If there's a book you really want to read but it hasn't been written yet, then you must write it.

Toni Morrison

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh và em như hai đường thẳng song song
uộc đời là chuỗi dài các sự chọn lựa và anh đã rẽ sang con đường khác, một con đường không có em để rồi mỗi người đi theo đường riêng và đến bây giờ chúng vẫn song song với nhau. Em hy vọng một ngày gần đây chúng sẽ giao nhau, chứ chắc chắn là không thể hợp thành một. (Nguyen Thi Thanh Van)
From: Nguyen thi Thanh Van
Sent: Monday, March 12, 2007 11:02 PM
To: tamsu@vnexpress.net
Subject: Hai con duong song song
Anh à! Vậy là chúng ta đã xa nhau được 5 năm rồi phải không anh? Đã 4 lần em treo tờ lịch mới lên tường và hôm nay… lần này nữa là lần thứ 5.
Năm mới đã đến mang trong mình những thay đổi mới và cả những điều bí mật ẩn chứa trong nó. Thời gian anh xa em lại ngày càng tăng lên, biết đến bao giờ chúng mình mới được gặp nhau hả anh? Tuy HN - HP không xa nhau là mấy, nhưng sao em có cảm giác nó xa như tận trong SG vậy anh. Kể từ khi biết tin anh đang học trên HN, đã nhiều lần em lên HN, lần thì được trường cử đi học, lần thì lên chơi với lũ bạn… Nhưng lần nào đặt chân lên HN em cũng có chung một cảm giác, vẫn là cái cảm giác đầu tiên em dành cho anh! Nơi nào không có anh thì chắc cũng giống nhau cả thôi mà.
Ở đó, dẫu vẫn biết em và anh đang cùng thở chung một bầu không khí của đất Hà thành, nhưng vết thương cũ chưa lành trong con tim đang rỉ máu ngăn không cho em gặp anh. Đã rất nhiều lần rút điện thoại di động cầm trên tay và đi đi đi lại trước chiếc điện thoại bàn chỉ để gọi một số điện thoại duy nhất mà mình đã thuộc hơn cả số điện thoại của chính mình, chỉ muốn nói với anh rằng: "Em rất nhớ anh và rất muốn được gặp anh". Ngón tay em như đã được lập trình sẵn chỉ chực nhấn 10 chữ số đó, nhấn rồi…, nhưng lại không gọi. Có lẽ như vậy sẽ tốt hơn cho cả 2 đứa phải không anh.
Những kỷ niệm ngày xưa em vẫn khắc trong tim, những kỷ vật của anh em vẫn giữ. Giờ đây tất cả như dồn dập ùa về trong em.
"V có lạnh không" - "không lạnh"! Lúc nào cũng vậy, cứ mỗi khi đi tiết trời se lạnh, đi bên em anh luôn hỏi như vậy và cũng luôn nhận được một câu trả lời như vậy. Có lần đi cạnh anh trên một quãng đường ngắn mà anh hỏi tới tận 3-4 lần câu hỏi như vậy. Sao anh ngốc thế, đã biết câu trả lời rồi mà sao vẫn cứ hỏi, tất nhiên là đi bên anh thì em có bao giờ lạnh cơ chứ. Hồi đó lớp em học nằm ở phía đầu dãy của tầng 3, may mắn là được học cạnh lớp anh, cứ mỗi lần tan học chưa bước ra khỏi cửa lớp là em cũng biết rằng luôn có một người xách cặp đứng chờ mình ở phía cuối hàng lang.
Thế mà thấm thoát đã 5 năm rồi anh nhỉ... Kể từ cái ngày đó, cái ngày mà đã rẽ ngang cuộc đời của 2 ta. Hôm đó vào khoảng 1h chiều, gọi điện thoại cho anh em như sững người khi nghe anh nói lời chia tay mà chỉ có vỏn vẹn trong 6 từ "tớ không yêu V nữa đâu". Lúc đó cảm giác như ù tai, em nghĩ mình nghe nhầm và yêu cầu anh nhắc lại thêm một lần nữa, vẫn chưa rõ…, rồi lai thêm một lần nữa. Bây giờ thì rõ rồi. Rõ rồi và em không muốn nghe lại thêm lần nào nữa. Em như sụp hẳn! Lời anh nói như nhát dao cắt vào tim em, không kèm theo một lời giải thích nào mà em cũng không hỏi, tay run run rồi cúp máy luôn.
Ngoảnh mặt quay đi, lau vội nước mắt, trái tim em tan vỡ. Suốt mấy đêm ròng rã em khóc thầm. Bề ngoài em tỏ ra như không có gì nhưng mỗi khi ngồi một mình, nhất là khi chỉ còn lại mình em với bóng đêm, em lại khóc… Khóc nức nở và trái tim như đau thắt lại. Nước mắt em tưởng như đã cạn rồi. Có ai đó từng nói: thời gian là phương thuốc hữu hiệu nhất chữa lành mọi vết thương vậy mà sao với em nó vô hiệu vậy. Đến tận bây giờ em vẫn không thể hiểu được tại sao và lý do gì mà anh lại nói lời chia tay.
Có một lần tình cờ anh biết được nick em thông qua một người bạn thân, anh nói rất muốn xuống HP gặp em, nhưng em lại nói với anh rằng "số phận đã chia cách chúng ta, vậy nên anh cứ để xem bao giờ thì số phận lại cho chúng ta gặp lại nhau và gặp lại nhau trong hoàn cảnh nào, trái đất tròn cơ mà. Đừng cố gắng tìm gặp em làm gì, anh không tìm được đâu". Anh nói muốn nối lại tình xưa, nhưng không được, đã quá muộn rồi. Kiếp này coi như chúng ta có duyên mà không có phận rồi anh ạ. Em "ghét" mùa thu, "ghét" cả mùa đông nữa vì nó làm em nhớ anh nhiều hơn.
Anh có biết không, giờ đây khi viết những dòng này là em đang tạo điều kiện cho vết thương cũ trỗi dậy đấy, vết thương mà em muốn chôn chặt trong sâu thẳm trái tim mình. Cuộc đời là một chuỗi dài các sự chọn lựa và anh đã chọn rẽ sang con đường khác, một con đường không có em để rồi mỗi người đã đi theo một con đường riêng và đến tận bây giờ 2 con đường đó vẫn song song với nhau. Em hy vọng một ngày gần đây chúng sẽ giao nhau, chỉ giao nhau tại một điểm thôi nhé, chứ chắc chắn là không thể hợp thành một được. Không biết dạo này anh thế nào nhỉ?
Anh à! Trong số những người con gái đi ngang qua cuộc đời anh, hãy giữ lại cho mình một người và em hy vọng người đó sẽ yêu anh như em đã yêu anh. Bây giờ hạnh phúc của anh mới là điều em quan tâm nhất. Giờ đây nếu anh có hỏi em: "V có lạnh không" thì câu trả lời chắc chắn sẽ khác: "Có! Em đang rất lạnh". Đã có ai từng nói 5 năm, 10 năm hay thậm chí là 20 năm, tình đầu dẫu có là ai, dẫu có để lại trong ta những nỗi đau nào thì nó vẫn luôn là một phần vĩnh cửu trong vô thức của mỗi người.
Nếu được sinh ra một lần nữa thì em vẫn sẽ chọn anh, nhưng sẽ theo cách khác. Còn anh, nếu được sinh ra một lần nữa anh muốn được làm gì? Ai biết giờ này ai kia đang làm gì nhỉ?
  hoadongnoi gửi CKL
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)