Chướng ngại chỉ đe dọa được bạn một khi bạn rời mắt khỏi mục tiêu.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Đừng lạnh lùng với em như thế
ôm qua, nhìn anh mệt mỏi, chán nản mà em thấy thương anh quá. Em biết anh là người kín đáo, không muốn nói nhiều về chuyện của mình. Nhưng đừng lạnh lùng với em như thế, bởi em luôn mong sẽ là “một nơi bình yên”của anh. (Biển)
From: Biển
Sent: Friday, November 30, 2007 11:14 AM
Subject: Gui toa soan: Noi voi anh
Anh yêu, đây không phải là lần đầu tiên em viết cho anh những dòng tâm sự từ đáy lòng mình. Mình từng viết cho nhau qua thư và email anh nhỉ. Bao nhiêu lần em cũng không nhớ nữa, nhưng em vẫn thường trêu anh rằng, những lá thư đó đủ để in thành một cuốn truyện dài tập, anh còn nhớ không? Nhưng lần này em muốn gửi tới anh những dòng tâm sự này theo một cách đặc biệt hơn. Nếu đọc được, chắc anh sẽ bất ngờ lắm, nhưng đừng giận em anh nhé.
Anh yêu, có bao giờ anh thử đếm thời gian xem chúng mình cưới nhau đã đựợc bao lâu rồi nhỉ? Gần 10 năm rồi đấy. Cũng phải thôi vì con gái mình đã học gần hết cấp 1 rồi cơ mà. (Nhưng nếu cộng cả khoảng thời gian mình yêu nhau thì cũng khoảng 10 năm có lẻ). Khoảng thời gian gần 10 năm làm vợ ấy, em cũng chỉ được ở bên anh không quá nửa thời gian. Nhưng thế thôi, cũng đủ để em hiểu thế nào là tình yêu đôi lứa và hạnh phúc vợ chồng.
Cho đến tận bây giờ em vẫn nhớ như in cái cảm giác run run, lâng lâng khó tả khi lần đầu tiên anh đặt vào môi em nụ hôn ngọt ngào ấy cùng với lời tỏ tình chẳng giống ai cả. Có lẽ vì nụ hôn ấy ngọt quá và nồng nàn quá chăng mà em đã nhận lời yêu anh, dẫu biết rằng em làm thế là cả em và anh sẽ phải vượt qua nhiều khó khăn và rào cản để đến với nhau.
Anh không phải là mối tình đầu của em, nhưng anh đã mang đến cho em vô vàn những cảm xúc rất ngọt ngào, rất dịu êm mà lần đầu tiên em biết đến trong đời. Em nhớ lắm cái cảm giác mỗi lần anh gọi em "cô bé của riêng anh", mỗi lần anh cùng em chia đôi nửa bánh mỳ để được đưa em đến lớp học thêm rồi lại đợi em vài tiếng đồng hồ chỉ để được đón em về sau mỗi giờ tan học.
Rồi những buổi chiều mình cùng nhau bơi thuyền trên Hồ Tây, và những tối ngồi bên nhau trong giá lạnh mùa đông cùng nhau nhỏ to về anh về em và về cả những ước mơ, về cuộc sống gia đình. Những lúc đó em thấy người anh run lên vì lạnh, còn em lại cảm thấy ấm, rất ấm. Lạ không anh? Chỉ có em mới là người biết được anh lạnh vì còn phải che gió cho em vì anh sợ gió lạnh nhiều em sẽ ốm, và còn bởi vì anh đã truyền hơi ấm sang em.
Nhưng cũng có phải vì thời gian em và anh xa nhau nhiều quá mà có nhiều lúc mình vẫn không hiểu nhau, vẫn mang đến cho nhau những đau khổ dằn vặt không anh?
Còn nhớ không anh cuộc chia ly đầu tiên diễn ra chỉ ít ngày sau khi em nhận lời yêu anh. Anh đi xa lắm, mà tận mấy năm cơ. Em đã khóc hết nước mắt khi tiễn anh ra sân bay. Hôm đó trời cũng mưa nhiều lắm, chắc tại ông trời cũng không cầm lòng được khi cảm nhận được nỗi nhớ anh trong em...
Rồi sau đó là những chuỗi ngày khó khăn với anh. Có phải tại anh buồn nên đã không liên lạc với em. Em ốm, vì không ăn, không ngủ được bởi biết bao nhiêu câu hỏi trong đầu còn chưa được trả lời: Anh ở đâu? Còn yêu và nhớ em không? Anh có trở về với em không? Và hơn tất cả, có lẽ em thương và nhớ anh nhiều quá.
Không biết có phải vì những lá thư em viết cho anh hay vì anh còn quá yêu em mà anh đã trở về. Ngày anh về cũng chính là ngày em có quyết định đi xa, xa đến gần nửa vòng trái đất. Thế là mình lại chia ly trong nước mắt, lại đành gác lại những ước mơ, những dự định còn dang dở. Em ra đi mà lòng tự nhủ rằng: xong việc, em sẽ về và mình sẽ ở bên nhau mãi...
