A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint.... What I began by reading, I must finish by acting.

Henry David Thoreau

 
 
 
 
 
Tác giả: Hỏa Hồng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 544
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 231 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 22:35:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 476: Chân Tướng 13
rúc Thanh càn rỡ cười lớn, Địch Mân chau mày, Thanh thúc vốn gọi là Trúc Thanh, thì ra cũng là quen biết với hoàng thượng.
Bất quá, nghe hai người họ nói chuyện, giống như là có thâm thù đại hận gì.
“Ngươi là Trúc Thanh...... Ta......”
Ngực hoàng thượng đau xót, mặc dù biết Vũ Nhi và hắn không có gì, nhưng lúc trước nếu không phải hắn, hắn làm sao có thể hoài nghi Vũ Nhi, cũng sẽ không có thảm kịch phía sau....
Phụt một tiếng, miệng hoàng thượng mặn mặn, nhổ ra một ngụm máu.
“Hoàng thượng, ta làm sao? Biết ngươi sắp đi rồi, chúng ta là bằng hữu cũ, ghé thăm ngươi một chút, không được sao?”
Trúc Thanh cười đắc ý, Địch Mân lại nhíu mày càng chặt, ít nhiều có thể hiểu được chút quan hệ giữa bọn họ.
“Ngươi... Nếu không phải ngươi, ta và Vũ Nhi cũng không đi đến hôm nay... Âm dương xa cách... Ngay cả nhi tử chúng ta đều......”
Hoàng thượng lại phun ra một ngụm máu, trong đôi mắt đã không có nghiêm khắc khi nãy, Trúc Thanh cười lạnh nói:
“Hoàng thượng, phải không? Ngươi cũng đã biết, nếu không phải ngươi, Vũ Nhi cũng không chịu khổ nhiều như vậy, sẽ không bị bức chết ở vách núi đen....”
Chuyện kia, suy cho cùng là hắn thẹn với Vũ Nhi!
Hoàng thượng thở dài, nói:
“Là ta phải xin lỗi nàng, Trúc Thanh, mục đích của ngươi đã đạt được, ngươi đến làm cái gì? Vì Vũ Nhi, ta sẽ không giết ngươi, ngươi đi đi......”
“Ha ha, ngươi sẽ không giết ta? Ta phải cám ơn ngươi sao? Tư Không Ngạo, ngươi cho là bằng mấy người bọn họ, là có thể giết ta sao? Ta tới, đương nhiên là xem náo nhiệt rồi, thuận tiện, cũng thay Vũ Nhi đòi lại công đạo....”
Xem hoàng thượng lại phun ra máu, Trúc Thanh cười lạnh:
“Rất khó chịu sao? Tư Không Ngạo, ngươi trúng độc, biết độc gì không? Đừng nóng vội, không sao, ở đây ta có thuốc giải...”
Nói xong, Trúc Thanh từ trong túi lấy ra một viên thuốc, đưa tới trước mặt Địch Mân, cười nói:
“Cho hắn uống...”
Địch Mân cúi mắt, nhìn viên thuốc màu đỏ không lớn này, trong lòng cảm khái ngàn vạn, đây mới thật là thuốc giải sao?
Trước đó cho hoàng thượng uống thuốc, là ở thời điểm hoàng thượng ngủ, hắn lén đút cho hoàng thượng, hắn nói là thuốc ngất.
Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa - Hỏa Hồng