Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Trần Thanh Vân
Thể loại: Kiếm Hiệp
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Số chương: 94
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2415 / 35
Cập nhật: 2016-02-25 18:12:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hồi 30: Huyền Thiết Thần Đao
ốn là kẻ thật thà, nghe những lời của lão giả Hán Sơn vội chắp tay:
- Vãn bối chân thành muốn xin thọ giáo, mong tiền bối chớ nghi ngờ.
Tạ thần đao cười khà khà:
- Cốt cách của ngươi cũng được, nhưng con tiểu a đầu kia ngó tướng chẳng hiền lương mà ngươi thì đang bị nó xỏ mũi đấy.
Vương Hán Sơn ngượng ngùng đỏ mặt chưa kịp nói gì thì Cẩm Tiên đã nhảy tới, cất giọng the thé:
- Bọn ta muốn tôn ai làm thầy là phải làm thầy, muốn ai toi mạng kẻ ấy cũng khó thoát, tiền bối cứ cân nhắc kỹ đi.
Tạ Đại Đởm cười lạt:
- Ta nhận xét quả không sai, ngươi là con tiểu a đầu ác đức. Ngươi chẳng nể lưỡi đao của ta sao mà dám buông lời bức bách ta?
Hán Sơn vội kéo Cẩm Tiên ra một góc, nói thầm: "Cẩm muội, sao lại vô lễ với Tạ tiền bối?".
Cô gái nhăn mặt nói nhỏ:
- Lão khùng chẳng chịu nhận bọn ta làm đệ tử thì chọc tức lão ấy, lấy cớ giết lão đi rồi đoạt lấy bảo đao.
Hán Sơn trừng mắt:
- Bộ muội tường giết được Tạ thần đao là dễ lắm sao? Hãy đứng im cho tiểu huynh nói chuyện.
Quay về trước mặt Tạ Đại Đởm, Hán Sơn lại cúi đầu:
- Tiểu muội còn trẻ con, ăn nói thất thế mong tiền bối tha tội. Tiền bối chỉ nhận riêng vãn bối làm đệ tử cũng được.
Tạ Đại Đởm trỏ cây đại đao cắm trước mặt:
- Ngươi muốn ta truyền đao pháp thì cứ hỏi thanh Huyền Thiết đao của ta trước.
Chàng trai giật mình:
- Nghĩa là tiền bối muốn bắt vãn bối phải giao đấu mấy chiêu?
Lão già bật cười:
- Chính thế, chính thế đấy.
Hán Sơn quay qua nhìn sững Cẩm Tiên, ánh mắt đầy lo ngại.
Giao đấu với Huyền Thiết Thần Đao Tạ Đại Đởm quả là ngoài sức tưởng tượng của Hán Sơn. Tuy chàng đã học nhuần nhuyễn chín chiêu đại đao biến hóa của Khương Bạch Hổ, song nghĩ mình so với Tạ Đại Đởm còn cách nhau một trời một vực.
Nhưng Cẩm Tiên đã thầm thì bên tai chàng:
- Vương ca cứ giao đấu với lão đi, muội đã có cách...
Tin vào sự tinh ranh của Cẩm Tiên, Hán Sơn liền cầm ngang thanh đao của mình và cúi đầu.
- Vãn bối xin lĩnh giáo.
Tạ Đại Đởm vểnh râu, cười khà khà:
- Tốt lắm, động thủ đi.
Vương Hán Sơn lập tức chém hất lên một đường đao nhanh tợ chớp. Chàng thấy Tạ Đại Đởm chỉ xoay nhẹ cổ tay, thanh đao của lão như có cánh bay lên hóa giải ngay được đường đao vũ bão của chàng. Nhưng lão vẫn gật gù khen:
- Thế Thiên Vương Tróc Quái của ngươi khá đấy. Nếu chịu được với ta hai mươi hiệp ta sẽ nhận ngươi làm đệ tử.
Vương Hán Sơn vung đao, kình phong vùn vụt ánh đao tỏa ngời. Chàng nhảy theo bộ vị quấn lấy lão già tấn công chẳng chừa một kẽ hở. Nhưng Tạ Đại Đởm cũng trả lời bằng những chiêu ác liệt làm chàng trai phải mướt mồ hôi. Hai bên giao đấu liên tiếp mười hiệp, qua những chiêu thức mãnh liệt rồi tạm ngừng lại ngó nhau.
