A man may as well expect to grow stronger by always eating as wiser by always reading.

Jeremy Collier

 
 
 
 
 
Tác giả: Stefan Wolf
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: “Herr Der Schlangeninsel”
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 10
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 9
Cập nhật: 2020-11-07 01:13:27 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Năm - Cứu Em “Vua Trộm”
ròn vo chửi nhặng lên. Số là Tarzan bảo:
- Demetrios xong việc lúc 18 giờ. Anh ta không ở lại ăn trong làng nghỉ. Để tránh lộ liễu, tụi mình sẽ không bám theo anh ta từ đây, mà rình sẵn anh ta chỗ gần DiktiSfakion. Mình nghĩ là tụi mình sẽ nấp sau một bụi cây mà thể nào anh ta cũng đi qua. Mình đoán: khi từ đây đi, anh ta sẽ rất thận trọng, nhìn trước ngó sau. Nhưng vì không thấy tụi mình bám theo, anh ta sẽ yên tâm, dần mất cảnh giác. Nếu tụi mình rình sẵn ở gần DiktiSfakion, sẽ có nhiều cơ may không bị anh ta phát hiện.
- Không có tao đâu nhá, đại ca! – Tròn Vo nghiến răng. – Tao không muốn bắt đầu kỳ nghỉ với cái trò hành hạ này. Thế nào rồi cũng lại bỏ bữa ăn tối. Rồi lại chẳng đến khuya mới mò về, thì tao cứ là đi đầu xuống đât.
- Cứ cho là tới nửa đêm điKarl cười.
- Tao nhất định ăn tối bằng được, - Tròn Vo càu nhàu, - tao sẽ lấy ít nhất 5 lần thức ăn. Ở đây được phép ăn thoải mái.
- Thì mày cứ ở lại đây, - Tarzan nói. – Không có mày, tụi tao vẫn được việc như thường. Nếu mày thấy thói phàm ăn của mày quan trọng hơn nhiệm vụ của cả nhóm thì xin mời!
- Đây là kỳ nghỉ của tao, mẹ kiếp! Chết tiệt gì đâu! Quỷ tha ma bắt! Tao muốn hưởng thụ một chút! Chết giẫm!
- Rõ rồi, - Tarzan gật đầu – rồi tụi tao sẽ kể cho mày nghe mày đã bỏ lỡ những gì. Còn mày có thể tường thuật cho tụi tao xem bữa ăn có thú vị hơn không. Tao đang hồi hộp kinh khủng về câu chuyện bổ béo của mày đấy.
Tròn Vo gầm gừ kéo sụp cái mũ rơm úp kín mặt.
Lúc 17 giờ 45 phút, Tarzan, Gaby và Karl lên đường.
Đến gần DiktiSfakion, ba đứa tìm được một bụi rậm lớn. Chúng ngồi xuống một phiến đá phẳng giữa bụi rậm.
Đường vắng vẻ.
Từ phía làng có ai đó đội mũ rơm cắm đầu chạy lại. Tarzan cười:
- Willi đến kìa. Mình biết mà. Cậu chàng cắn rứt lương tâm. Để xem Willli có biết tụi mình nấp trong nà
Tròn Vo mồ hôi nhễ nhại, thở phì phò, suýt chạy ngang qua.
- Ê, Willi! – Tarzan gọi – Chúng tao ở đây kia mà.
Tam quái phải kéo mãi anh béo mới lọt vào bụi được.
- Mình đã dắt mũi các bạn rõ tài, hả? – Tròn Vo hổn hển ngồi xuống. – Nhất định mấy người tưởng tôi đây ở lại đi ăn.
- Phải, bạn đã tạo ra ấn tượng đó, - Gaby nói.
- Lừa chơi thôi. Cố nhiên là mình có tham gia vào nhiệm vụ của nhóm chứ. Nhưng mình cũng không muốn hy sinh bữa ăn. Ôm cả hai việc vẫn được. Vấn đề là phải biết tổ chức. Chỉ cần khéo léo và có thiện chí thì việc gì cũng xong tất! Các vị có thể cảm ơn tôi.
- Về cái gì? – Karl hỏi.
