Nếu bạn cứ chằm chằm nhìn vào mặt xấu của một ai đó sẽ làm anh ta càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng nếu khuyến khích anh ta vươn tới những điều hay mà anh ta có thể, chắc chắn anh ta sẽ làm được.

Johann Goethe

 
 
 
 
 
Tác giả: myhttb
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 538 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:55:49 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 43
ẻ được mệnh danh là thiên nga đen bỗng ngửa mặt cười lớn
- Deman ta rất hân hạnh chào đón các ngươi...tới địa ngục...
Bùm...rầm...
Vài cây cổ thụ đổ rầm trước sức mạnh quá kinh khủng của Deman, thân cây to lớn ngoằn ngoèo bốc khói
- mộc nhân ma thuật
Rita lầm rầm, mấy thân cây vừa đổ bùng khói lên, cành cây khua khoắng loạn xạ. Chúng gầm gừ tiến lên phía trước, hệt như những con quái vật gớm ghiếc
- các ngươi nghĩ sao? Một chút chiêu trò của trẻ con này bày ra cho ai xem?
Hắn vừa chuẩn bị vung tay lên, Michel đã nhanh chóng ra tay trước
- biến
Ngay lập tức, một cơn gió đầy màu sắc ôm choàng lấy mọi người, thời gian như được tua nhanh đi. Cuối cùng họ dừng lại bên cạnh một cánh cửa lớn
- đây là đâu?
Mira nhìn quanh, bên cạnh là hai bờ vực dựng đứng, sâu thăm thẳm. Bên dưới là con sông đen ngòm, cuồn cuộn chảy, chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ rơi ngay xuống đó
- đây là con sông Stich. Chúng ta, đã tới gần biên giới của cái chết rồi, rất gần
Jacob trầm ngâm nhìn xuống dưới, nhặt lấy viên đá nhỏ dưới chân
- nham thạch? Ngọn núi này...
Ánh mắt anh tối sầm lại, bàn tay anh khẽ miết nhẹ, viên đá vỡ tan
- nơi này, có lẽ đã bị hắn khai quật rồi, chúng ta... đã chậm một bước...không, phải là rất nhiều bước mới đúng
1 thoáng im lặng bao trùm
- chúng ta phải làm gì bây giờ?
- đứng đây không phải là cách
Rita không kiên nhẫn đứng yên, Mira cũng là người của thế hệ sau, tất nhiên không có kinh nghiệm chiến đấu
- nhìn xem, chỉ có một con đường duy nhất, thẳng tiến về phía trước
Vilus luôn là người ít nói nhất nhưng có vẻ như lúc này, lời nói của anh có lí nhất
- có cánh cửa kìa
Mira vui mừng chỉ tay về phía trước, nơi có một cánh cửa lớn mạ vàng
Két...
Cánh cửa tự động mở ra
- coi chừng
Jacob hét lớn, túm lấy vạt áo Miea kéo cô bay lên cao. Michel cũng vội vàng làm theo nhưng quá muộn, luồng khí đen to lớn kéo tuột anh cùng những người khác qua bên kia cánh cửa
- Rita, Vilus
- Michel
....
Mira nện thành quyền vào cánh cửa lớn nhưng nó vẫn trơ trơ
- không được đâu Mira
- phía sau cánh cửa này là gì. Jacob, chúng ra phải cứu họ
- tất nhiên. Nhưng có vẻ như cánh cửa này chúng ta không mở được bằng phép thuật thông thường của vampire
- đương nhiên, haha. Ta chưa bao giờ đánh giá sai các ngươi
- Daman ngươi...
- này cô gái, ngươi chỉ là một vampire hậu sinh non nớt. Không đủ tư cách nói chuyện với ta
- ngươi...
- đánh một kẻ đáng tuổi con cháu mình như thế ngươi hẳn là không đáng mặt tiền bối đi
- oh không. Diệt cỏ phải diệt từ khi còn non, khi mà mầm vừa mới nhú và phải tận gốc
Bùm
Một mảng núi lớn bên chân không chịu nổi sụt xuống, kéo theo Mira sượt chân bước hụt
- Mira
Jacob vội dùng siêu năng lực giữ Mira lại
- ồ chàng trai thân mến, ta không nghĩ như thế đâu
Keng
A...
