Cuộc chiến thật sự là giữa những gì bạn đã làm, và những gì bạn có thể làm. Bạn so sánh bạn với chính mình chứ không phải ai khác.

Geoffrey Gaberino

 
 
 
 
 
Tác giả: Stefan Wolf
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: “Der Schatz In Der Drachenhohle”
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 15
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 70 / 9
Cập nhật: 2020-05-27 17:42:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Sáu - Thủy Chiến
gôi làng mà bốn quái sắp cập bến có biển đề “Flossheim”. Làng chỉ có chừng hai chục nóc nhà nằm lộn xộn bên trái bờ sông với dân cư không đến hai trăm người. Giữa làng có một tháp nhọn lên trời.
Plotzka và hai phó đảng ngừng nhả khói mô-tô bên một sân banh dã chiến. Plotzka xuống xe, cởi nón bảo hộ cầm tay ra vẻ lịch sự trước đám đông thanh niên đang vờn banh.
- Xin chào. Các bạn có biết đồn cảnh sát ở đâu không?
Một cầu thủ trán thấp lè tè lắc đầu:
- Đồn ở bên Sauterberg. Nhưng cảnh sát thì ở đây.
- Ủa, sao lạ vậy?
- Gì đâu lạ. Ông đồn trưởng Heinz Rumpf đang ngồi kia chớ ai. Ổng ngồi với người anh em sinh đôi của mình là hạ sĩ quan về hưu Erich Rumpf. Cả hai đều là ông bầu của đội bóng làng Flossheim đấy.
Plotzka nhìn hai người đàn ông mắt lồi, cằm bự, đầu hói giống hệt nhau, vui mừng:
- Tụi tôi cần gặp ổng. Cảm ơn bạn.
Gã lại gần hai anh em Rumpf. Tướng tá Heinz lẫn Erich đều bặm trợn như những con bò tót chuẩn bị tung vó. Plotzka chỉ cần dòm sơ đã… kính nể. Nó làm bộ khép nép:
- Xin cho biết, giữa hai người ai là đồn trưởng ở đây ạ?
Người đàn ông mặc quần màu nho tím lên tiếng:
- Tôi đây! Có chuyện gì vậy?
Plotzka đã có kinh nghiệm chế tạo chuyện thần thoại. Gã tuôn một mạch:
- Tụi tôi muốn trình báo với ông về một chiếc thuyền chở… thuốc phiện. Bốn đứa choai choai tiêu thụ thuốc phiện lậu đã nghĩ ra một con đường chuyên chở mới. Chúng chèo thuyền xuôi dòng sông và liên tục cập bờ bán cho thanh niên các làng ven sông những điếu thuốc có tẩm nha phiến. Nếu ông nhìn mặt tụi choai choai đó sẽ bị lừa dễ dàng. Chúng ngây thơ giả nai lắm. Nhưng tụi tôi biết lũ thiếu niên đô thị mới lớn này. Tụi nó đã đầu độc…
Viên cảnh sát rít lên:
- Tôi không lạ gì! Bọn nhãi ranh phố xá mới nứt mắt đua đòi hút xách cà trớn ngày càng nhiều. Tuy nhiên còn lâu chúng mới hoành hành được ở cái làng này. Làng Flossheim chỉ giải trí bằng đá banh chớ không khi nào dùng thuốc phiện. Bốn đứa nó cứ thử chường mặt tới đây coi. Chúng tôi sẽ cho chúng biết thế nào là làng Flossheim! Hả? Chú em yên trí lớn.
Viên cảnh sát nhe răng cười với người anh em sinh đôi. Viên hạ sĩ quan hưu trí gật đầu. Ông ta đấm tay vào lòng bàn tay kia. Viên cảnh sát hỏi lại:
- Một chiếc thuyền hả chú em?
- Dạ. Trên thuyền có ba thằng, một con. Và con chó trắng khoang đen tai rủ. Các ông sẽ nhận ra chúng không khó khăn gì. Tụi tôi chỉ làm nghĩa vụ của những công dân, phải báo cáo các ông để ngăn ngừa tội ác.
