Tôi tin những muộn phiền và thất bại đến với mình là nền tảng giúp tôi có thể cảm nhận cuộc sống ở một mức cao hơn.

Anthony Robbins

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh ra về để em với nỗi cô đơn gặm nhấm
nh về rồi, về với thế giới riêng của anh, em đau lòng khi mỗi lần nghĩ thế. Đêm nay, anh là của người khác, không nằm bên cạnh em nữa rồi, em cô đơn gặm nhấm một mình nỗi buồn nhớ anh da diết, nỗi thèm khát 2 ngày qua không chỉ là 2 ngày mà là mãi mãi.
From: N.H.A.
Sent: Tuesday, June 24, 2008 1:34 AM
Subject: Gui toa soan: Gia nhu do khong fai chi la 2ngay.
Chia tay anh sau 2 ngày mình ở bên nhau, em ra về với bao nuối tiếc, một chút buồn vương vấn, một chút yêu thương, một chút hờn giận, không hiểu anh có nhận thấy điều đó trong mắt em? Em buồn lắm! Em chẳng muốn về đâu, chẳng muốn xa anh đâu, vì 2 ngày qua anh là của riêng em, là của chỉ riêng em.
Anh về rồi, về với thế giới riêng của anh, em đau lòng khi mỗi lần nghĩ thế. Đêm nay, anh là của người khác, không nằm bên cạnh em nữa rồi, em cô đơn gặm nhấm một mình nỗi buồn nhớ anh da diết, nỗi thèm khát 2 ngày qua không chỉ là 2 ngày mà là mãi mãi. Mãi mãi anh là của em, em không phải chia sẻ anh cho người khác, không phải xa anh khi em không muốn vậy.
Em biết, biết mình đã sai, là người thứ ba trong thế giới riêng của anh, em biết mình có lỗi với chị ấy, có lỗi với cái gia đình bé nhỏ của anh. Nhưng em yêu anh mất rồi, tình yêu không có tội, mình đến với nhau lại là cái tội. Đau đớn cho em quá!
Em lại chỉ yêu anh, lại mãi mãi chỉ là người thứ ba trong mỗi câu chuyện tình, mà những câu chuyện sẽ chẳng bao giờ viết thành lời. Anh biết không, với em 2 ngày qua thật tuyệt vời. Em đã rất vui khi 2 ngày qua em sống trong vô vàn hạnh phúc trong niềm vui và hân hoan và cả những khát khao cháy bỏng. Những giây phút mình đã thật sự sống cho nhau.
Em tin anh cũng cảm giác giống như em, phải vậy không? Em muốn được cùng anh cứ nắm tay nhau đi dưới những hàng cây, được cùng anh đùa với dòng suối mát, được cùng nhau sống trong thế giới riêng chỉ có hai đứa mình. Đêm nay em nhớ quá, nhớ cảm giác nằm bên anh trọn cả một đêm dài. Em biết có thể sẽ chẳng bao giờ mình còn có những giây phút ấy nữa.
Anh kín đáo, chưa bao giờ anh dám thổ lộ tình cảm gì đối với em. Anh chẳng bao giờ hứa hẹn, hay nói câu gì đó yêu thương em, anh cứ lặng lẽ đi bên em, cứ xiết chặt tay em, cứ dịu dàng ôm lấy em và em tin anh cũng cứ âm thầm yêu em. Em biết anh không thể từ bỏ tất cả để có thể đến với em, vì em còn quá trẻ, vì anh hơn em nhiều quá, vì anh còn gia đình nhỏ.
Vậy mà em vẫn giá như, thà cứ giá như một lần còn hơn không bao giờ được giá như được ước ao "anh là của riêng em". Anh từng nói, giá như mình gặp nhau sớm hơn, giá như mình cùng sinh ra vào một khoảng thời gian, giá như... Và cả giá như mình đừng gặp gỡ nhau, đừng cố tình đến với nhau làm gì.
Hôm nay, khi bắt đầu một ngày mới, khi biết mình chỉ còn bên nhau một thời gian ngắn nữa thôi, em cứ im lặng hoài, cứ âm thầm buồn giận vô cớ, tự nhiên em đâm ra ghét anh, giận anh ghê lắm! Giận anh sao lại làm em yêu thế, giận anh sao chẳng nói lời gì khi sắp xa nhau, giận anh, giận anh nhiều lắm, anh biết không?