Móng vuốt sắc nhọn từ tay Deman cắm vào cổ tay Jacob khiến anh bật ra tiếng kêu đau đớn
- hồng độc châm, cảm giác thế nào?
Jacob vẫn kiên trì dùng tay kia điều khiển siêu năng lực nâng đỡ Mira lên. Thấy mình bị phớt lờ một cách quá đáng, Deman nổi giận tấn công thẳng vào khối cầu nâng Mira
- dừng tay, Deman
Jacob hét lên, cố gắng dùng sức mạnh giữ Mira ngày càng nặng vì bị bất tỉnh nhưng cô đang từ từ rơi xuống, thoát khỏi khối năng lực bảo vệ của anh. Độc dược mà Deman đưa vào quá mạnh, nó đang phế đi cánh tay phải của anh, cảm giác bắt đầu không còn nữa. Thật không ngờ sau bao năm bị phong ấn mỗi lần trỗi dậy hắn lại càng mạnh hơn
- ta với ngươi thương lượng...Deman. Ngươi không được...
- thương lượng? Hahaha. Ngươi khôi hài quá Jacob, ngươi...kẻ mà luôn đối đầu ta ta đương nhiên hiểu rõ. Bản chất ngươi dù chết cũng không bao giờ gạt bỏ lòng tự tôn rẻ tiền mà cầu xin người khác...
- là THƯƠNG LƯỢNG...ta không cầu xin ngươi tha cho ta. Ngươi...còn chưa đủ bản lĩnh đó
Jacob khó nhọc bước lại gần Deman khiến hắn cảnh giác dõi theo từng hành động của anh
- nói ta nghe. Ngươi có gì đáng giá để trao đổi con nhóc kia? Nó đáng giá với ngươi thế sao? Ta cho ngươi hay, người đàn ông mà để tình cảm chi phối không bao giờ là kẻ mạnh, dù là bất cứ ai cũng không thể ảnh hưởng. Haha, thật xin lỗi nhưng ta nghĩ ngươi...kém ta một bậc rồi
- vậy sao? Ngươi thấy mình giống một người đàn ông à? Nói nhiều quá, đàn ông không dùng võ mồm. Ta thật tiếc, nhưng ngươi cùng lắm chỉ là một oan hồn vất vưởng xui xẻo gặp Demon rồi quỳ mọp dưới chân hắn như con chó ngoan thôi
Deman ngưng cười, hắn chợt cảm thấy có điều gì đó bất ổn
- con nhóc...ngươi giấu nó đâu rồi?
Deman hét lên, Jacob một lần nữa qua mặt hắn. Thật thủ đoạn mà
- rơi xuống vực rồi
Jacob thản nhiên khoanh tay lại, một nụ cười nửa miệng nhếch lên rõ ràng chọc giận Deman
- nói dối
- ngươi không còn gì để ta trao đổi nữa. Deman, có phải ta đánh giá ngươi cao quá rồi không? Ngươi...vốn không xứng làm đối thủ của ra
Hàm ý mỉa mai quá rõ, Deman chợt cười khẩy
- còn cánh tay của ngươi. Ngươi không cảm thấy có gì sao?
- cảm thấy gì là sao? Có gì lạ? Ngươi muốn nói tới những vết sẹo của ta à?
- hồng độc của ta sẽ phế cánh tay chả mấy hữu ích của ngươi. Haha. Chắc chắn bây giờ nó mất cảm giác rồi...
- oh
Jacob đưa tay tháo khuy giáp cánh tay, một lớp băng mỏng ôm lấy nơi Deman vừa tấn công
- ngươi nói chỗ này ấy hả? Làm sao có thể? Chất độc rẻ tiền của ngươi sao chạm vào ta được? Hoang tưởng
- ngươi mặc giáp băng?
