Đôi khi cố gắng hết sức cũng chưa đủ, mà còn phải làm những gì cần làm.

Sir Winston Churchill

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1597
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4538 / 129
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1036: Rất Nhiều Thiên Tài .
rường Bình tôn giả, năm đó ngài cùng cha ta, còn có các vi tiền bối truy sát một phương 'Hoàn Vũ Lục Quái', chính khí lẫm nhiên, trực tiếp dùng Hạo Nhiên thần cương đánh gục hai đầu lão quái trong đó, cách đối nhân xử thế của ngài chúng ta cũng đã được biết rõ, tuyệt đối sẽ không bởi vì quan hệ mà phá hư quy củ của Vũ Hóa Môn. Làm như thế nào thì sẽ làm thế đó. Lần này tới khảo hạch đều là thiên tài, mỗi người đều có tài hoa hơn người, tu vi cao thâm, thế nhưng ta cũng tịnh không để ý."
Trong rất nhiều bán Kim Tiên tới tham gia khảo hạch, một người trẻ tuổi không ngờ trực tiếp mở miệng đáp lại Trường Bình tôn giả.
Có thể trực tiếp không để ý tới quy củ, tiếp lời, hiển nhiên là người rất quen thuộc với Trường Bình tôn giả.
"Vị này chính là thiếu chủ của Cổ gia, tên là Cổ Tốn, nhà hắn có giao thiệp với Trường Bình tôn giả, năm đó Hoàn Vũ Lục Quái thành lập tà giáo đối kháng với Thiên Đình, làm loạn tại rất nhiều đại châu, cha của hắn là Cổ Tông cùng Trường Bình tôn giả, liên hợp với mấy vị đại nhân vật Kim Tiên tiếng tăm lừng lẫy khác chém giết một phen thảm liệt, rốt cuộc cũng tiêu diệt được Hoàn Vũ Lục Quái, nhưng mấy nhân vật Kim Tiên lại bị đám tà giáo sắp chết phản kích giết chết, cuối cùng chỉ còn lại Cổ Tông cùng Trường Bình tôn giả còn sống, cho nên cha hắn mới kết thành sinh tử chi giao với Trường Bình tôn giả."
"Bởi như vậy hắn có thể hoàn toàn thông qua khảo hạch sao?"
"Cũng chưa chắc, trước mắt bao người, Trường Bình tôn giả chẳng lẽ có thể vì việc tư làm trái luật? Mỗi lần Vũ Hóa Môn tuyển mười chân truyền đệ tử. Lần này chúng ta tổng cộng tới hơn một ngàn bán Kim Tiên đại năng, mà trong số này có ai không phải là hùng tài đại lược? Uy chấn Càn Khôn? Đến lúc đó ta sẽ đích thân đánh bại hắn. Để hắn rớt đài luôn."
Một nam tử liên tục cười lạnh.
"Cho rằng có quan hệ là có thể tiến vào Vũ Hóa Môn, thật sự là buồn cười."
Thiếu chủ Tiết Liệt của Tiết gia từ trong kiệu đi ra, bàn tay lại vuốt ve ngọc bội, ánh mắt mang theo vẻ trào phúng nhìn toàn trường.
"Hừ! Châm biếm ta! Tới lúc tỷ thí ta sẽ cho nguyên một đám các ngươi chết không có chỗ chôn! Ngày mai gia tộc của các ngươi sẽ tới Vũ Hóa Môn nhặt xác các ngươi mà về ."
Nghe thấy lời bàn tán trào phúng, Cổ Tốn mạnh mẽ quay người lại, nhìn tới vị cao thủ thiếu chủ phát ra lời trào phúng, trong ánh mắt lóe lên sát khí không che dấu chút nào.
"Ta sẽ chờ."
"Nhìn xem ai chết, khi giao thủ, ngươi căn bản không sống quá một sát na đâu."
"Khiến thi thể của ngươi cũng không còn, sẽ bị ta trực tiếp tế luyện thành pháp bảo, Cổ gia các ngươi cũng khó có thể đòi lại công đạo."... Nguyên một đám thiếu chủ vô cùng cuồng ngạo, mỗi người đều tin vào thực lực của mình.