Vẫn biết rằng em chẳng làm được gì trong chuyện chúng mình, nhưng em vẫn muốn anh hãy nói thật lòng mình "anh yêu em rồi phải không?". Cũng có thể đây chỉ là tình cảm ngộ nhận, chắc gì đã là "yêu", hay chỉ là thần tượng hóa? Không, không phải vậy, em tin cảm giác của mình...
Giờ anh ngủ chưa nhỉ? Hay cũng trằn trọc như em nhớ về 2 ngày qua? Hay anh, hay anh lại ngon giấc bên người ta, trao cho người ta những lời yêu thương mà em có mơ cũng chẳng bao giờ được. Nói vậy thôi, chứ em biết anh không ngủ với vợ, cũng lâu rồi anh cũng chẳng nói lời nào yêu thương với vợ.
Không phải bọn anh sống không hạnh phúc, vì anh cũng có tuổi, con cái đều lớn cả nên vợ chồng cũng ở riêng. Vậy mà ở bên em, anh vẫn còn nồng nhiệt, sung mãn và cháy bỏng vô cùng. Chắc đọc những dòng này, có lẽ mọi người sẽ lên án em và anh. Nhưng chẳng sao, tình dục là một điều tuyệt vời tạo hóa ban tặng cho con người, và còn kỳ diệu hơn là sự hiện diện của tình yêu, đâu nhơ bẩn.
Có thể em hơi bản năng một chút, nhưng không đâu, không có tình cảm yêu thương sao lại cùng chung giường chung chăn gối với nhau chứ. Không yêu anh, em đến với anh làm gì, anh chỉ là giáo viên hơn em 27 tuổi, đâu nhiều tiền, đâu đẹp trai, vậy mà em cứ bị cuốn hút như mê muội trong cái gọi là tình yêu.
Cái quý nhau ở trên đời là sự cảm nhận ở nhau, trân trọng nhau, chân thành và nồng nhiệt. Em yêu anh và cũng đã hiểu anh, em tin em hiểu anh nhiều hơn vợ anh hiểu anh. Còn anh? Anh có nhìn thấy nỗi buồn trong mắt em? Có nhìn thấy sự hờn giận của em không? Hôm nay, em buồn quá, buồn vì mình sắp ra về, buồn vì phải trở về thực tại. Em muốn khóc, nhưng chẳng dám khóc trước mắt anh, muốn nói với anh thật nhiều điều, nhưng... sợ anh phiền lòng.
Em chẳng dám nói, mình em lang thang, lang thang nhìn lại những gì 2 ngày qua mình đã có cho nhau giữa vẻ đẹp của thiên nhiên của núi rừng của hai con người đang đứng gần bên nhau. Em nhìn thêm một lần nữa cái hạnh phúc nhỏ bé mà anh dành cho em trong một thời gian thật ngắn ngủi. Có lẽ sẽ chẳng thêm lần nào nữa, và em khóc, khóc một mình dưới thác nước giữa núi rừng bao la bạt ngàn một màu xanh mà em và cả anh đều yêu thích.
Anh ơi! Em sẽ nhớ mãi những giây phút ấy, những khoảnh khắc mình là của nhau, của nhau thật sự đấy! Em nhớ anh, lại nhớ anh nhiều quá! Rồi qua đêm nay, mai mình gặp nhau, lại bình thường, anh là thầy còn em vẫn là cô học trò bé nhỏ. Nhưng em tin trong lòng chúng ta vẫn có những đợt sóng lúc dạt dào mạnh mẽ, lúc dịu dàng, như những nụ hôn mình trao cho nhau.
Em không thèm tin, không thèm tin vào dư luận. Em yêu anh, như vậy là quá đủ. "Yêu" đâu nhất thiết phải có được nhau, nhưng thật khó để chấp nhận điều đó. Cứ âm thầm đi bên anh, có đôi khi rất khó chấp nhận điều đó, nhưng "yêu" đâu phải làm cho nhau đau khổ phải không anh?
Em sẽ không bao giờ nói, không bao giờ nói "yêu" anh đâu. Cứ để con tim em nói điều đó, và cứ để hai con tim nói với nhau thay chúng ta phải không anh? Yêu anh, em không thể nào xua đuổi được điều đó. Em không thể bắt mình không được yêu anh, không được nhớ đến anh. Em mâu thuẫn quá!Em bối rối với cái vòng tròn luẩn quẩn do mình tự tạo ra. Lại nhớ anh, nhớ 2 ngày qua...
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)