Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 26
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 192 / 25
Cập nhật: 2019-12-23 22:16:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9 - Trực Giác
ọn trẻ bắt đầu chạy và đến một cầu thang xoắn ốc trong dãy hành lang rộng lớn không bóng người. Cả bọn băng qua một lối đi tối đen như hũ nút xuống một căn phòng lớn có trần nhà đầy sao, với một ô cửa sổ mở ra khu vườn.
Lại một hồi kèn nữa vang lên, lần thứ ba, hay lần thứ tư gì đó, nó khiến bọn trẻ càng chạy nhanh hơn.
Thình lình Rick dừng lại.
“Chúng ta phải đi thôi, cố lên!” Maruk hét. “Pharaon đang đến!”
“Chỉ một chút thôi…” Rick vừa nài nỉ cô bé, nhìn quanh. Cậu không thấy mệt, trái lại, việc chạy dường như giúp cậu hồi phục trở lại. Như những gì bố cậu luôn nói: “Khi con không biết phải làm gì, hãy chạy. Đó là cách tốt nhất để nạp ôxi cho não.”
Với Rick, chạy không có nghĩa là bỏ chạy. Mà nó đồng nghĩa với việc không đánh mất thời gian, để suy nghĩ.
Trong căn phòng có trần nhà đầy sao, cậu đặt chiếc túi xuống sàn và rút ra cuốn Từ điển những ngôn ngữ bị lãng quên.
Jason quay lại, thở hổn hển.
“Cậu làm gì thế?”
“Tớ muốn tra cứu một thứ. Cậu lo vụ cô bạn kia đi.”
Jason gật đầu và dang rộng cánh tay để không cho Maruk nhìn thấy quyển Từ điển.
“Maruk, nghe này! Cậu có thể giữ bí mật không?” Cậu hỏi để làm cô bé xao nhãng. “Sự thật là: chúng tớ không đến đây theo đội tàu hoàng gia.”
Rick nhìn quanh để kiểm tra xem có ai ở xung quanh không. Sau đó cậu mở Từ điển và bắt đầu nghĩ ngợi. “Mình tìm gì đây?” Cậu nhìn chăm chăm vào hai bức tượng gần đó: một bức tượng được treo lên cây với đầu chúc xuống. Còn bức kia trông như bức chân dung của Thần chết. Cậu tra phần mục lục của cuốn Từ điển nhằm tìm kiếm một ý tưởng và bắt đầu thử với mục “Ngôn ngữ Ai Cập cổ”…
Trong lúc đó, Jason tiếp tục nói chuyện một cách nghiêm túc với Maruk.
“Chúng tớ nói với cậu rằng chúng tớ đã đến theo đội tàu bởi vì nếu không cậu sẽ không tin. Thực ra…” Cậu nhìn xem Rick đang làm gì, sau đó tiếp tục nói. “Chúng tớ đến đây theo một con thuyền khác. Và chúng tớ không biết chính xác tại sao chúng tớ lại ở đây. Tớ chỉ yêu cầu cậu… tin tưởng một chút… vào chúng tớ…”
Maruk cắn môi, sau đó hé mắt nhìn vượt qua Jason.
“Rick đang làm gì thế? Thứ trên đùi cậu ấy là gì vậy?”
“Đó là cuốn Từ điển những ngôn ngữ bị lãng quên.” Rick máy móc nói, tay vẫn lật những trang giấy.
“Các cậu có muốn giải thích thêm cho tớ hiểu không?” Maruk phản đối.
“Rick đang tìm hiểu xem mật mã của Bộ sưu tập hoạt động như thế nào,” Jason mỉm cười với cô bé. “Bởi như vậy chúng tớ mới có thể tìm được… tấm bản đồ. Tấm bản đồ bốn chiếc gậy.”
Maruk lắc đầu quầy quậy.
“Nhưng chúng ta không thể tìm nó bây giờ được! Chúng ta phải ra khỏi đây!”
“Nếu chúng ta ra khỏi đây…” Rick vẫn đang vừa nói vừa lật những trang giấy. “Có thể chúng tớ sẽ không bao giờ có cơ hội vào trong này nữa...”
“Tại sao? Chúng ta không thể quay trở lại vào ngày mai ư?”
Jason lắc đầu.
“Chúng tớ không thể ở lại đây lâu được. Chúng tớ phải quay trở về chỗ chị Julia.”
“Julia?”