- Mình đã đề nghị anh Kurt lo cho tụi mình. Vì tụi mình còn muốn đi dạo vãn cảnh, nên có thể không kịp bữa chén. Thế là Kurt hứa sẽ bưng về cho tụi mình một khay đầy thức ăn ngon – khi trở về, tha hồ chén nhé!
- Tuyệt! – Gaby nói. – Bữa tối thế là không bị mất.
- Mình cũng nghĩ thế. Còn…
- Suỵt! – Tarzan lên tiếng. – Anh ta kia rồi. Sẽ căng đấy.
Demetrios đi bộ đến. Anh ta mặc quần lanh, đi dép xăng-đan; áo sơ mi sáng màầu cuối thấp, Demetrios đang đầy lo âu.
Anh ta đã đi qua chỗ Tứ quái mà không hề nghi ngờ gì.
Chúng chờ một lát, đoạn bám theo, nhưng đi rải ra để khỏi lộ.
Tarzan mắt không rời tấm lưng rộng của anh chàng Hy Lạp.
Gaby, Karl và Tròn Vo đi lùi mãi phía sau. Chúng chỉ trông thấy Tarzan, chứ không thấy được Demetrios.
Tarzan đi nép vệ đường, thường lẩn dưới hàng cây.
Demetrios ngoái lại mỗi một lần.
Tarzan kịp nhận được cử chỉ đó, nhảy nấp sau một bụi cây.
Khi tới thành phố, Tarzan không còn phải nấp nữa. Vả lại hắn sợ để mất hút Demetrios. Gaby, Karl và Tròn Vo lại nhập bọn với thủ lĩnh của chúng.
Demetrios rõ ràng không ngờ bị bám theo. Anh ta cứ thế rảo bước qua các ngõ hẹp, không hề nhìn lại. Thỉnh thoảng anh ta lại chào, hoặc đáp lại lời chào của ai đó.
Cuối cùng, Demetrios mở một cánh cổng nhỏ hai bên là tường cao, và bước vào sân một ngôi nhà cũ kỹ, mọi cánh chớp cửa sổ đều đóng kín.
- Mình đoán anh ta ở đây, - Tarzan n
Tứ quái nấp sau một phần tường nhô ra.
- LiệuNick và đồng bọn có ở trong ấy không nhỉ? – Karl hỏi.
- Nếu thế thì nhẹ dạ quá. Mặt khác, chúng cảm thấy an toàn. Ít nhất là cho đến lúc này. Cố nhiên, khi Demetrios kể về tụi mình thì chúng không còn bình chân như vại nữa. Nhất là khi biết hai tên Vũ và Triệu đang có mặt ở đây. Tớ sẽ ngang nhiên xông vào và… - Tarzan ngoắc lại.
Đúng lúc đó, cánh cổng lại mở ra.
TênVũ bước ra ngõ.
Tarzan và các bạn rụt vội vào sau tường.
- Quỷ bắt chúng đi! – thủ lĩnh Tứ quái thì thào. – Chúng nhanh chân hơn tụi mình rồi.
Hắn ghé mắt liếc.
Vũ vẫn mặc chiếc áo chim cò hồi chiều, chăm chú ngó mọi phía, bàn tay phải luôn để sát bên đùi.
Khi gã xoay nghiêng, Tarzan mới trông thấy khẩu súng lục nòng chúc xuống đất trong tay gã. Không nghi ngờ gì nữa, tên này sẵn sàng nhả đạn vào kẻ nào ngáng đường mình.
Xung quanh không người. Vũ quay mặt về phía cổng, nói gì đó.
Demitrios bị đẩy ra ngõ. Triệu – cũng cầm súng lục – đẩy anh chàng Hy Lạp đi lên trướcng choạng. Ở trán anh ta mọc một cái bứu. Vậy là chúng đã đánh anh ta.
- Chúng lôi anh ta theo, - Tarzan thì thầm – chúng đã rình sẵn trong sân nhà anh ta. Điều đó có nghĩa Nick và đồng bọn không ở trong nhà. Nếu có, chúng bắt Demetrios làm gì? Mình đoán rằng chúng lôi Demetrios đi, vì cảm thấy không an toàn trong nhà anh ta. Nhỡ bạn bè, hàng xóm, họ hàng bất ngờ đến chơi. Bây giờ tụi mình phải thận trọng gấp đôi.