"Được rồi, ta biết các ngươi đều là hạng kiệt ngao bất tuần. Nhưng mà đã tới Vũ Hóa Môn ta, vậy phải tuân theo quy củ của Vũ Hóa Môn, nếu không sẽ bị xử trí theo môn quy." Trường Bình tôn giả tựa hồ rất đau đầu với đám kiệt ngao bất tuần, vô cùng cuồng ngạo này, thế nhưng tu vi của hắn là tuyệt đại Kim Tiên vẫn có thể trấn áp tràng diện. Tuy đám thiếu chủ này vô cùng cuồng ngạo, thế nhưng đầu óc kẻ nào cũng khôn khéo, cũng biết khi nào thì cuồng ngạo, khi nào thì không.
Hắn vừa lên tiếng, đám thiếu chủ lập tức yên tĩnh trở lại.
"Đem lai lịch, tính danh của các ngươi ghi lên thiếp tử rồi trình lên đây. Sau đó tiến hành rút thăm, đều tự đối chiến. Cuối cùng Vũ Hóa Môn ta sẽ lựa chọn ra mười người nổi bật tiến vào môn phái làm chân chuyện."
Trường Bình tôn giả vung tay lên.
Phương Hàn biết quy củ, cho nên sớm dựa theo kế hoạch của Hoằng Khí Lâu, ghi thân phận của mình lên thiếp, là thiếu chủ của Phong gia đã sớm diệt môn. Nằm gai nếm mật ở bên ngoài khổ tu chuẩn bị tiến vào Vũ Hóa Môn tu luyện trở thành nhân vật tuyệt thế sau đó báo thù.
Trước khi tới tham gia khảo hạch, đám thiếu chủ cũng biết quy củ này, cho nên lập tức viết xong thân phận của mình lên thiếp giao cho đám đệ tử kia, đám người này đều thu lấy rồi giao lên, Trường Bình tôn giả dùng ánh mắt quét qua những thiếp tử này xem là thật hay giả.
Nhưng mà sắc mặt của hắn lại không chút biểu tình, sau khi xem xong liền đem toàn bộ thiếp đặt vào trong một cái rương lập lòe kim quang. Để những người kia tới rút, nếu rút trúng ai, vậy sẽ là đối thủ cạnh tranh của mình, trải qua vô số lần sàng lọc, đào thải, cuối cùng chỉ còn lại mười người, chính là chân truyền đệ tử.
Đây cũng là quy củ tuyển đệ tử lâu đời của Vũ Hóa Môn.
Hơn nữa càng thêm tàn khốc chính là, trong lúc tranh phong, có thể hạ tử thủ giết chết đối thủ. Chẳng khác gì là sinh tử bác đấu. Đám gia tộc kia đem đệ tử của mình tới, cho dù đệ tử nhà mình chết cũng không dám tìm Vũ Hóa Môn gây phiền toái.
Cho nên mỗi lần Vũ Hóa Môn tuyển nhận chân truyền đệ tử đều phi thường tàn khốc.
Đây cũng là cách tôi luyện ý chí, tại Thiên giới tranh đấu vốn là thập phần tàn khốc, nếu như ngươi sợ chết không muốn tham gia khảo hạch, tốt nhất đừng có tới đây.
Phương Hàn bước lên rút thăm, kết quả ngẫu nhiên vơ lấy một cái thiếp, trên đó viết: thiếu chủ Chính Châu Chính Dương Môn, Trương Chính Huy.
Roẹt!
Trên không trung xuất hiện một chiến thai cự đại, có điểm giống với chiến trường trong thế tục do Trung Ương đại thế giới bố trí ra.
Đây là địa phương ngẫu nhiên cho người tỷ thí.
"Vòng tỷ thí thứ nhất!" Tiêu châu Tiêu Thiểu Vân đối chiến với Bá Châu Triệu Tiên Nhạc." Sắc mặt của vài đệ tử Vũ Hóa Môn không chút biểu tình hét lớn.
Vèo vèo vèo!
Hai đạo nhân ảnh lập tức xuất hiện trên chiến trạng cự đại, Phương Hàn thấy Tiêu Thiểu Vân sắc mặt có phần vàng vọt, giống như người bệnh nặng mới khỏi, tinh thần tán loạn. Mà đối thủ còn lại, Bá Châu Triệu Tiên Nhạc, pháp tắc Đại La quanh thân dày đặc, đại thủ tạo ra một kiện Trường Đao nơi tay, khí tức như bá chủ làm Càn Khôn rung động, cước bộ đạp mạnh, mặt đất tựa hồ như lay động.