Đồn trưởng Heinz tán thưởng:
- Chú mày làm vậy là đúng. Tôi sẽ không cho chúng bén mảng lên bờ.
Plotzka đội nón bảo hộ. Nó tung độc chiêu cuối cùng:
- Có thể hôm nay nó sẽ ghé làng này. Chào các ông. Hẹn gặp lại.
Bọn Thiên Thần Địa Ngục phóng lên xe và suýt nữa cười ngất. Gã ngó hai anh em sinh đôi nhà họ Rumpf cười gằn:
- Ồ, chúng đang tập họp dân làng kìa… hê hê, có nghĩa là đám Tứ quái sẽ chẳng còn cơ hội vào bờ được nữa. Ba chục cây số tới không có làng ven sông. Chúng ta sẽ đón rước chúng trong sự vắng vẻ tuyệt đối.
Thêo cười trong cổ họng:
- Chúng ta sẽ đợi cho bốn đứa ngủ say rồi nhảy xổ vô thằng Tarzan. Đừng cho nó thoát như đã thoát khỏi tay tụi Di-gan.
Sam hơi rùng mình:
- Tao đã chứng kiến nó tung hoành giữa bốn thằng Di-gan từ đầu tới cuối. Đúng là danh bất hư truyền thật.
Plotzka nhắc:
- Hãy nhớ rằng nó có một cái bóp trước ngực, dưới áo. Tao chắc chắn trong đó có bức vẽ lẫn giấy tờ, tiền bạc. Phải giật cho bằng được cái bóp đó dù lồng ngực nó bị rách toạc. Nhớ nghe, cái bóp màu nâu. Tao đã nhìn kĩ qua ống nhòm.
o O o
Trong thời gian bọn côn đồ toan tính những âm mưu mới, chiếc du thuyền của Tứ quái vẫn thản nhiên trôi tới làng Flossheim xa lạ. Từ xa, Tarzan đã nheo nheo mắt:
- Một nơi trú ẩn tuyệt vời. Nếu tụi mình được dựng lều trong làng thì…
Hắn buông lửng câu nói vì không tin rằng đám du đãng sẽ chịu bó tay nếu Tứ quái nghỉ ở làng. Gaby nói như một tiếng thở dài từ sau gáy hắn:
- Chiếc Mercedes của bốn gã Di-gan vẫn bám chặt tụi mình ở bờ bên kia.
- Ừ, kệ chúng…
Tứ quái chèo thẳng vào cầu thuyền bằng gỗ trong sự phấn khích của Tròn Vo. Khỏi phải nói, thằng mập đã lim dim mắt tưởng tượng đến bữa ăn chiều hấp dẫn. Bữa sáng ngon lành đã lùi quá xa rồi.
Nhưng thuyền chưa cập bến Tarzan đã há hốc mồm trước một đám đông chen chúc trên cầu thuyền. Tối thiểu cũng sáu bảy gã choai choai, mười đứa con nít, bốn cô gái và hai người đàn ông giống nhau như hai giọt nước. Họ tụ tập ở đây để làm gì vậy kìa?
Lúc cách bờ chừng hai thân thuyền, Tarzan mới bật ngửa. Té ra thiên hạ bu lại đông không phải vì hiếu kì mà chủ yếu là để sinh sự với người lạ. Chứ sao, mặt người nào người nấy đều hằm hè. Có điều hắn không thể lùi được nữa rồi. Làm gì bây giờ đều đã muộn.
Tarzan nhảy lên cầu thuyền mỉm cười thân thiện:
- Chúc các bạn một buổi tối tốt lành.
Vừa buột miệng xong hắn hiểu rằng mình… hớ nặng. Một gã thanh niên trán thấp lè tè nhếch mép lạnh lẽo:
- Tụi tao không cần lời chúc của mày.
Và một trong hai người đàn ông song sinh hét lớn:
- Hê, cho thằng buôn lậu ma túy “mò tôm” đi các chàng trai!
