Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Đau khổ vì tình online
m dùng những lời rất nặng nề như cứa vào lòng tôi. Từng tin nhắn của em làm tôi thật sự đau đớn. Tôi càng giải thích thì em càng tỏ ra cương quyết hơn. Em xin lỗi tôi và nói rằng em là người sống theo cảm giác. Tôi đành phải chấp nhận điều đó.
Tôi và em gặp nhau qua mạng, chính xác hơn là thông qua một trang web tìm người yêu. Hôm đó, sau lần bị người khác từ bỏ, tôi đau khổ và đã tìm tới trang web đó, tôi đã gặp em. Không biết có phải trời sắp đặt hay không vì sau này em nói bình thường em sẽ không cho nick chat đâu. Nhưng hôm đó không hiểu vì sao em đã cho tôi.
Em chỉ tìm trải nghiệm mới trên mạng ở trang web đó mà thôi chứ không có ý định tìm người yêu. Sau những lần trò chuyện qua mạng tôi đã thích em, vì tích cách của em thật trong sáng và hồn nhiên. Em nói với tôi rằng em có ước muốn sẽ lên Kon Tum dạy học. Tôi nói sẽ giữ em lại vì tôi sẽ tìm cách quen em. Em hay gửi cho tôi những bài hát hay và rất nổi tiếng nhưng tôi lại chưa từng nghe tới hoặc có nghe mà chẳng để ý tên.
Tôi kể em nghe rằng tôi rất khô khan và cộc cằn, có lẽ vì tôi học kỹ thuật. Em nói như thế có khi lại tốt. Lúc đó tôi không hiểu ý của em là gì. Dần dần như vậy, ngày nào tôi cũng tìm cách nói chuyện với em và xin số điện thoại của em, rồi được em đồng ý. Ngày nào tôi cũng nhắn tin chúc em một ngày vui vẻ, đêm đến lại chúc em ngủ ngon. Cứ như vậy thành thói quen, có lẽ dần dần em đã cảm nhận được tình cảm tôi dành cho em.
Em kể với tôi rằng ở quê nhà em làm ruộng, trồng cả. Tôi thấy thật là tuyệt vời bởi hồi trước ba mẹ tôi là nông dân. Em bảo rằng hồi còn nhỏ em biết bắt cua, thật là trùng hợp vì tôi cũng vậy, thậm chí là rất thích việc đó. Tôi kể em nghe gia đình tôi rất khó khăn và tôi biết đối với em chuyện đó không quan trọng, đối với tôi cũng vậy. Cứ như vậy chúng tôi đã quen nhau.
Em là một con người thật tốt trong đầu tôi. Em kể chuyện quen tôi cho mẹ nghe và em bảo rằng mẹ thích tôi. Thật là sung sướng. Rồi một ngày nọ tôi hẹn gặp em và em đã đồng ý. Hôm đó trời mưa thật to nhưng tôi đã chạy xe hơn 40 km để tới nơi em trọ. Cuối cùng chúng tôi cũng gặp nhau và khi đó trời tạnh mưa, mát mẻ. Tôi đã nghĩ rằng trời sắp đặt để tôi gặp được em.
Sau lần gặp đó em đã về nhà rồi kể cho mẹ nghe về tôi và cả ngoại em nữa. Chúng tôi vẫn liên lạc và nói chuyện với nhau. Em về nhà ngoại ăn giỗ, chúng tôi vẫn nhắn tin cho nhau. Hôm đó em đã nhắn tin cho tôi “In relationship với xx nhé”. Tôi sung sướng như phát điên, cứ tưởng mình đang mơ. Tôi cầu nguyện trời phù hộ cho cuộc tình của chúng tôi được suôn sẻ.