“Đó là chị gái tớ. Chị ấy… chị ấy bị rớt lại phía sau. Nhưng trước khi quay trở về chỗ chị ấy chúng tớ phải làm điều gì đó ở đây.”
“Điều gì?”
“Chúng tớ cũng không biết chính xác. Nhưng điều đó rất quan trọng.”
“Ai đã cử các cậu đến đây?”
“Chúng tớ không biết chắc. Chúng tớ chỉ có một manh mối thôi, một manh mối nhỏ vừa khám phá ra tại căn phòng của bố cậu. Cậu biết cái tên chúng tớ đã tìm kiếm trên các tờ giấy cói chứ? Đó là… một người bạn. Và có thể có ai đó đang muốn ngăn cản chúng tớ giúp ông ấy.”
“Ai vậy?”
“Chúng tớ không biết,” Jason trả lời.
“Thế có cái gì mà các cậu biết không?” Maruk thốt lên.
Jason lắc đầu và bắt đầu cười lớn.
“Nói thật là không, Maruk à. Tin tớ đi, chuyện là vậy đấy. Hãy hình dung rằng chỉ vài giờ trước chúng tớ còn đang ở…”
Những bức tường của Ngôi nhà Sự sống rung lên bởi tiếng kèn trompet không biết đã vang lên đến lần thứ bao nhiêu.
Cô bé tóm lấy tay Jason và kéo cậu đi.
“Tớ không biết các cậu đã ở đâu vài giờ trước, nhưng nếu không đi mau, chỉ chút nữa thôi chúng ta sẽ gặp một đống rắc rối đấy. Không được phép trái lời Ngự lâm quân Hoàng gia.”
“Đây rồi!” Rick kêu lên.
“Cái gì vậy?”
“Tớ tìm thấy rồi.”
Manfred ngáp ngắn ngáp dài trong phòng khách của bà Cleopatra Biggles. Y tung lên tung xuống trong không khí cuốn tạp chí về thêu móc không biết bao nhiêu lần trong lúc nằm dài trên ghế bành.
Bà Biggles đang ngủ trên chiếc ghế đi-văng, miệng há hốc và có vẻ hạnh phúc, trong khi những con mèo lượn xung quanh bà như những con sư tử bên người dạy thú.
Manfred xua tay đuổi chúng đi.
“Lũ quái vật!”
Gã đứng lên và đi tới phòng bếp. Trong tủ lạnh chỉ có rau và bánh xốp sô-cô-la. Y với tay lấy một vài chiếc và ném phần còn lại của hộp bánh vào lũ mèo.
Trong một hộp thiếc có những chiếc kẹo đường đủ loại, kế bên một hộp khác đựng bánh bích quy bơ cứng như đá.
Một bộ bát đĩa bằng sứ in hoa, một vài chiếc khay hoa, hai cái rèm hoa và cuối cùng là một cây xúp-lơ to đùng ở giữa bàn.
Không tìm được bất cứ thứ gì hợp sở thích, Manfred quay ra xem đống đồ thủy tinh trong phòng khách. Vài món nữ trang rẻ tiền, một hình thiên thần nhỏ, bốn bản Tuyển tập Reader’s Digest, một cuốn sách vẫn chưa tháo lớp giấy bọc và không biết là chiếc hộp thiếc thứ bao nhiêu nữa chứa đầy ắp đinh ghim.
Khi bị đinh ghim châm, Manfred dường như cảm thấy lũ mèo đang cười nhạo y.
“Cút đi! Cút, lũ quái vật này!” Gã gào lên.
Sau đó gã ngậm lấy đầu ngón tay bị thương và xem giờ.
Chiếc ôtô đỗ cách lối vào có vài mét. Chiếc áo mưa của gã, treo trên lò sưởi, vừa mới ráo nước.
Gã mặc nó vào, mở cửa và đi ra ngoài. Khi gã cài số lùi, lũ mèo của bà Biggles đứng hết trên ngưỡng cửa, nhìn y chằm chằm.
“Mình ghét lũ mèo…” Gã nghiến răng, lẩm bẩm.
Ulysse Moore Tập 2 - Ở Tiệm Những Tấm Bản Đồ Bị Lãng Quên Ulysse Moore Tập 2 - Ở Tiệm Những Tấm Bản Đồ Bị Lãng Quên - Pierdomenico Baccalario Ulysse Moore Tập 2 - Ở Tiệm Những Tấm Bản Đồ Bị Lãng Quên