Mệnh lệnh của ông ta như tiếng sét giáng xuống đầu Tarzan. Hắn thiếu thời gian để nói bất cứ câu gì trừ việc… hành động. Gã thanh niên trán thấp lao vào hắn như một cơn gió lốc.
Phía sau lưng Tarzan là… nước. Hắn chọn cách nghênh tiếp hợp lí nhất là đứng yên tại chỗ nghiêng người. “Cơn gió lốc” trán thấp bay thốc lên không và rơi tòm xuống sông, khá xa bờ.
Đám con nít dưới mười tuổi reo hò ầm ĩ bất chấp đối thủ không phải là dân làng.
Tên lính tình nguyện thứ hai không chịu rút kinh nghiệm lại lao tới như một con beo gấm để rồi hứng gọn một cú bạt tai kinh khủng đến mức bay khỏi cầu thuyền. Gã cũng được tắm táp ngoài ý muốn.
Đám con nít lại hào hứng vô tư cổ vũ. Vị đồn trưởng mặc quần nho tím thì gào thét:
- Bắt sống chúng. Đập nát con thuyền chở thuốc phiện nguy hiểm.
Tarzan ngạc nhiên:
- Khoan, ông nhầm tụi tôi với ai rồi! Hãy để tôi…
Bốn thằng thanh niên còn lại đã sấn tới đồng loạt khiến hắn còn lâu mới biện bạch được. Nhanh như cắt, Tarzan bay xuống khoang thuyền. Hắn chụp mái chèo trên tay Gaby đẩy thuyền ra. Gaby chợt hét lớn:
- Coi chừng Tarzan!
Tarzan liếc xuống theo phản xạ. Trời ạ, người anh em song sinh của vị đang gào thét đã phóng ùm xuống sông tự hồi nào. Hai bàn tay to như lưỡi xẻng của ông ta đang định chụp cẳng Tarzan.
Trong lúc Tarzan chưa có phản ứng gì thì Gaby đã hăng máu thúc mạnh mái chèo vào bụng kẻ định đánh lén.
Coi, người đàn ông cằm bự tên Erich Rumpf rú lên một tiếng, há mồm đớp không khí và đổ ập xuống, va vào mạn thuyền. Ngay lập tức, con thuyền nghiêng sang một bên như sắp lật.
- Trời ơi, lão to như con bò mộng…
Tròn Vo kêu bài hãi. Oskar sủa gâu gâu. Gaby thét lên còn Karl thì chúi nhủi mà tay vẫn cố giữ chặt cặp kính cận. May phước, lúc con thuyền còn vài centimet nữa là lật úp thì Tarzan đã hất được thân thể đồ sộ của người đàn ông đang vắt vẻo ra. Ông ta rớt nhằm đầu của một gã trai làng đang sấn tới với hung khí cầm tay. Thế là hai nhân vật cùng chìm lỉm.
Cuộc chiến diễn ra chưa tới mười giây. Giây thứ mười một, gã trán thấp hồi sinh, chụp móng vuốt vào mạn thuyền tính dìm Tứ quái xuống đáy nước. Tarzan liền chặt mạnh vào những ngón tay chuối mắn. Gã này rú lên, buông ra.
Phía đuôi thuyền, Máy Tính Điện Tử và Tròn Vo cũng tả xung hữu đột. Hai quái múa tít mái chèo khiến lũ con trai còn lại không dám bơi đến gần.
Trận thủy chiến tạm thời lắng dịu. Con thuyền đã ra xa cầu thuyền. Sau lưng chúng, dân làng gầm thét, chửi bới rầm rĩ. Mặc kệ, Tứ quái vẫn cảm thấy trong lòng thanh thản bởi vũ khúc miệng của đám con nít không ngớt reo lên:
- Hoan hô, đánh vậy mới là đánh chớ!...
Khi mọi người đã ở vị trí an toàn, Tarzan mới dùng tay bắc loa gọi lớn:
- Rồi các người sẽ phải trả lời trước pháp luật về tội hành hung trẻ em!
Viên đồn trưởng mặc quần nho tím cũng không chịu lép:
- Đồ nhãi ranh buôn lậu, hư hỏng. Tụi bay có chạy đằng trời.
