In reading, a lonely quiet concert is given to our minds; all our mental faculties will be present in this symphonic exaltation.

Stéphane Mallarmé

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh là nỗi ám ảnh trong em
m tự nhủ mình phải quên đi, phải vững vàng và từ bỏ thói quen có anh bên cạnh, nhưng có lúc em cứ bước đi trong vô thức, trong đầu trống rỗng một khoảng không xa vời, một miền lặng âm u. Em không đủ can đảm để đối diện với anh. (Na)
Từ: le na
Đã gửi: 24 Tháng Mười Một 2011 4:07 CH
Thật khó khăn khi mỗi ngày em không nhắn cho anh một tin nhắn vu vơ hoặc gọi cho anh chỉ để nghe tiếng "alô" ấm áp mà chẳng để nói gì. Thật khó khăn khi phải từ bỏ thói quen mỗi sáng đến công ty lại nhìn về phía góc phòng nơi đặt bàn làm việc của anh chỉ để yên tâm khi nhìn thấy chấm tóc đen mờ mờ. Thật khó khăn khi mỗi trưa không lại gần anh và hỏi: "Anh muốn ăn gì để em đi ăn cùng anh".
Thật khó khăn khi hàng ngày em không mở cái file ảnh của anh trong máy tính, file mà em đã cố tình để pass lằng nhằng để hy vọng sẽ quên đi. Anh như là nỗi ám ảnh trong em, em cứ thấy anh, cứ nghĩ đến anh mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi giây phút. Cái cách anh cầm bát ăn cơm, cầm cốc cuống nước, cái dáng đi mà em thường nhìn từ đằng sau, cái điệu cười và cả kiểu nói đùa như thật của anh nữa, em thấy nhớ, nỗi nhớ như cồn cào, như thiêu đốt trái tim em.
Em tự nhủ mình phải quên đi, phải vững vàng và từ bỏ thói quen có anh bên cạnh, nhưng có lúc em cứ bước đi trong vô thức, trong đầu trống rỗng một khoảng không xa vời, một miền lặng âm u. Em không đủ can đảm để đối diện với anh, để tỏ ra bình thường khi đi bên cạnh anh nữa. Em vẫn gọi anh bằng "đại ca" và dành cho anh những tình cảm yêu mến hơn cả bản thân mình. Em thấy vui khi nhìn anh cười và lòng xót xa chỉ vì một nét mệt mỏi trên khuôn mặt anh.
Ở anh có gì đặc biệt? Với em mọi thứ thuộc về anh đều đặc biệt, đặc biệt ngay từ giây phút đầu tiên anh xuất hiện trong em, đặc biệt ở cái tên của anh, cái tên về một vùng đất yêu thương mà em luôn khao khát đặt chân đến một lần. Tất cả đều đặc biệt chỉ đơn giản bởi vì em tự cho nó là đặc biệt với mình, hoặc em là một con bé ngốc đến mức không thể tìm thấy ở anh những sự "giống với những người khác" mà cứ cho anh đứng ở một vị trí riêng trong em.
Em sẽ vượt qua tất cả những khó khăn này như thế nào anh nhỉ, sẽ làm thế nào để thôi không nghĩ về anh nữa, để trái tim không đập loạn nhịp khi nhìn thấy anh. Đã nửa năm trôi qua kể từ ngày em quyết tâm và tự hứa sẽ đối diện với anh như một người bình thường khác, nhưng cả khoảng thời gian đó và ngay lúc này mọi cảm xúc yêu thương trong em vẫn vẹn nguyên như thế. Như cái ngày anh xuất hiện và em biết em sẽ không còn là em của ngày xưa nữa.
Thỉnh thoảng anh vẫn hỏi em: Em dạo này thế nào? Những lúc đó em chỉ muốn òa khóc, muốn sà vào lòng anh để quên đi hết tất cả những gì em đang phải chịu đựng, để mọi cố gắng của em tan chảy ra. Nhưng lúc nào cũng thế, em vẫn bình tĩnh, nở nụ cười tươi và trả lời: "Tốt anh ạ, cuộc sống của em đang tốt lên từng ngày và em cũng đang được yêu thương hơn từng ngày".
Em đã sống trong giả dối như vậy đấy, với mọi người và giờ với cả anh nữa. Hạnh phúc là thứ giả tạo nhất mà em từng biết đến, còn hạnh phúc thực sự lại là thứ chóng tàn phai nhất. Hôm nay, Hà Nội trở lạnh, những cơn gió đầu đông ùa về, em để cho những giọt mưa của ban mai chạm vào tóc, vào da và len cả vào tâm hồn mình, lòng tự hỏi: Em sẽ phải tìm quên trong nỗi nhớ như thế nào?
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)