Nhưng rồi mấy tháng sau, anh lại có quyết định đến nơi mà từ đó anh đã trở về với em lần trước. Em rất vui vì cuối cùng anh cũng thực hiện được phần nào mơ ước của mình. Và ở nơi đó, em với anh cũng đã có biết bao kỷ niệm mà mỗi lần nhớ lại em vẫn còn thấy lòng mình nao nao, như vừa mới xảy ra ngày hôm qua vậy.
Em trở về và chờ đợi anh trong nỗi nhớ khắc khỏai, trong nỗi khát khao một ngày gần nhất em và anh sẽ được ở bên nhau mãi mãi. Nhưng rồi, chỉ mấy năm sau ngày cưới, khi con bắt đầu cảm nhận được tình yêu thương mà cha mẹ dành cho nó, thì em lại quyết định xa anh và con.
Em biết, phải khó khăn lắm em mới quyết định được điều đó. Trước lúc em đi, nếu anh ngăn em lại, thì có lẽ em sẽ dứt khoát mà ở lại. Nhưng chính anh lại là người động viên em đi nhiều nhất, dẫu biết rằng làm thế anh sẽ vất vả hơn. Nhưng anh là thế, luôn nhận về mình phần thiệt thòi hơn để dành phần tốt cho em.
Em biết em có lỗi với anh, khi để lại anh và gia đình ở phía sau, để lo cho những gì thuộc về riêng em ở nơi xa xôi ấy. Khoảng thời gian không có em, chắc anh cũng vất vả nhiều. Nhiều đêm, ở nơi xa ấy, em không ngủ được vì chỉ nghĩ đến anh và con. Em nhớ và thèm lắm một vòng tay ấm áp từ anh, một nụ cười và tiếng gọi “mẹ” từ con.
Nhưng rồi em phát hiện anh có người khác ngoài em sau một lần tình cờ, mặc dù anh phủ nhận điều đó. Anh thế ư? Tại sao anh đối xử như thế với em? Tại sao anh giết chết niềm tin trong em? Anh là người mang đến cho em vị ngọt của tình yêu thuở ban đầu, nhưng cũng là người đầu tiên cho em biết trái tim mình đau đớn và rỉ máu ra sao khi bị anh phản bội. Có lẽ tại em chăng? Tại em không quan tâm đến anh, hay tại vì em có người khác như anh từng nghĩ....
Không biết có phải vì những lá thư em viết, hay vì một lý do nào đó mà anh đã quyết định ở lại bên em. Nhưng có phải không vì những suy nghĩ ấy mà cho đến tận bây giờ anh vẫn không tin em? Anh nghi ngờ em nhiều quá. Anh không hài lòng khi em nói chuyện với một người bạn cũ. Anh ghen khi em kể về những gì mình đã trải qua trong khoảng thời gian xa anh, mặc dù em thấy là vô lý. Như thế có phải anh quá yêu em? Còn em, đã nhiều lần tự nhủ mình: có nên tin anh không nhỉ, mặc dù trước đây em từng tin anh, tin tuyệt đối (anh biết mà phải không anh?). Có thể anh vẫn có những mối quan hệ mà em không thế biết. Có không anh?
Một ai đó từng nói “yêu là đau khổ”, nhưng em không muốn thế. Đau khổ mình cũng từng nếm trải rồi phải không anh? Nhưng nếu không tin nhau, liệu có thể yêu mà không mang đến cho nhau những khổ đau không anh? Đã nhiều lần anh nói rằng anh sợ mất em, sợ em rời xa anh. Nhưng anh có biết em cũng từng sợ như anh... Mình vẫn còn yêu nhau nhiều lắm đúng không anh? Vì thế hãy tin nhau nhiều hơn anh nhé. Đừng làm nhau phiền lòng vì những chuyện không đâu nữa được không anh?
Lúc này đây em chỉ muốn nói với anh rằng: Em yêu anh, yêu hơn bao giờ hết. Hôm qua, nhìn anh mệt mỏi trong một tâm trạng chán nản mà em cảm thấy thương anh quá. Em biết anh là người kín đáo, không muốn nói nhiều về chuyện của mình. Nhưng đừng lạnh lùng với em như thế bởi em luôn mong mình sẽ là “một nơi bình yên” và “an toàn” để anh cảm thấy an lòng khi trút bầu tâm sự.
Cuộc sống nào mà chẳng có khó khăn và thử thách, nhưng nếu ai có nghị lực người đó sẽ thắng phải không anh? Mà em biết anh là người rất lý trí và có cả nghị lực nữa bởi biết bao nhiêu khó khăn trước kia anh còn vượt qua được cơ mà. Hãy cố gắng lên anh nhé. Em và con sẽ luôn ở bên anh. Đêm nay dù trời có giá lạnh, xa em, anh hãy ngủ thật ngon anh nhé, ngày mai khi thức giấc, bình mình về sẽ mang nắng đến phải không anh?
Em
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)