Deman chợt hiểu ra vấn đề, hắn đắc trí cười lớn khám phá ra mình quá thông minh
"Ngu ngốc" Jacob khẽ thì thầm chỉ đủ mình anh nghe thấy, cố gắng mím môi cắn chặt răng ngăn tiếng kêu đau trong cổ họng thoát ra. Lớp băng mỏng chỉ đủ sức làm dịu cơn đau và giúp anh luôn thấy lạnh để không mất đi cảm giác. Làm sao có ai mặc được giáp băng chứ
- ta thấy thương hại cho ngươi, Deman, thương hại cho sự ngu ngốc đần độn của ngươi. Ngươi tưởng mình thông minh tài giỏi lắm sao, ngươi chỉ giống như thế nào nhỉ, "thằng chột làm vua xứ mù" thôi. Sỡ dĩ ngươi có thể đứng đầu 108 ma đấu sĩ vì Demon bất tài vô dụng không thể chiêu mộ được những tên lâu la cao cấp hơn thôi. Ngươi thấy ta nói đúng không?
Jacob đã đứng trước mặt Deman khiến hắn cứ lùi dần lùi dần
- nhìn phía sau ngươi đi
A
Phía sau cả hai là mép vực, nơi con sông Stich cuồn cuộn chảy
- ngươi đã là một oan hồn nên không thể chết được nữa đúng không? Thật đáng tiếc...
Jacob lùi lại một chút, đứng gần Deman khiến căn bệnh sạch sẽ của anh lại phát tác. Mùi ma khí quá mạnh cộng thêm thân thể ngàn năm không tắm của hắn khiến anh muốn ói
- ai nói? Mỗi ma đấu sĩ chúng ta đều chưa chết, chỉ là đứng giữa ranh giới sinh tử thôi
Jacob chợt muốn tự đấm cho mình vài cái, đúng là nói chuyện cùng kẻ có đầu óc sơ đẳng luôn khiến người ta có cảm giác ngu đi từng phút một
- tốt. Nếu ngươi chưa chết chi bằng để ta tiễn ngươi một đoạn. Dù sao ở đây cũng là địa ngục, ngươi đỡ phải đi xa. Kia là lối vào đúng không?
Jacob hất mặt về phía cánh cửa lớn đã nuốt chửng cả đám Michel. Anh cần điều tra về cánh cửa đó
- ngu ngốc. Haha nói cho ngươi biết đó là lối vào không gian song song. Bọn đồng đội của ngươi sẽ không bao giờ thoát được đâu. Đó là mê cung vĩnh cửu. Chưa hết trong đó còn có khí xác thối...(mùi xác chết). Cách duy nhất phá nó chính là phải bước qua xác ta
Jacob tức giận, anh chỉ hành động không nói nhiều. Sở dĩ anh chỉ kéo dài thời gian chờ cơ thể hồi phục nhưng có lẽ không thể chậm trễ nữa. Dù sao lượng độc cũng giảm đi khá nhiều sau một thời gian
Vụt
Một chiếc lông vũ phượng hoàng lia đi theo đường vòng cung, chặt đứt một ngón út của Deman khiến nụ cười tự phụ của hắn tắt ngúm
- aaa ngươi dám...dám làm ta chảy máu. Ngươi có biết một giọt máu của ta đáng giá thế nào không?
- ta quên mất là ngươi rất sợ bị thương. Nói cho nhà ngươi biết, trên cơ thể ta có vô vàn vết thương nhưng ta không hề căm ghét chúng. Đó chính là tấm huy chương của đàn ông ngươi biết chưa? Nó chính là thước đo ki h nghiệm chiến đấu của ta. Ta sẽ cho ngươi cùng với cái mê cung chết tiệt kia biến mất. CHẾT ĐI
- dừng tay, Jacob
- Mira?
- nếu anh giết hắn những người kia cũng biến mất theo đó chàng trai
- thiên tinh?
Một cô bé tí hon tỏa ánh sáng vàng bay bên cạnh Jacob, khẽ thì thầm vào tai anh
- từ từ...thánh nữ sắp tới rồi
Vô số thiên tinh hiện ra, bay thành đoàn, vây quanh một cô gái mang áo khoác lông vũ trắng tin, làm bừng sáng cả địa ngục
- Deby????
................
My thành thật xin lỗi các bạn vì sự chậm trễ này. Do thời gian này My phải đi học nên không post được nhìu. Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ để My có động lực hoàn thành fic nhé
Vampire King - Ma Cà Rồng Hoàng Gia Vampire King - Ma Cà Rồng Hoàng Gia - myhttb