Tarzan chợt vỡ nhẽ. Hắn nói từng chữ một:
- Té ra các ông bị giật dây bởi băng du đãng Thiên Thần Địa Ngục phải không? Ba chiếc mô-tô mới rời khỏi đây chớ gì? Các ông đã bắt lộn người rồi. Chính chúng mới là bọn tội phạm. Lạy Chúa, các ông huy động người tấn công những đứa trẻ chưa hề biết đến bia rượu và thuốc lá trong khi lại bỏ qua đám người sử dụng ma túy. Thật đáng thương cho các ông – những kẻ thực ra ngu ngốc hơn vẻ ngoài đó.
Mọi âm thanh trên bờ bỗng tắt ngấm. Tứ quái có cảm tưởng nhưu họ đang đổ thừa lẫn nhau. Chuyện đó… mặc kệ họ.
Con thuyền buồn bã trôi. Tiếng Gaby ấm ức:
- Thật kinh khủng quá. Tim mình vẫn gõ thình thình tới tận giờ.
Tarzan thở dài:
- Cảm ơn bạn đã cứu mình. Chút xíu nữa thì lão chộp được mình từ phía sau.
Tròn Vo rên rỉ:
- Tại sao bọn Thiên Thần Địa Ngục chưa gãy cánh xuống Địa Ngục hả?
Máy Tính Điện Tử trầm tư:
- Những thằng tiểu nhân bao giờ cũng thọ hơn người quân tử, mập à. Có thể ngay cả bọn Di-gan đang theo tụi mình bên bờ phải kia cũng rơi vào bẫy đám Thiên Thần Địa Ngục như đám dân làng Flossheim vừa rồi.
Mắt Tarzan sáng rực:
- Mày nói có lí đó quân sư. Tao bắt đầu nghi họ chẳng phải là đồng lõa với băng Plotzka. Ít ra là qua sự kiện hồi nãy…
Trước mặt Tứ quái là con đường xe hơi lượn sát bờ sông có hàng liễu rủ thơ mộng. Tarzan chẳng nói chẳng rằng hướng mũi thuyền vô bờ.
Gaby kinh hoàng:
- Chúa ơi, đại ca định tử chiến vói băng Di-gan ư?
- Không, mình chỉ muốn hòa đàm với họ.
Hắn bỏ mái chèo níu một cành liễu giữ con thuyền thăng bằng với bờ đất ở một khoảng cách nhất định. Khỏi phải nói, chiếc Mercedes trắng tấp lại nhanh đến chừng nào. Những bộ mặt ngăm đen dạn dày sương gió ngó qua cửa sổ lộ rõ vẻ sửng sốt.
Tarzan vẫy họ lại. Lằn ranh sinh tử giữa hai nhóm chỉ cỡ hơn sáu mét. Tarzan hồi hộp nhìn mấy người Di-gan xuống xe băng qua đường. Gã đàn ông mặt sẹo vẫn dẫn đầu.
Karl run run nói:
- Nếu bọn chúng quăng dao, trúng tụi mình là cái chắc.
- Nhưng mày đã đoán rằng họ chỉ bị lợi dụng mà.
Hai gã Di-gan đã đứng trên bờ sông. Trong bóng chiều âm u rất khó thấy nét mặt tối thẫm của họ. Tarzan từ tốn:
- Xin các ông vui lòng giải thích tại sao các ông tấn công tôi. Tụi tôi không hề quen biết các ông và không làm một điều gì hại cho dân du mục. Nếu các ông cứ hành động điên rồ như vậy thì buộc lòng tôi phải báo cảnh sát.
Gã mặt sẹo cười khẩy:
- Cảnh sát hả? Tụi tao đã thấy bọn mày bị cảnh sát cái làng đó đón tiếp như thế nào. Mày sẽ không thoát được sự trả thù của tao đâu, đồ gian xảo kia!
- Nhưng lạy Chúa, cớ sao ông trả thù tôi chớ?
- Con gái tao suýt chết dưới tay mày.