"Ha ha ha ha, ta đã sớm nghe qua thiếu chủ Tiêu gia Tiêu Thiểu Vân là như thế nào, đã từng nhận được truyền thừa của thượng cổ thánh hiền, thế nhưng hiện tại xem ra lại khiến ta thật thất vọng, thì ra là một kẻ bệnh quỷ, không phải là bởi vì luyện công tẩu hỏa nhập ma chứ? Vậy mà còn tới tham gia khảo hạch?"
Bá Châu Triệu Tiên Nhạc ha ha cười, đột nhiên áp súc một đao, bất ngờ chém ra, từng đạo đại tiên thuật hợp thành tuyệt sát đại chiêu trực tiếp oanh kích tới, không ngờ vừa giao đấu đã tung tuyệt chiêu.
"Sát Chiêu Đoạn Ngục!"
Rất nhiều người ở dưới khán đài đều rung động, một chiêu "Đoạn Ngục" này có thể nói là tuyệt sát bí thuật làm cho người ta vừ nghe đã sợ mất mật. Phát huy đến đỉnh điểm, có thể chuyển hóa thành gấp đôi chiến lực, nói cách khác trong một sát na, Triệu Tiên Nhạc biến hóa ra thành hai người cùng tiến hành chém chết.
"Không biết sống chết."
"Tiêu Thiểu Vân" giống như con bệnh đột nhiên ngẩng đầu lên, cả người sừng sững, khí thế đột nhiên thay đổi, giống như thượng cổ thần chiến tranh, lại như thánh nhân giáo hóa thương sinh, trên đầu của hắn là từng mảnh thanh thiên tuôn ra, hóa thành từng đại đạo thông tới bốn phương tám hướng.
Dị tượng như thế, thật sự làm cho người ta khiếp sợ.
"Đây là Đại Đạo Thanh Thiên! Nghe đồn là thánh thuật của thượng cổ thánh hiền dùng để diễn hóa ra vô thượng đạo đức."
"Đúng vậy, đây chính là Đại Đạo Thanh Thiên trong truyền thuyết."
"Nghe đồn tu người thành Thánh Tiên, lĩnh ngộ chân lý chí thánh mới có thể gọi là thánh nhân. Tiêu Thiểu Vân này chiếm được động phủ truyền thừa còn sót lại của một vị thượng cổ thánh hiền, đây không phải là chiếm được truyền thừa của Thánh Tiên sao?"
"Xem ra quả thật là không sai."
Rất nhiều người dùng thần niệm trao đổi.
Ầm ầm!
Trường Đao vỡ vụn, vừa mới bắt đầu Triệu Tiên Nhạc còn mang theo khí thế uy mãnh, hùng phách thiên địa, thoáng cái đã bị Tiêu Thiểu Vân đánh cho lăng không bay ra ngoài, thân thể vỡ nát, biến thành từng mảnh, không ngừng ngọ nguậy, sau khi gian nan tụ thành thân thể hắn lại phát ra tiếng kêu thảm.
"Chưa từng có kẻ nào kêu ta là bệnh quỷ, ngươi lại dám nói thế, vậy phải trả giá thật nặng, ta cũng không giết ngươi. Mà rút một nửa pháp tắc Đại La trên người ngươi coi như là khiển trách, Bá Châu Triệu gia ngươi nếu như muốn tới tìm ta báo thù, ta tùy thời có thể phụng bồi." Tiêu Thiểu Vân thu lại dị tượng trên người, toàn thân lại trở về với bộ dáng con bệnh, tựa hồ như hắn tu luyện một loại pháp quyết nào đó cho nên mới biến thành bộ dáng này vậy.
Hắn tuyệt đối không lưu tình, bàn tay chấn động, cư nhiên xâm nhập vào thân thể Triệu Tiên Nhạc, bắt đầu rút ra pháp tắc Đại La. Triệu Tiên Nhạc điên cuồng chửi bới, cuối cùng lại cầu xin tha thứ, nhưng đều vô ích, bị Tiêu Thiểu Vân cứng rắn cưỡng chế, cuối cùng thân thể hắn co lại như dầu hết đèn tắt, lập tức hôn mê.