- Tất nhiên chúng muốn biết Nick ở đâu, - Tròn Vo nói – điều đó rõ như ban ngày. Thậm chí, lúc dạ dày sôi réo như bây giờ mà mình vẫn nhận biết được kia mà.
Tarzan quan sát ba người.
Vũ và Triệu để Demetrios đi ở giữa, ép hai bên. Anh ta cứ vấp hoài, đầu gối run rẩy. nhưng nếu nhìn qua, ai đó sẽ tưởng đây là hai người đang dìu một người bạn quá chén về nhà.
- Cả hai đều có súng, - Tarzan nói, - chúng mình không thể hành động. Chúng sẽ hạ gục cả lũ. Gaby, làm ơn lùi ra khỏi tầm nhìn nhé! Willi sẽ bảo vệ Gaby, không được rời khỏi CôngChúa. Được chứ Willi? Karl và mình sẽ bám theo ba người – và tùy cơ ứng biến.
o O o
Ngôi nhà cách biệt DiktiSfakion ba phút đi bộ, nằm trên một triền dốc có những bụi hoa dịa màu tím và đỏ tuyệt đẹp khoe sắc dưới n
Một con đường cát dẫn đến ngôi nhà. Ôtô không chạy trên đường này được, nhưng Tarzan thấy những vết bánh xe đạp.
Qua các kẽ lá, Tarzan thấy ba người kia biến vào nhà. Ngôi nhà quét vôi trắng, cửa sổ sơn xanh, hai tầng. Xung quanh bao bọc bởi cây và bụi rậm, tường quây cũng quét trắng. Cửa ra vào màu tiết dê. Tầng trên nhô ra bốn ban công nhỏ lan can sắt trước bốn ô cửa cao.
- Vị trí thuận lợi để tiếp cận đấy, - Tarzan rỉ tai Karl – Tụi mình đi vòng quanh nhà, Nấp sau tường quây và thử tìm cách lẻn sát vào cửa sổ. Tao ngại những khẩu súng lục quá. Giá không vướng chúng thì giải phóng cho Demetrios chẳng khó khăn gì. Mà tao lại không muốn chết bởi tay một tên lưu manh từ Amsterdam. Chết vậy uổng lắm, hả?
- Còn tụi tao thì sẽ mất toi chuyến đi nghỉ. – Karl nhe răng cười.
Hai phút sau, hai đứa đã quỳ dưới một cửa sổ ở phía bắc ngôi nhà.
TiếngVũ vọng ra từ sau cánh cửa sổ đóng kín.
Hắn nói tiếng Đức.
Có lẽ đây là ngôn ngữ dễ hiểu nhất mà chúng có thể dùng để trao đổi với anh chàng HyLạpDemetrios.
- Chúng tao hỏi mày lần chót, đồ chó đẻ! Thằng Nick anh mày ở đâu? Nó và con hổ ngọc ở đâu? Nếu mày muốn chết thì hãy câm họng.
Demetrios mệt mỏi lẩm bẩm gì đó không rõ.
- Ở đâu? – Vũ gầm lên.
Lần này Demetrios cũng nói quá khẽ, tiếng không lọt ra ngoài được.
Tarzan nhổm người, hé mắt trái nhòm qua cửa sổ.
Vũ lôi từ túi sau quần ra một tấm bản đồ, ngón tay chuối mắn chỏ chỏ vào một điểm. Demetrios gật đầu.
Triệu đá vào ống đồng Demetrios. Rõ ràng tên khốn này thích hành hạ người khác. Rồi cả hai tên ra khỏi phòng.
Cánh cửa màu tiết dê mở ra.
Hai tên bước ra. Vũ khóa cổng. Chúng vừa trao đổi bằng tiếng mẹ đẻ, vừa rảo bước xuống con đường cái, rồi khuất sau một khúc ngoặt.
- Giải phóng cho Demetrios trước, - Tarzan nói – rồi vắt chân lên cổ đến chỗ Nick, trước khi hai tên người Hoa thanh toán hắn ta.
Các cửa sổ đều có chấn song.
Karl đỡ cho Tarzan trèo, đu lên ban công trên tầng hai. Tarzan đập vỡ một ô kính, rồi thò tay vào trong mở chốt cửa.
Đó là một phòng ngủ. Hắn qua phòng, vào hành lang, theo cầu thang xuống
Tarzan thấy Demetrios đang cố sức giằng các dây trói. Nhưng anh ta bị trói rất chắc.