- Cái gì? Thưa ông, tôi làm sao biết mặt con gái ông. Tụi tôi ở trên thuyền suốt…
- Đừng láu cá, thằng sát thủ. Sáng sớm nay, mày đã bơi thuyền qua doanh trại của tụi tao. Mày đã giương súng bắn một viên đạn thép làm con bé Bianca bị thương ngay trán.
Tarzan gào lên:
- Mẹ kiếp! Làm sao ông có thể nghĩ ra chuyện đó chớ? Ông nhìn thấy tôi đã làm chuyện tồi tệ đó chăng? Chắc chắn là không. Tôi đã biết tụi nào đã rỉ vào tai ông câu chuyện mất dạy ấy. Ba thằng chạy mô-tô, đúng chớ? Đó là bọn Thiên Thần Địa Ngục. Chúng đã thêu dệt những huyền thoại gian ác về tụi tôi dọc con sông này. Chúng dựng đứng với dân làng Flossheim rằng tụi tôi buôn lậu thuốc phiện. Chúng lại nói với các ông rằng tụi tôi có súng cao su. Trời ạ, tụi tôi là học trò lương thiện trong khi thằng chạy mô-tô đội nón xanh lơ mới thủ trong người khẩu súng cao su bắn đạn thép. Nó đã dùng hung khí đó để bắn tụi tôi. Mời ông nhìn cho kĩ chỗ con thuyền bị trúng đạn đây này. Có thể trời tối nên các ông không nhìn thấy. Tuy nhiên sự thật vẫn là sự thật.
Hai gã đàn ông có vẻ bối rối. Tarzan đợi cho không khí bớt nặng nề mới cất tiếng:
- Con gái ông bị thương có nặng không?
Gã mặt sẹo gượng gạo:
- Con bé đã đỡ. Viên đạn chỉ sượt qua trán.
Công Chúa giận dữ:
- Thằng nón xanh lơ đáng ở tù mọt gông.
Tarzan dịu giọng:
- Tụi tôi chúc con gái ông sớm bình phục. Chúc em bé học cách phân biệt sự dối trá nhanh hơn người lớn.
Hắn buông cành liễu, khua mái chèo đẩy thuyền ra xa bờ. Chẳng cần phải ngoái đầu lại làm gì, hắn thừa biết là câu chuyện của hắn đã làm họ tỉnh ngộ. Tiếng Gaby thánh thót:
- Họ cứ nhìn mình hoài kìa Tarzan…
- Ừ, coi như chúng ta giờ đây đã cất được gánh nặng. Bọn Thiên Thần Địa Ngục đã bị lộ tẩy. Hội Di-gan sẽ tính sổ với chúng.
- Mình cũng hi vọng như vậy.
Tròn Vo nhẹ nhõm thấy rõ. Nó quơ tay phác họa trong không khí một tràng dài:
- Có nghĩa là từ bây giờ chúng ta muốn ghé vào bờ lúc nào cũng được. Tha hồ mua đồ ăn dự trữ. Gaby có thể tắm rửa thoải mái cũng như mình có thể yên tâm về cái bụng dài dài. Xin báo trước, đừng ai giới hạn khẩu phần sôcôla của mình sau chuỗi ngày sóng gió đó nghe. Hồn ai nấy giữ, hiểu chưa?
Tarzan cười ha hả:
- Tao biết mày định ám chỉ ai mà, Kloesen. Thôi được, các bạn làm chứng nghe, mình hứa là sẽ không can thiệp nếu các cửa hàng có bán sôcôla của hãng Sauerlich. Và chỉ một hãng này thôi nhé!...
Tròn Vo la lên:
- Lạy Chúa, mày trù ém tao quá, đại ca!
Một lần nữa Tứ quái lại tính lầm. Chúng đã lạc quan quá sớm.
Tứ Quái Tkkg Tập 19 - Báu Vật Trong Hang Rồng Tứ Quái Tkkg Tập 19 - Báu Vật Trong Hang Rồng - Stefan Wolf Tứ Quái Tkkg Tập 19 - Báu Vật Trong Hang Rồng