của số phận, của xã hội, anh cần làm như những gì đã được học. Anh cần em!
Anh còn đang yêu em, và yêu nhiều hơn bao giờ hết. Hãy để anh được làm điều đó một cách trọn vẹn, hãy để anh được thể hiện tiếng nói và tình yêu của anh với em, với bố mẹ và với cuộc sống này. Anh không muốn rời xa em, anh đang mạnh mẽ và tỉnh táo, anh cũng đã suy nghĩ kỹ trước khi quyết định.
Đó là cách duy nhất ở trên đời này có thể đem lại sự thanh thản và đáng sống nhất cho anh, và cho tất cả mọi người. Chỉ có được đem hết sức mình, được làm và được hưởng những gì mình đang có và cố gắng có. Có như vậy trên những chặng đường gian khổ tiếp theo anh cũng như em sẽ không bị vấp ngã. Chỉ có những gì từ tay mình làm, chỉ có những suy nghĩ, những hành động đúng đắn mới làm mọi người chấp nhận. Hãy làm theo những gì con tim mách bảo như người đời vẫn nói.
Cuối cùng, anh chúc em mọi điều tốt đẹp nhất, và anh vẫn bảo vệ tình yêu của anh dành cho em đến cùng. Điều đó sẽ rất khó cho em, nhưng hãy vì anh một lần, vì hạnh phúc của chúng ta, hãy gắng lên em nhé. Em còn yêu anh rất nhiều, anh cũng thế.
Anh yêu của em!
Hóa
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)