Một ngày nọ tôi đi ở trọ để học và đi làm, tôi có cơ hội gặp em nhiều hơn. Tôi lại hẹn gặp em, em không thích ghé quán hay gì cả mà chỉ thích tôi chở em chạy lòng vòng trong thành phố. Cuối cùng chúng tôi cũng ghé một quán nước mà em thích, vừa uống nước vừa trò chuyện. Tôi chọc cho em cười, thích được ngắm em khi em nhìn tôi. Lúc đó em xấu hổ lại quay đi chỗ khác. Tôi cảm giác thật là hạnh phúc.
Cứ như vậy tôi lại hẹn gặp em lần thứ ba, thứ tư. Ở lần này chúng tôi cũng chạy xe lòng vòng hóng mát. Tôi nói dối rằng đói bụng để đi ăn với em. Cuối cùng em đồng ý. Chúng tôi vào một quán cóc ven đường và gọi một vài món ăn. Trời mưa to.
Em kể với tôi rằng hôm trước em có đi chơi với bạn và gặp một nhóm bạn sinh viên cùng trường. Em biết đàn và họ rủ em vào nhóm văn nghệ. Họ ghép em với một người con trai. Tôi cảm giác thật buồn nhưng không nói ra. Tới lúc không chịu được nữa, trời cũng gần tạnh mưa, tôi đã gọi em ra để chở về. Lúc này trời còn mưa lâm râm.
Tôi nghĩ rằng nhà em gần nên không cần lấy áo mưa, với lại áo mưa của tôi rất hôi nên không thể mặc cho em được. Và cứ vậy tôi chở em về. Thật không ngờ chỗ đó hơi xa chỗ em trọ nên em bị ướt cả. Lúc ra về em bảo tôi mặc áo mưa đi kẻo ướt và tôi đã quay đầu xe chạy ra ngoài mới mặc, tôi sợ bạn em nhìn thấy tôi sẽ làm em ngại. Không biết có phải vì như vậy làm em giận không.
Tôi chạy về tới chỗ trọ và nhắn tin cho em tôi đã về tới và không quên nói với em rằng tôi buồn lắm vì có người ghép em với người khác. Tôi chỉ muốn em nhắn tin an ủi để tôi vui hơn thôi. Tôi chờ tin em và em nhắn lại rằng em mệt, sẽ đi ngủ. Tôi nhắn em rằng vậy em ngủ ngon. Em nhắn lại rằng hôm nay em không vui và nhận ra em không hợp với tính cách của tôi. Tôi vội vàng xin lỗi em và tôi nghĩ mọi chuyện đã ổn khi em nhắn lại chúc ngủ ngon.
Hôm sau tôi lại nhắn tin cho em. Tôi xin lỗi và hỏi em đang học à. Em chỉ trả lời tôi rằng “Ừ”. Tôi biết em đang giận tôi rất nhiều. Tôi cố gắng giải thích những gì tôi làm hôm qua nhưng có lẽ là vô ích, vì tính em rất cương quyết. Em nói không hợp và chấm dứt.
Em dùng những lời rất nặng nề như cứa vào lòng tôi. Từng tin nhắn của em làm tôi thật sự đau đớn. Tôi càng giải thích thì em càng tỏ ra cương quyết hơn. Em xin lỗi tôi và nói rằng em là người sống theo cảm giác. Tôi đành phải chấp nhận điều đó.
Tôi viết ra những dòng này thì mọi thứ đã vừa chấm dứt khi em nói “Em đã nói rồi đó, anh hiểu đi”. Vì sao chứ, tôi yêu em thật lòng mà. Tôi đã nói là có gì sai thì em hãy nói để tôi sửa nhưng tại sao em lại không thể tha thứ cho tôi. Từ nhỏ tới giờ tôi lo học tập rất nhiều nên có lẽ các kỹ năng giao tiếp xã hội và nói chuyện được lòng người khác là rất kém.
"Em ơi! Anh yêu em nhiều lắm. Xin hãy cho anh một cơ hội thôi. Anh sẽ để ý hành động của mình mà. Không còn em nữa anh biết làm gì đây. Anh chỉ có mình em là điểm tựa tinh thần mà thôi. Xin đừng xa anh".
Vinh
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)