Tạ Đại Đởm trừng mắt:
- Ngươi học ở đâu được đao pháp này?
Hán Sơn mỉm cười:
- Vãn bối nghĩ chuyện ấy đâu có liên quan gì tới tiền bối?
Lão già nhíu cặp mày bạc:
- Ta chẳng hiểu tại sao người ấy lại truyền những thế đao độc địa này cho ngươi? Không chừng ngươi đã giết quách người ấy bằng thủ đoạn của con tiểu a đầu kia.
Chàng trai hỏi lửng lơ:
- Nhưng tiền bối gọi người ấy là người nào vậy?
Tạ Đại Đởm lẹ miệng:
- Người ấy là Khương Bạch Hổ. Đây là pho đao pháp chỉ có Khương Bạch Hổ thấu đáo và đủ sức truyền ra. Lâu nay tuyệt tích giang hồ. Ta tưởng gã đã về miền âm cảnh, mang theo pho kiếm phổ chuyển thành đao pháp ấy ra đi vĩnh viễn rồi. Nào ngờ còn có kẻ được thừa hưởng.
Hán Sơn lại hỏi:
- Vậy ra tiền bối đã thông hiểu đao pháp của vãn bối?
Lão già cười lạt:
- Làm sao qua mắt được ta, chỉ xem chiêu số và đao thức mà ta biết rõ xuất sứ từ Khương gia đao phổ.
Cẩm Tiên nói xen vào:
- Thôi, nói dài dòng làm gì. Nếu tiền bối thấy tay đao của Vương ca xứng đáng thì nhận làm đệ tử đi.
Tạ Đại Đởm lắc đầu:
- Đâu có dễ thế. Tiểu tử này còn phải thử sức với bài đao mới của ta.
- Bài đao mới?
- Phải, bài đao ta vừa múa hồi nãy và các ngươi xem lén đó.
Hán Sơn gật gù:
- Đúng rồi, tiền bối múa bài Thịnh Nộ Cuồng Đao.
Lão già kêu lên:
- Láo, láo... Nhà ngươi chắc mút nhằm đũa của con tiểu a đầu kia nên nói xạo quá. Sao ngươi dám đặt tên cho bài đao mới của ta là Thịnh Nộ Cuồng Đao?
Chàng trai tươi cười:
- Quả thật vãn bối nào biết bài đao ấy tên gì. Nhưng cứ xem thần sắc và cách xử đao của tiền bối mà đặt đại cái tên đó.
Tạ Đại Đởm khịt mũi:
- Ngươi lầm rồi, bài đao này ta đặt tên là Xuân Vũ Mộng Đao.
Cẩm Tiên đứng ngoài cười rú lên:
- Ôi, điệu múa trong giấc mơ xuân? Múa hát thì liên quan gì tới đao pháp tiền bối lẩm cẩm rồi.
Lão già hất mạnh mái tóc dài như bờm sư tử quát.
- Tiểu a đầu người là con nít, ăn chưa no, áo chưa tới, kiến thức bao nhiêu mà dám luận võ công? Để ta giảng giải cho nghe. Phàm mới học võ công, đao pháp, trước học từng thế, sau ráp thành bài là những kẻ nhập môn. Bản lĩnh vững vàng rồi thì mỗi cao thủ phải nghĩ ra đấu pháp của riêng mình. Lên bậc thượng thừa lại cứ tùy tiềm thức, từ suy tư đến biến thành hành động, tay chân theo đó xuất chiêu. Lúc sáng tạo bài đao ta đang nghĩ đến điệu múa trong giấc mộng xuân thì đao pháp uyển chuyển như múa... Hình thì như múa nhưng khí lại vô biên. Đường đao như múa lại biến hóa vô cùng, các ngươi chớ quá coi thường mà uổng mạng.
Vương Hán Sơn vòng tay:
- Nghe tiền bối lý luận hay lắm, vãn bối xin được lĩnh giáo bài đao như múa ấy.
Lão già cười khà khà:
- Tốt, tốt, phải tĩnh trí, đừng để bài đao mộng ảo của ta đưa vào giấc mơ, lúc giật mình tỉnh dậy thì đã bay đầu.
Nghe Tạ Đại Đởm nói, Hán Sơn cũng rùng mình lạnh gáy. Nhưng Cẩm Tiên đã thì thầm bên tai chàng:
- Lão khùng đấy, Vương ca đừng sợ.