Giờ đây anh ta bỗng đờ ra, miệng há hốc, mắt trợn tròn nhìn Tarzan.
- Đừng sợ! – Hắn nói – Tôi không cùng bọn với hai tên kia. Tôi đến để cứu anh. Tình cờ, tôi và các bạn tôi thấy anh bị bắt cóc đi. Có lẽ giờ đây anh đã hiểu lời cảnh báo của tôi không phải để đùa chơi.
- Bọn… tội phạm này… đã đánh úp tôi.
- Thế anh đã chờ đợi gì? Chờ chúng mời đi dự tiệc trà chăng?
- Chúng… chúng muốn biết Nick ở đâu.
- Và anh, vị anh hùng Hy Lạp, đã chỉ chỗ cho chúng. Mà lại không chỉ chỗ cho tôi. Giá chỉ cho tôi có phải hay hơn không.
Tarzan lấy dao nhíp cắt các sợi dây trói.
Demetrios đứng dậy, sờ nắn môi dưới.
- Không, - anh ta lẩm bẩm – tôi thà chết chứ không phản anh tôi. Tôi đã chỉ cho bọn tội phạm tới phố HiệpSỹ, nhà thứ tư, bên phải. Đó là đồn cảnh sát của chúng tôi.
- Tuyệt! – Tarzan cười – nhưng chúng sẽ nhận ra anh nói láo và trở lại. Khi ấy anh làm thế nào?
- Tôi đã hy vọng có thể tranh thủ thời gian cởi dây trói. Tiếc là tô đã không lượng đúng sức mình. Thôi thì đành chấp nhận số phận chứ sao. Đành chịu chết.
- Chịu tra tấn chứ. Anh chết thì chúng được gì. Chúng cần là cần con hổ ngọc bích. Nhưng bây giờ hãy thoát khỏi đây đã.
Hai người lại ra theo lối ban công
Karl đứng đợi, nét mặt đầy lo âu.
- Dù sao Demetrios đã lại nhớ mình có một người anh. – Tarzan nói – Hai tên kia đang trên đường đến nhầm địa chỉ, đó là đồn cảnh sát! – Hắn quay sang hỏi Demetrios: - Thế nào đây? Bây giờ anh dẫn chúng tôi đến chỗ Nick chứ?
- Không! – Demetrios trả lời kiên quyết, và lắc đầu.
Karl cười:
- Ít nhất anh ta cũng biết phải làm gì khi chịu ơn người khác chứ. Tarzan, hãy trói anh ta lại chỗ cũ. Nửa giờ nữa, bọn người Hoa sẽ dẫn tụi mình đến chỗ Nick.
- Nếu chúng tôi là bọn người khủng bố tàn bạo bất chấp phương tiện, miễn đạt được mục đích, thì chúng tôi làm thế thật. Nhưng tiếc là chúng tôi được giáo dục tử tế, không thể hành động như vậy. Tuy nhiên, tôi phải nói với anh, Demetrios ạ: anh là một kẻ vô dụng.
Anh chàng Hy Lạp không tự ái.
- Các cậu phải hiểu cho tôi. Một mặt tôi không muốn dính dáng đến anh tôi. Vì anh ta đồ trộm cắp. Mặt khác, tôi không thể từ chối giúp đỡ anh ta. Và không bao giờ tôi được phép phản anh ta. Với các cậu cũng như với người khác. Nick và bạn bè anh ta đang ở một chỗ ẩn nấp. Tôi phải để Nick tự quyết định anh ta sẽ làm gì. Có thể Nick sẽ gặp các cậu. Có thể không. – Demetrios nhún vai – Để rồi xem.
- Để rồi xem, - Tarzan nhại anh ta. – Còn gì nữa? Anh phải báo cảnh sát. Hai tên người Hoa đã bắt cóc, dọa dẫm, hành hung anh.
Demetrios lại lắc đầu:
- Không đâu. Hai vị cảnh sát ở đây đều đã già, lại béo. Tôi không muốn làm rộn họ. Họ không thể làm gì nổi bọn người Hoa. Mà dù họ đủ sức bắt chúng chăng nữa, sẽ chỉ tổ nảy sinh những câu hỏi gây thêm rắc rối cho anh tôi.