"Biến!" Tiêu Thiểu Vân tung ra một cước đá bay Triệu Tiên Nhạc khỏi chiến trường.
"Tiêu Thiểu Vân này quả thật là thâm sâu khó lường a, chỉ một chiêu đã hoàn toàn đánh bại Triệu Tiên Nhạc."
"Hắn thật sự đã chiếm được truyền thừa của thượng cổ thánh hiền, một chiêu Đại Đạo Thanh Thiên thật không có mấy người có thể tiếp được, đúng là kình địch đây!"
"Quả thật là kình địch!"
Có rất nhiều thiếu chủ nhìn Tiêu Thiểu Vân, sắc mặt biến ảo mấy lần, đều đề cao cảnh giác.
"Vòng thứ nhất, Tiêu Thiểu Vân thắng! Vòng thứ hai bắt đầu!"
Tên đệ tử Vũ Hóa Môn tuyên bố trận đấu bắt đầu trên mặt cũng hiện ra vẻ sợ hãi với Tiêu Thiểu Vân, sau khi điều chỉnh cảm xúc hắn mới bắt đầu tuyên bố trận thứ hai.
Kế tiếp hơn mười vòng chiến đấu kịch liệt, rất nhiều pháp bảo, thần thông, tiên thuật, sát chiêu...được tung ra, Phương Hàn thậm chí nhìn thấy "Thiếu chủ Tiết Liệt của Tiết gia" Còn có "Cổ Tốn" đều xuất thủ, quả nhiên là có thần thông rất mạnh, chỉ một chiêu là đánh bại đối thủ, đối thủ không chết cũng tàn phế, xuất thủ rất tàn nhẫn.
"Vòng thứ tám mươi mốt! Phong Duyên đấu với Chính Châu Trương Chính Huy!"
Đột nhiên lúc này, vòng đấu đã tới phiên mình. Phương Hàn khi nghe thấy tên mình, liền vội vàng tiến vào trong chiến tràng, trước mắt hoa lên, đối thủ của mình, Trương Chính Huy cũng đã đứng trên chiến đài.
Trương Chính Huy này là một thanh niên tài tuấn hai mắt như ưng, mũi cao thẳng, hai tay chắp sau lưng, hiện ra phong phạm nắm giữ đại quyền không ai bì nổi.
"Ngươi chính là thiếu chủ của Cự Châu, ba trăm năm trước đã bị diệt môn. Nghe nói ngươi nằm gai nếm mật tu luyện để báo thù? Cho nên muốn tiến vào Vũ Hóa Môn tiếp tục tu luyện thành tài sau đó đi báo thù? Đáng tiếc hôm nay lại bị mất mạng trong tay ta. Ngoan ngoãn đi xuống đi, ta thấy ngươi đáng thương vì vậy sẽ cho ngươi một cơ hội, muốn tu luyện thì lần sau hãy tới. Tránh khỏi cái chết khiến Cự Dương môn tuyệt diệt."
Trương Chính Huy lắc đầu nhìn Phương Hàn, vẻ mặt vừa đáng thương vừa mỉa mai.
"Vậy sao? Lần này ta nhất định phải tiến vào Vũ Hóa Môn, học tuyệt học, báo thù rửa hận, ai ngăn cản ta ta sẽ liều mạng tử chiến với hắn!" Phương Hàn lên tiếng, giọng nói y như là thiếu chủ Phong gia bị diệt môn, khiến người ta tin là thật.
"Liều mạng đánh một trận tử chiến?" Trương Chính Huy cười nói: "Liều chết cũng là chết mà thôi. Ngươi thật cho rằng nằm gai nếm mật là có thể tu thành bất thế kỳ công? Cũng được, chính ngươi muốn chết, ta sẽ thanh toàn cho ngươi. Gia hỏa không biết chừng mực, cho ngươi con đường sống ngươi lại không đi, hết lần này tới lần khác lại muốn đi vào tử lộ."
Vĩnh Sinh Vĩnh Sinh - Mộng Nhập Thần Cơ Vĩnh Sinh