Tạ Đại Đởm chợt thét lên:
- Coi chừng, ta động thủ đây.
Lời nói chưa dứt, cây đại đao đã xé gió vèo vèo, kình phong ầm ầm qua những chiêu thức kỳ ảo như một điệu múa, thân hình Tạ Đại Đởm chập chờn ẩn hiện như một bóng ma.
Quả đúng như lời Tạ Đại Đởm, đường đao trong bài này lả lướt uyển chuyển như múa mà biến ảo và kịch liệt phi thường. Vương Hán Sơn tung ra nhiều tuyệt chiêu nhưng cứ bị thu hút vào những thế hư hư thực thực của đối thủ. Đao vừa chạm nhau tóe lửa lại biến qua phương vị khác.
- Chết này...
Tiếng thét rợn hồn của Tạ Đại Đởm từng lúc làm Hán Sơn giật mình thót tim. Chàng hóa giải từng chiêu thế, dần dần thủ nhiều hơn công mà cứ lẫn lộn trong vòng hư ảo của một bài đao quái dị phi thường.
Bỗng chàng nghe văng vẳng bên tai tiếng kêu của Tạ Đại Đởm:
- Tiểu tử, đã qua mười chín hiệp rồi, chỉ còn một hiệp ráng giữ mạng sống để được làm đệ tử của ta.
Chát chát... bùng...
Đại đao chạm nhau kình khí phát nổ, Vương Hán Sơn tung ra những chiêu số ảo liệt cuối cùng, nhưng chàng cũng chỉ đủ sức nhanh nhạy giữ lấy cái đầu trên cổ. Những đường đao quái dị của Tạ Đại Đởm vẫn không ngừng phát huy sức mạnh và quỷ mị đưa dần Hán Sơn vào trạng thái mê tâm không cưỡng nổi.
Trong lúc tuyệt vọng, bên tai chàng trai văng vẳng tiếng nói quen thuộc của một cô gái...
Ôi, Linh Phụng người yêu của chàng đã đến lúc lâm nguy. Người con gái mà chàng lặn lội đi tìm khắp nẻo sông hồ, chẳng quản gian nan nguy hiểm.
Tay đao đã run, nhưng Hán Sơn vẫn cố giữ vững thần trí để lắng nghe tiếng nói của nữ nhân vừa vọng tới.
Ồ, chàng đã lầm lạc rồi, chẳng phải tiếng nói thân thương hằng mong chờ của Thượng Quan Linh Phụng... Giọng nữ bên tai chàng là những lời trấn an khẩn thiết của Cẩm Tiên.
- Vương ca, hãy giữ vững tinh thần, muội xuất chiêu đây.
Tiếng nói ấy hòa lẫn tiếng lục lạc của một võ công mỗi lúc mỗi vang rền, và lạ thay... gió đao từ từ ngừng hẳn.
Chàng trai hé mắt nhìn và nhận ra thân thể trắng lốp của Cẩm Tiên. Nàng đã thoát y, tay cầm vòng lục lạc, thân hình ẻo lả trong điệu múa mê ly. Góc bên kia thần đao Tạ Đại Đởm chống mũi đao xuống đất, gương mặt ngơ ngẩn như kẻ mất hồn, đôi mắt lão không thể rời thân hình của Cẩm Tiên được nữa. Tay đại đao lừng lẫy giang hồ đã bị cuốn hút vào Nhiếp Hồn Ảo Vũ của Cẩm Tiên.
Quá nhịp lục lạc, Hán Sơn lại nghe tiếng Cẩm Tiên thúc giục:
- Vương ca, còn chờ gì nữa, triệt hạ lão khùng đi.
Có nên hành động như thế không? Tinh thần thượng võ còn đầy ắp trong đầu khiến Hán Sơn ngẩn ngơ tự hỏi...
Tiếng Cẩm Tiên lại thôi thúc:
- Kìa, Vương ca sao không đoạt lấy bảo đao? Nếu không giết lão thì giật đao nhanh lên rồi chúng ta bỏ chạy...
Hán Sơn cứ ngơ ngẩn lắc đầu.
Vạn Độc Quỷ Môn Vạn Độc Quỷ Môn - Trần Thanh Vân Vạn Độc Quỷ Môn