- Tuyệt! – Tarzan nói – Một gia đình phải gắn bó như vậy chứ. Người này ăn cắp, người kia đặt danh dự của mình để bảo vệ tên ăn cắp.
Tarzan suy nghĩ. Liệu còn cách nào để qua Demetrios tiếp cận Vua Trộm hay không? Không thể dùng bạo lực để ép Demetrios, anh ta quyết tâm giữ đúng đạo làm em. Chắc phải tự theo dõi anh ta mà tìm ra chỗ Nick ẩn trốn thôi. Thế nào anh ta chẳng phải tiếp tế cho bộ ba ấy.
- Thôi chúng ta hãy chuồn khỏi đây đã, - Tarzan nói, - Demetrios, tốt nhất anh hãy ngủ lại làng nghỉ, chứ đừng ngủ ở nhà anh. Anh có gia đình không?
- Gia đình tôi đã mất cả trong một vụ đắm tàu cách đây bốn năm. Tôi sống một mình. Nick và tôi là hai người còn sót lại. Phải, cậu nói đúng. Tôi sẽ ở lại làng nghỉ, và tránh bọn người Hoa đó.
Hơn nữa, Tarzan nghĩ, chúng tôi sẽ dễ kiểm soát anh hơn.
o O o
Quả nhiên Kurt giữ lời.
Khi Tứ quái trở về, một khay đầy thức ăn đang đợi chúng.
Tarzan, Gaby và Karl chỉ ăn ít vì đã muộn. Tròn Vo chén thả phanh.
- Ngày mai tụi mình mượn thuyền chèo ra Đảo RắnTykopulos. Có lẽ mai là ngày thuận lợi nhất. Vì sau những chuyện xảy ra tối nay, cả Demetrios lẫn hai tên người Hoa chắc chưa hành động gì ngay để còn nghe ngóng. Nhưng rồi Vũ và Triệu sẽ hiểu ra rằng Demetrios không bao giờ báo cảnh sát, vì sợ liên lụy đến Nick. Chúng tha hồ rộng cẳng.
- Tụi mình sẽ tiếp tục theo dõi chứ? – Karl hỏi.
Tarzan gật đầu:
- Tốt nhất là tụi mình qua Demetrios liên hệ với Nick để chuộc lại con hổ ngọc. Để mình nói chuyện với ông Chung qua điện thoại xem sao.
Hắn chạy sang tòa nhà quản trị để gọi cho ông Chung. Ông có nhà. Sau khi tường thuật mọi chuyện, Tarzan được ông Chung báo cho một điều bất ngờ thú vị.
Khi trở về, Tarzan p Kurt giữa đường.
Tay Kurt cầm chai rượu vang, bước đi có phần chuếnh choáng.
- Các… các em ngon miệng chứ, Tarzan?
- Tuyệt ngon ạ. Willi đã xem anh như bạn chí thân. Cậu ấy là người hoàn toàn không thể mua chuộc bằng tiền, nhưng lại sẵn sàng đổi cả linh hồn lấy một bữa ăn ngon.
- Willi béo quá, - Kurt nói – Hic! – Anh ta vừa nói vừa nấc.
- Mai bọn em mượn một cái thuyền được không anh? Bọn em muốn bơi thuyền quanh đảo một chút.
- Tất… tất cả đều để phục vụ các em. Nhưng… không được chèo thuyền ra quá xa đâu đây!
- Không bao giờ ạ. Em thấy ở phía chân trời có một hòn đảo. Đảo RắnTykopulos. Sao nó lại có cái tên ấy?
- Ở đấy có… hic… có rắn.
- Rắn độc ạ?
- Rắn độc. Và một gã điên.
- Ai cơ ạ?
- Một… hic… người Âu lánh đời. Sống trên đảo từ hai năm nay. Hoàn toàn một mình trên hoang đảo. Điên ấy mà! Tự cho mình là Chúa… Đảo, Chúa Đảo Rắn. Gã xua đuổi bất kỳ ai lảng vảng đến gần vương quốc của gã. Điên rồ! Những người Hy Lạp ở đây cười nhạo gã… và chịu đựng gã… hic… Cứ hai tháng một lần, gã chèo thuyền… hic… vào đây mua thức ăn dự trữ.
