A good book should leave you... slightly exhausted at the end. You live several lives while reading it.

William Styron, interview, Writers at Work, 1958

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh sẽ học cách chịu đựng một mình
nh sẽ học cách tự đứng bằng đôi chân mình và bằng sức lực của chính mình em à. Anh sẽ nhớ những khoảnh khắc ngắn ngủi ở bên em để làm động lực, anh sẽ không cô độc trong những ký ức đó nữa đâu.
Sau khoảng thời gian yêu nhau và sự chia ly đó anh đã buồn, đau, và suy nghĩ rất nhiều về em nhưng cuối cùng anh cũng đủ can đảm để đối diện với nó! Anh đã sẵn sàng buông tay em, thực sự phải buông thôi, vì anh đã mệt nhoài, bước chân anh nặng trĩu, cánh tay anh đã mỏi nhừ. Những tháng ngày chạy theo cái bóng của em và giờ đây anh đã tự nhủ với mình rằng đã sẵn sàng để làm cái việc mà anh nghĩ sẽ chẳng bao giờ mình làm được đâu, đó là buông tay em ra và ra đi.
Cái cảm giác mất mát này đã làm cho anh thật sự đau đớn, anh đã bật khóc. Những giọt nước mắt mặn chát và cay đắng đã làm cho anh cảm thấy đau vô cùng, nhức nhối như hàng ngàn mũi kim đâm vào tim, khó chịu lắm em à, nhưng có ai hiểu cho anh đâu.
Buông tay em ra là sẽ không còn được nắm tay em nữa, cũng có nghĩa là anh đã mất đi chỗ dựa về tinh thần, như thế anh sẽ bị chơi vơi, nhìn anh ngã em có xót xa không? Buông tay em, có nghĩa là anh đã mất em, mất đi hơi thở của ngày hôm qua. Có lẽ anh sẽ chết chìm trong nỗi đau này, nếu thấy anh như vậy em có buồn và khóc cho anh hay không?
Buông tay em ra có nghĩa là khi quay sang bên cạnh để tìm một bờ vai, một vòng tay trong cái mùa đông lạnh giá này thì anh sẽ chỉ nhận được sự cô đơn, trống trải và hơi lạnh buốt giá mà thôi. Buông tay em ra là để cho em ra đi, em sẽ rời xa anh, không còn là của riêng anh và anh cũng không bao giờ nhận được tình yêu của em nữa. Em sẽ đem tình yêu đó đến cho người khác có đúng không em?
Từ bây giờ anh sẽ học cách chịu đựng một mình, những nỗi đau, những trăn trở cùng với những suy nghĩ đó, anh sẽ học cách đứng dậy và bước đi một mình, không có chỗ dựa nào cả. Anh sẽ học cách tự đứng bằng đôi chân mình và bằng sức lực của chính mình em à. Anh sẽ nhớ những khoảnh khắc ngắn ngủi ở bên em để làm động lực, anh sẽ không cô độc trong những ký ức đó nữa đâu.
Em từng nói là yêu anh, nhớ anh nhiều lắm mà, nhưng giờ đây chắc em đã quên hết rồi đúng không? Những ngày yêu em và bên em đối với anh là những ngày hạnh phúc và đẹp nhất. Sẽ có một ngày em quay lại và nắm lấy tay anh, sẽ có một ngày em nhận rằng em không thể sống thiếu anh và ngày nào đó em nhận ra rằng em đã làm tổn thương anh chứ? Chắc không đâu nhỉ?
Và nếu có thì anh chỉ mong em hãy tự nhủ với mình rằng anh đã buông tay em ra để em đi tìm hạnh phúc thật sự. Anh rất buồn vì biết rằng hạnh phúc đó không ở nơi anh. Giờ anh đã biết rằng, cái gì vốn không thuộc về mình thì mãi mãi cũng không thuộc về mình. Dù có miễn cưỡng hay ép buộc thì vẫn không thể nào có được kết quả tốt.
Nhưng anh vẫn cố chấp và cho rằng mình sẽ thay đổi được số phận, anh đã lầm, anh cũng xin lỗi vì những ngày mà anh đã ép em phải yêu anh, bắt em phải ở bên cạnh anh. Hết rồi, hết thật rồi, tất cả đã kết thúc như một giấc ngủ dài. Người ta thường nói rằng, trái tim con người được chia thành nhiều ngăn, trong đó có một ngăn để thù hận, và cũng bởi người ta quá yêu nhau nên mới thù hận lẫn nhau.
Phải chăng khi không có được tình yêu thì người ta mới thù hận để xóa nhòa đi cái gọi là tình yêu chăng? Với anh bây giờ chỉ là gió thoảng mây bay, anh sẽ rất nhớ em, nhớ những cái ôm em vào lòng và cảm nhận được hơi ấm của em, nó làm anh cảm thấy thật sự hạnh phúc. Anh cũng nhớ đến những lời nói mà em đã nói với anh, em còn nhớ hay không?
Tại sao em lại cho anh hy vọng rồi cũng chính em đã cướp đi cái hy vọng đó, tại sao em lại cho anh hạnh phúc rồi em lại bỏ rơi cái hạnh phúc đó khi nó chưa được trọn vẹn? Tại sao hả em? Hãy trả lời anh đi! Mà thôi, có nói gì đi nữa thì cũng chẳng bao giờ có câu trả lời cho anh cả, nhưng ít ra bây giờ anh đã có đủ can đảm và sức mạnh để đối diện với chính mình và đối diện với tình yêu của em.
Sự thật là em không yêu anh và em cũng sẽ chẳng bao giờ yêu anh cả, giờ anh chỉ biết nhìn em bước đi và ngửa mặt lên trời cho nước mắt chảy ngược vào tim. Anh đã buông tay em rồi đó, em đi đi, đi đến nơi mà em cho là hạnh phúc đó, dù ở đâu, làm gì thì anh sẽ luôn nhớ về em.
Anh mong rằng em sẽ tìm được hạnh phúc thật sự của mình chứ không phải là sự miển cưỡng như em từng yêu anh. Thật lòng anh chúc em hạnh phúc và đừng lo cho anh, anh sẽ sống thật tốt cho mình. Chào em!
Đông
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)