- Ra thế! – Tarzan ngạc nhiên.
- Gã có… có một tài khoản trong nhà băng ở đây, tôi nghe nói vậy. Gã đều đặn nhận những khoản tiền chuyển vào tài khoản từ… từ nhà gã. Đâu như gã là… người Đức.
- Người Đức! Aha!
- Em uống một ngụm vang không?
- Cám ơn anh Kurt, em không uống rượu.
- Bình thường tôi cũng không uống. Đây là ngoại lệ.
- Thế sao lũ rắn không cắn Chúa Đảo?
- Không… biết. Có thể gã đã dạy được chúng.
- Đó là loại rắn gì vậy, anh Kurt?
- Nó tên là… ờ… xem nào?... À, nhớ rồi: Levanteotter.
- Tên có vẻ hiền lành.
- Không, loài này nguy hiểm đây. Vậy là mai các em muốn mượn một chiếc thuyền bốn chỗ hả? Em rất tử tế, đã xin phép tôi. Chả là tôi đang thấy mất một chiếc thuyền.
- Có người làm hỏng ạ? Hay nó đã bị đắ
- Anh chịu, Tarzan ạ. Chỉ biết thiếu một chiếc nhưng khách nghỉ đủ nguyên. Vậy không sợ tai nạn đã xảy ra. Mất từ hôm qua. Anh lấy làm lạ. Vì thật ra ở đây chẳng ai trộm cắp bao giờ.
- AnhKurt, chúng em nhất định sẽ trả thuyền tử tế. Anh có tự về nhà được không, hay cần em đi cùng? Thôi được, em chỉ hỏi vậy thôi. Chúc anh ngủ ngon!
- Gửi lời chào… Gaby nhé! – Kurt lè nhè tạm biệt – Cô bé… dễ thương ghê!
Trở về, Tarzan bảo các bạn:
- Tin mới: ông Chung thông báo rằng ông Lý Lệ Bá bên Hồng Kông bằng lòng dùng 300.000 mark của Răng Chuột Cống chuộc lại con hổ ngọc từ tay Nick. ÔngChung ủy nhiệm cho tụi mình thương lượng với Vua Trộm về vụ này.
- Ngay ngày mai tụi mình phải báo cho Demetrios, - Gaby nói – nhưng khi tụi mình đã cầm con hổ ngọc rồi, tụi mình sẽ là mục tiêu của Vũ và Triệu. Đáng suy nghĩ đấy.
- Chắc chắn tụi mình chẳng phải giữ nó lâu đâu. – Karl phát biểu – ÔngChung sẽ nhắn ngay những người anh em họ của ông từ Athen đến đây lấy đi.
- Ngoài ra mình vừa gặp anh Kurt. – Tarzan tiếp, và cậu thuật lại câu chuyện hai người trao đổi về Đảo Rắn.
- Như thế là tụi mình phải lường trước những khó khăn, - Gaby điên nọ thế nào cũng xua đuổi tụi mình. Lại còn những con rắn độc nữa chứ…
- Hy vọng chúng không tưởng lầm tụi mình là loài gặm nhấm. – Tròn vo nói – Tụi mình lẽ ra phải đi ủng khi lên đảo Tykopoulos. Tiếc là mình lại chỉ đem theo dép xăng-đan và giày thể thao.
- Tụi mình phải thận trọng thôi, - Tarzan nói – Rắn chỉ tấn công người nếu người tiến đến quá sát chúng hoặc giẫm phải chúng. Vậy hãy mở to mắt mà tránh chúng! Nếu gã điên sống thường xuyên ở đó, tụi mình sẽ ghé thăm gã. – Tarzan cười – tụi mình cần nhiều lắm là một giờ để tìm ra nơi đánh chữ “X” trong sơ đồ kho báu, nằm ở phía đông Đảo Rắn. Tụi mình lấy kho báu rồi biến khỏi đấy trước lúc lũ rắn kịp biết chuyện gì xảy ra. Thôi, giờ mình đi ngủ đây. Mai sẽ là một ngày vất vả đấy.
Tứ Quái Tkkg Tập 57 - Chúa Đảo Rắn Tứ Quái Tkkg Tập 57 - Chúa Đảo Rắn - Stefan Wolf Tứ Quái Tkkg Tập 57 - Chúa Đảo Rắn